Chương 71.1. Bắt gian tại giường.
Lúc này cửa phòng của Bùi Dĩnh Vũ đã được đóng chặt, không chỉ Hạ Thừa Diệp, Bùi Dĩnh Vũ, Bạch Phương Phi ở đó, Bùi Kỳ Thành cùng Bạch Lăng Tuyết cũng đều ở bên trong.
"Tứ tiểu thư, vừa rồi Tam thiếu gia phái người tới hỏi, người làm sao vậy?" Bên ngoài truyền tới giọng của một nữ giúp việc.
Bùi Dĩnh Vũ nỗ lực duy trì sự trấn định, "Không sao, chỉ là tôi không cẩn thận nên ngã thôi, bảo anh ba không cần lo lắng, tôi ngủ rồi."
"Vâng."
Sau khi người giúp việc ở bên ngoài đã đi rồi, sự trấn định mà Bùi Dĩnh Vũ vừa cố tạo nên đã hoàn toàn biến mất, chỉ có thể ngơ ngác ôm hai chân co quắp ở trên giường.
Kỳ thật điều này cũng đã nằm trong dự đoán của Tô Tử Bảo, cho dù là Bạch Phương Phi có vừa vặn bắt gian được tại giường, thì cái tin tức xấu như vậy, bọn họ chắc chắn cũng sẽ che giấu.
Đầu tiên là không thể để cho ông biết được, thứ nhì là không thể để cho vợ chồng Bùi Dực biết, về phần nội bộ bọn họ biết được việc này sau đó phải xử lý thế nào, thì bọn họ tự đóng cửa đấu chứ sao.
"Ông cùng ba mẹ đều ngủ rồi, chỗ của bọn họ cách xa chỗ chúng ta, có lẽ sẽ không nghe thấy động tĩnh gì. Cho dù có nghe được, cũng sẽ không chắc là ở trong phòng này, có lẽ không có vấn đề gì lớn." Bùi Kỳ Thành trầm mặt nói ra.
Bạch Lăng Tuyết nổi giận, "Cái này còn gọi là không có vấn đề gì lớn? Em gái anh quyến rũ em rể tôi lên giường, cái này còn gọi là không có vấn đề gì?"
"Chị, em đến nói chuyện với Bùi Dĩnh Vũ, thật không ngờ tới lại nhìn thấy hai người bọn họ đang ở trên giường." Bạch Phương Phi nức nở.
Bùi Dĩnh Vũ yếu ớt nói, "Chúng tôi không hề làm gì."
"Không làm gì, các người ngồi trên giường, quấn lấy nhau, mà không làm gì?" Bạch Phương Phi chất vấn.
Hạ Thừa Diệp qua một lúc hoảng loạn đã bình tĩnh trở lại, bình tĩnh nói, "Tôi nói rồi, Tiểu Vũ bị trật chân, vừa hay anh đi vào thì mới bế cô ấy vào. Vừa mới đặt lên giường, em liền xông vào."
"Anh kiếm cớ! Rõ ràng là hai người đang chuẩn bị lên giường với nhau, liền bị tôi bắt được." Bạch Phương Phi tức giận mắng, "Hạ Thừa Diệp anh có còn là đàn ông không vậy, vậy mà lại qua lại với loại phụ nữ này."
Bùi Dĩnh Vũ bất mãn nói, "Cái gì mà loại phụ nữ này chứ? Tôi là loại phụ nữ gì?"
"Người phụ nữ quyến rũ người đàn ông của người khác thì cô nói xem nên gọi là loại phụ nữ gì, tiểu tam, tiện nhân!" Bạch Phương Phi gấp đến đỏ mắt, mắng cực kỳ khó nghe.
Bùi Dĩnh Vũ liền nhảy xuống từ trên giường tát Bạch Phương Phi một cái, "Cô dám chửi tôi!"
"Cô dám đánh tôi!" Bạch Phương Phi tóm lấy tóc của Bùi Dĩnh Vũ, hai người liền đánh đá lẫn nhau.
Bùi Kỳ Thành cùng Bạch Lăng Tuyết tuy rằng tức giận, nhưng kỳ thật cũng không muốn làm lớn chuyện này, không thể không đem bọn họ tách ra.
"Không phải là cô nói cô bị trật chân sao? Tôi thấy cô vẫn rất ổn đấy, đều là lấy cớ cả thôi, cô chính là muốn quyến rũ Hạ Thừa Diệp!" Bạch Phương Phi mắng, "Thiên kim của Bùi gia vậy mà lại là tiểu tam, không biết xấu hổ!"
/1965
|