Á Nô

Chương 27: Muốn? 2

/262


Trấn Bắc Vương tay không đứng đắn cử động, vuốt ve tới lui sống lưng cùng eo cổ Thẩm Ngọc, eo thon mảnh khảnh chỉ cần một tay cũng có thể ôm gọn, lại tiếp tục thuận thế di chuyển xuống nắn bóp cặp mông mềm đầy đặn của y.

"Ngô..."

Thẩm Ngọc phát ra giọng mũi nhỏ xíu, y mặt nóng hổi đỏ rực, ánh mắt mang theo ý xuân, ẩn phong tình nhìn Trấn Bắc Vương.

"Muốn?"

Trấn Bắc Vương gian tà cười một tiếng, dáng vẻ không đàng hoàng nói toạc ra, hắn đột nhiên phát hiện, hai người hoan ái, cũng không nhất định phải là điên cuồng chiếm lấy, tùy tiện cướp đoạt, mà cũng có thể là đòi hỏi lẫn nhau.

Giống như trước Thẩm Ngọc, chỉ một mực ở dưới hầu hạ hắn, Trấn Bắc Vương thoải mái thì thoải mái vậy, nhưng thiếu một chút tình thú, hòa vào nhau cảm thấy ăn ý.

"Thật muốn ngay bây giờ liền ăn ngươi!" Trấn Bắc Vương tiếc nuối nói: "Nhưng mà không được, trước tiên phải đem ngươi dưỡng tốt mới được."

Một nụ hôn sâu kéo dài hồi lâu rồi mới tách ra.

Thẩm Ngọc bên môi đỏ mọng nước miếng kéo dài thành sợi chỉ bạc, Trấn Bắc Vương không có cần y, y ngược lại cảm thấy có chút vắng vẻ, lại thực sự cảm thấy may mắn, cái này chứng tỏ Trấn Bắc Vương quan tâm y a.

"Ngươi nghỉ ngơi đi, ta ngày mai lại tới dạy ngươi viết chữ."

Trấn Bắc Vương đem y ôm trở về giường, tự mình cẩn thận đắp chăn cho y rồi mới rời đi.

Thẩm Ngọc giờ khắc này cảm thấy mình chính là người may mắn nhất trên thế gian này, có thể được Trấn Bắc Vương như vậy quan tâm, giống như một người phu quân sao?

Trấn Bắc Vương sau khi rời đi liền tiến thẳng tới thư phòng.

"Ngày mai truyền lệnh của Bổn vương, phong Thẩm Ngọc làm Trắc phi."

Tống Thanh khom người ở một bên, kinh ngạc ngẩng đầu.

Hắn đi theo Trấn Bắc Vương nhiều năm như vậy, tính tình Vương gia hắn tự cho là mình đã hiểu rõ ràng.

Trấn Bắc Vương tuy phong lưu thành tính, nhưng cũng là bởi vì nguyên do tinh lực dồi dào, hắn nam nhân hay nữ nhân cũng không phải chỉ có chín người thiếp thất đó, nhưng là Trấn bắc Vương chỉ coi họ là công cụ để phát tiết mà thôi, cho tới bây giờ chưa từng quan tâm, chưa từng dung nạp qua ai, cũng sẽ không đam mê với sắc đẹp.

Nhưng sau khi Thẩm Ngọc đến, Vương gia càng ngày càng sủng ái hơn, trước kia Tống Thanh cũng chưa từng nhìn thấy qua bộ dáng Trấn Bắc Vương chăm sóc người bệnh, những ái thiếp kia có bị bệnh tìm tới tận cửa đi nữa, cũng bị Trấn Bắc Vương lạnh nhạt vứt bỏ.

Trấn Bắc Vương đối đãi với Thẩm Ngọc, trừ ở trên giường như cũ cuồng bạo, bình thường tưởng như là nâng trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan.

Bây giờ còn phải phong làm Trắc phi nữa sao?

Trừ Đại Nhu công chúa là do Hoàng Thượng ban hôn ra, hắn chưa từng phong một ai lên làm phi cả!

"Vương gia, cái này..." Tống Thanh do dự lên tiếng: "Cái này thích hợp sao?"

Thân phận thật sự của Thẩm Ngọc...cái này Tống Thanh không dám nói thẳng.

"Bổn vương nói thích hợp liền thích hợp."

Trấn Bắc Vương nhất ngôn cửu đỉnh.

"Vâng."

"Ngươi viết một tấu chương đưa về kinh báo, để cho hoàng đế ban cho y nhất phẩm cáo mệnh phu nhân."

Tống Thanh lĩnh mệnh, xem ra Vương gia lần này là nghiêm túc, Trắc phi cùng với thiếp thất bình thường không giống nhau, là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, có Hoàng thượng sắc phong ban cho, e rằng đến lúc đó cho dù có là Vương phi cũng không thể nào tùy tiện ngược đãi y, đối phó y.

"Vương gia, kia phong tước hiệu là?"

"Phong tước hiệu..."

Trấn Bắc Vương trầm ngâm một lát, cuối cùng nói: "Ẩn."

"Ẩn phi?"

"Liền phong là Ẩn phi đi."

Trấn Bắc Vương trong đầu hiện lên hình ảnh dung mạo phong hoa tuyết nguyệt của Thẩm Ngọc, không khỏi khẽ nhếch miệng lên, Ẩn phi Ẩn phi, hắn phải đem Thẩm Ngọc kín đáo giấu đi, không để cho bất kỳ kẻ nào mơ ước, y chỉ thuộc về một mình hắn.

"Đúng rồi, ngươi đi chỗ Vương phi thông báo một tiếng, bảy ngày sau liền nhận được lễ sắc phong."

Tống Thanh thần sắc quái dị nói: "Vâng...ho khan, Vương phi sau khi bị kinh sợ, giống như là mắc bệnh rồi, Lê Thanh Viện cho người phái đến, muốn mời Vương gia đến xem một chút."

Không biết sau khi Vương phi nghe được tin Thẩm Ngọc được phong làm Trắc phi, có thể hay không bệnh tình lại sẽ trở nặng hơn, Tống Thanh thần sắc kỳ lạ suy nghĩ.

"Để cho nàng ta tự mình bồi dưỡng đi, nàng không ra khỏi cửa làm chuyện gian ác liền chữa được bách bệnh!"

/262

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status