Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Chương 24: Đi gặp cha mẹ tương lai.

/263


Chương 24: Đi gặp cha mẹ tương lai.

Editor: Búnn.

Vương Thiến Như xoay người thấy vẻ mặt âm trầm của Cụ Duệ Tường và vẻ mặt đầy tươi cười của Lý Thấm, cô chưa chuẩn bị tốt, bị nghẹn thức ăn, cổ họng khó chịu phát ra tiếng "Khụ khụ..."

Trọng Thiên Kỳ căng thẳng nhìn Vương Thiến Như, thấy cô ho kịch liệt như thế, vội vàng hỏi: "Sao thế? Tại sao em lại không cẩn thận như thế?"

"Khụ khụ..." Vương Thiến Như khó chịu, ho đến nước mắt cũng chảy ra: "Em không sao."

Cô cầm lấy cốc nước uống hết, cả người thoải mái hơn rất nhiều.

Lý Thấm lo lắng hỏi: "Thiến Như, thật xin lỗi, tôi nhìn thấy cô rất vui nên mới gọi, làm cô sợ sao?"

Vương Thiến Như chỉ có thể xấu hổ lắc đầu: "Không liên quan đến cô, là do bản thân tôi quá ngu ngốc thôi."

"Thấm Nhi, chúng ta đi thôi! Anh đói bụng rồi." Cụ Duệ Tương cố ý đưa tay ôm lấy Lý Thấm, anh ta cũng không biết việc mình làm có ý gì, chỉ là không khống chế được bản thân thôi.

Lý Thấm ngẩn người rồi lập tức khôi phục lại, như chim nhỏ nép vào người Cụ Duệ Tường: "Vâng, được, Thiến Như, bọn tôi đi ăn cơm nhé."

Vương Thiến Như giả bộ mỉm cười, nhìn bọn họ rời đi.

Hai mắt cô ảm đạm, nhìn bóng bọn họ rời đi, yên lặng vùi đầu vào ăn cơm.

Trọng Thiên Kỳ đau lòng nhìn Vương Thiến Như, người sáng suốt đều biết Cụ Duệ Tường đang cố ý, anh thật muốn thu thập Cụ Duệ Tường một trận, nhưng vẫn nhịn xuống.

"Thiến Như..."

Bỗng nhiên Vương Thiến Như ngẩng mạnh đầu lên. "Thiên Kỳ, bác trai và bác gái bảo em đến nhà anh sao? Được rồi, buổi tối em sẽ đến gặp bác trai và bác gái."

Cô cố ý nâng giọng lên, muốn để Cụ Duệ Tường nghe được, có điều cô lại tự giễu, từ trước đến nay Cụ Duệ Tường chưa từng để ý đến việc của mình, anh ta sẽ để ý đến chuyện mình gặp cha mẹ người khác sao?

Trọng Thiên Kỳ ngẩn người, nghe thấy Vương Thiến Như chấp nhận, trên mặt tràn ngập vui vẻ: "Được thôi! Cha mẹ anh biết em tới, nhất định sẽ rất vui!"

Vương Thiến Như cười khổ: "Anh đợi tôi với!"

Trọng Thiên Kỳ kinh ngạc nhìn Vương Thiến Thư chạy đến bên cạnh Cụ Duệ Tường, trái tim anh đập rộn rã.

"Tổng giám đốc, tôi muốn xin nghỉ buổi chiều, tôi muốn đi chào cha mẹ tương lai."

Mấy ngày trôi qua, Vương Thiến Như mới nói chuyện với Cụ Duệ Tường, lại có thể là những lời này, ngày đó vẫn còn vướng mắc trong tâm trí của bọn họ.

Cụ Duệ Tường ngẩng đầu nhìn Vương Thiến Như, vẻ mặt u ám khủng bố, làm như vậy là muốn ra oai với mình sao?

Cô ấy đang trả thù mình sao? Được, cô thành công rồi, cũng thành công chọc giận anh rồi.

Anh cầm chiếc đũa, rắc một tiếng gãy thành hai nửa, Lý Thấm nắm tay của Cụ Duệ Tường, giải vây nói: "Anh Duệ Tường, Thiến Như muốn đi gặp cha mẹ nhà trai, lần đầu tiên vô cùng quan trọng, anh cho cô ấy nghỉ nửa ngày đi."

Lý Thấm cố ý đặc biệt nhấn mạnh đoạn 'gặp cha mẹ nhà trai', nhìn khuôn mặt tức giận của Cụ Duệ Tường, ngầm sảng khoái trong lòng."Thiến Như, tổng giám đốc của cô đã ngầm cho phép rồi, còn không mau cảm ơn tổng giám đốc đi!"

"À..!" Vương Thiến Như nhìn chằm chằm Cụ Duệ Tường. "Cảm ơn tổng giám đốc."

Cô xoay người rời đi, đúng vậy, bọn họ càng đi càng xa, sẽ không cùng xuất hiện nữa, bọn họ vốn đã là hai người thẳng song song, thời điểm rung động kia chỉ là chạm mặt khi cùng xuất phát thôi.

Khi đến lúc, bọn họ vẫn cần phải trở về khu vực riêng của mình.

Tại sao? Trái tim vẫn đau như thế, khuấy đảo khiến cô sống không bằng chết!

Trọng Thiên Kỳ nhìn dáng vẻ đau lòng của Vương Thiến Như, thầm thề, anh nhất định sẽ chăm sóc cô thật tốt: "Chúng ta đi thôi!"

Vương Thiến Như cắn môi, khẽ gật đầu.

Ánh mắt của Cụ Duệ Tường nhìn theo Vương Thiến Như, nói với cô những lời này, sau khi tức giận sẽ đau lòng, lúc nghĩ đến anh có khả năng mất đi Vương Thiến Như thì vô cùng đau đớn. Còn đau hơn khi mất đi Giản Nhụy Ái.

Có lẽ anh thật sự yêu cô bé không cẩn thận này rồi, chỉ là anh chưa phát hiện ra thôi.

Vương Thiến Như theo Trọng Thiên Kỳ về nhà, nhà của Trọng Thiên Kỳ không nhỏ, cũng không tính là lớn, nhưng trang trí lại vô cùng ấm áp, vô cùng có cảm giác gia đình.

Không giống như nhà của cô, vô cùng lớn, nhưng mỗi ngày cha mẹ đều bận kiếm tiền, trong nhà vô cùng lạnh lẽo, cho nên từ nhỏ cô đã ở cùng với bà nội.

Giúp việc nhắc nhở: "Cậu chủ, ông chủ và bà chủ đã trở lại rồi."

Vương Thiến Như nghe thấy ba Trọng và mẹ Trọng trở về, trong lòng giống như đánh giặc, thấp thỏm lo lắng, lần đầu tiên đi gặp cha mẹ người khác, mặc dù đã từng gặp mặt họ, nhưng đây lại là chính thức gặp mặt nên có chút căng thẳng.

Trọng Thiên Kỳ nắm tay Vương Thiến Như: "Không cần sợ, có anh ở đây."

"Vâng!" Vương Thiến Như khẽ gật đầu.

"Cha mẹ, không phải con đã nói với hai người rằng Thiến Như muốn tới nhà mình sao? Hai người đi đâu vậy?" Vừa xuống tầng Trọng Thiên Kỳ lập tức chất vấn.

Vương Thiến Như giữ chặt Trọng Thiên Kỳ, thấy ba Trọng mẹ Trọng vẫn còn trẻ như thế, lấy lòng gọi: "Con chào bác trai, bác gái!"

Mẹ Trọng không trả lời Trọng Thiên Kỳ, kéo Vương Thiến Như qua: "Thiến Như, con đã đến rồi, càng xinh hơn mấy hôm trước rồi, có rảnh thì thường xuyên đến tìm bác gái chơi, bác gái thường xuyên phải ở nhà một mình, vô cùng nhàm chán."

"Vâng, được ạ!" Vương Thiến Như bị mẹ Trọng dắt đến ngồi xuống ghế sô pha.

Ba Trọng cười haha: "Bác gái con hơi nhiệt tình, không làm con sợ chứ!"

"Không ạ." Vương Thiến Như cũng không biết nên nói chuyện với cha mẹ như thế nào, tóm lại, bọn họ nói, mình sẽ nói được, nói ít sai ít.

Trọng Thiên Kỳ nhìn cha mẹ nhiệt tình, ôm Vương Thiến Như vào trong lòng mình: "Được rồi, còn chưa qua cửa, hai người như đang thẩm vấn phạm nhân vậy, cẩn thận dọa vợ con chạy mất."

"Phi phi...Thằng bé này thích nói điềm xấu, không phải chúng ta nhìn thấy Thiến Như, con gái nhà người ta nên rất vui sao. Thiến Như, con không biết đâu, lúc ta mang thai, đã cầu trời sẽ sinh được con gái, kết quả lại sinh con trai, đúng rồi, con muốn xem ảnh trước đây của Thiên Kỳ không?"

Mẹ Trọng nhiệt tình nói, lại nhớ tới dáng vẻ trước kia của Trọng Thiên Kỳ, lập tức mỉm cười hạnh phúc.

Vương Thiến Như vô cùng hiếu kỳ: "Bác gái, là ảnh gì vậy?"

"Đúng, mẹ Đồng, mang ảnh của Thiên Kỳ ra đây."

Trọng Thiên Kỳ trực tiếp nhảy dựng lên: "Mẹ, làm sao mẹ có thể mang ảnh chụp của con ra cho Thiến Như xem, không được, mẹ Đồng không được đi."

Lòng tò mò của Vương Thiến Như bị gợi lên, ảnh chụp có thể khiến Trọng Thiên Kỳ khẩn trương như thế, nhất định là rất được: "Em muốn xem."

Mẹ Đồng trực tiếp lấy ảnh chụp ra, giao cho mẹ Trọng.

Trọng Thiên Kỳ thấy mình sắp bị hủy hình tượng, anh không ngờ mẹ lại bán đứng con trai mình: "Vương Thiến Như, anh khuyên em không nên nhìn, bên trong có ảnh anh khỏa thân, cẩn thận đau mắt hột."

"Thiến Như, đừng nghe nó nói linh tinh, bác cho con xem ảnh, nhất định con chưa bao giờ thấy Thiên Kỳ đáng yêu như vậy.

"Mẹ!" Trọng Thiên Kỳ không kiên nhẫn nói.

Vương Thiến Như thấy mẹ Trọng bày ảnh chụp ra, hình như lúc đó Trọng Thiên Kỳ năm tuổi, mặc quần áo con gái, biểu tình vô cùng khôi hài như thế, không nhịn được mà cười ra tiếng: "Trọng Thiên Kỳ, nhìn anh buồn cười quá."

Mặt Trọng Thiên Kỳ bắt đầu tái xanh, vội vàng cầm lấy tấm ảnh: "Mẹ!"

"Haha, ta không cho Thiến Như xem nữa là được, Thiến Như có cảm thấy trước đây Thiên Kỳ vô cùng đáng yêu không?" Mẹ Trọng xem ảnh chụp một lần sẽ cười một lần.

"Xì" Vương Thiến Như không nhịn được lại cười ra tiếng, không quan tâm đến vấn đề lễ phép, trước đây Trọng Thiên Kỳ rất đáng yêu, nhưng mà đáng yêu quá mức, làm cô cười đến đau cả miệng, nước mắt cũng chảy ra rồi.


/263

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status