Ác Độc Nữ Phụ Trùng Sinh

Chương 4

/93


Chủ tớ Bạch Thanh sau khi bị thương liền hôn mê bất tỉnh, các nàng lại không biết, lúc mất đi ý thức, ven đường rừng rậm rạp có một nam nhân toàn thân hắc y. Đôi mắt như chim ưng liếc mắt nhìn đến đây. Chân hắn đạp vào gốc cây đại thụ, phi thân đến con ngựa đang nổi điên. Hai tay nhanh nhẹn rút trường kiếm, hung ác chém ngang cổ con ngựa. Chỉ nghe ngựa hí một tiếng thê lương, máu bắn tung té rơi đầy mặt đất, con ngựa loạn choạng bước vài bước liền té xuống đất chết đi.

Xe ngựa bị kéo theo phía sau khó khăn lắm mới ngừng lại, phía trước cách xe ngựa hai hay ba trượng là một cái rãnh sâu, nếu con ngựa tiến lên mấy bước sợ là cả xe ngựa lật vào trong rãnh, người trong xe sẽ lành ít dữ nhiều.

Thuận bá đã bị dọa cho sợ hãi, lúc hắn phát hiện ra mình không khống chế nổi ngựa nữa  là hắn đã đánh mất cơ hội chém ngựa hoặc chặt đứt dây cương. Lúc này gặp con ngựa đã chết, xe ngựa cũng ngừng, tâm tình liền buông lỏng xuống, hai chân mềm nhũn ngã xuống đất.

Đằng sau xe ngựa đã kịp đuổi tới,trong xe nha hoàn bà tử chưa kịp cảm tạ ơn cứu mạng, liền lảo đảo hướng xe ngựa chạy tới.

-Tiểu thư! Tiểu thư!...

Thấy Bạch Thanh cùng Thanh Ca mặt đầy máu, hôn mê trong xe, nhìn cảnh tượng này liền hoảng hốt la lên, xong rồi, ít chứng kiến các trường hợp nguy hiểm bọn họ căn bản là không biết nên làm gì tiếp theo, chỉ biết khóc rồi lại khóc a~

Nhiều người như vậy, bà tử, nha hoàn, hộ vệ.... lại không có một người nào, làm chủ giải quyết tình cảnh trước mắt này. Như thế cũng có thể hiểu được, Bạch Thanh kiếp trước thành thân xong, khắp nơi bị người áp chế, tính kế mất đi đứa nhỏ, ở nhà chính mình lại bị người hạ tuyệt tử dược, là dễ hiểu nha.

Hắc y nam tử thấy thế, mày kiếm nhăn lại, mặt trầm xuống tức giận quát:

-Câm miệng!!

Giọng nói lạnh lùng mang theo một luồn sát khí tràn ngập. Bọn nô tài lập tức rùng mình, ấp úng ngừng khóc mờ mịt nhìn nhau.

Hắn móc trong ngực một khối lệnh bài, vứt lên mặt đất ra lệnh:

-Hai người lập tức đến am Huyền Từ, thỉnh Từ Duyên sư thái lại đây.

Chung quanh hoang vắng, địa phương gần nhất là am Huyền Từ, mà Từ Duyên sư thái y thuật cao siêu, này là ngoại thương chắc chắn không làm khó được nàng.

Trên mặt khối lệnh bài một chữ "Kiêu" màu vàng kim bị ánh mặt trời chiếu vào phát sáng rực rỡ, làm cho mọi người nhìn thấy không hẹn mà cùng co rút ánh mắt.

Lệnh bài Kiêu kỵ binh!

Kiêu kị binh vốn là hộ vệ hoàng cung, cùng cấm vệ quân là một. Mãi cho đến khi hoàng thượng sắp đăng ngôi khoảng một năm mới dần tách ra.

Mười lăm năm trước " Tam vương bạo loạn" Kiêu kỵ binh vì hoàng thượng lập công. Khi đó Kiêu kỵ binh dũng mãnh thiện chiến, có thể lấy một đấu ba. Giết được loạn quân, quan trọng là kỵ binh này đều là hoàng thượng chọn lựa, Vì hoàng thượng làm nhiều việc quan trọng, có thể nói là rất được hoàng thượng coi trọng.

Vì vậy, trong kinh thành đủ loại quan loại đối với Kiêu kỵ binh ngoài mặt rất cung kính, nhưng lại là kiểu bằng mặt không bằng lòng, sợ bất cẩn một chút sẽ làm lộ ra chân tướng gì đó.

Dù sao người làm quan ít hay nhiều cũng sẽ có những bí mật không nói được. Để cho Kiêu kỵ binh biết được thì mũ quan trên đầu họ cũng phải chuyển nhà.

Vị ân nhân cứu mạng này trên người còn mang theo lệnh Bài Kiêu kỵ binh, Hạ nhân Bạch gia nhất thời ngây người.

Từ khi nào, lệnh bài của Kiêu kỵ binh lại dễ dàng bị người khác đem ra sử dụng.

-Hừ!..

Hắc y nam tử có thể vung ra lệnh bài một cách dễ dàng, khẳng định cũng đoán được biểu hiện của bọn họ khi biết hắn thân phận. Chỉ hừ lạnh một tiếng cũng khiến họ rùng mình, run rẫy quỳ gối.

-Còn không đi mau.

- dạ dạ...

Mấy tên hộ vệ đang mơ hồ luống cuống, một tên trong đó liền trả lời liên tục, nhanh chóng lượm lên lệnh bài phi nhanh lên ngựa nhanh chóng chạy thẳng lên núi theo hướng am Huyền Từ.

Rất nhanh có một tên khác lên ngựa đuổi theo.

Lúc này, cuối xe ngựa nhũ mẫu của Bạch Thanh là Cố thị được nha hoàn nâng chạy vội đến đây. Thấy tình huống hổn loạn, mặt liền lạnh xuống trầm giọng trách mắng:

- Còn không mau chóng dọn dẹp xung quanh, mau nâng tiểu thư ra ngoài. Các ngươi một lũ vô tích sự, nuôi các ngươi còn có lợi ích gì?

Thấy bọn hạ nhân nghe lời làm việc, lúc này mới xoay người lại hướng vị hắc y nam tử cảm kích nói:

- Lão nô Cố thị là Bạch gia hạ nhân, vừa rồi đa tạ ân công đã cứu tiểu thư nhà ta, không biết ân công tôn tính đại danh có thể nói cho lão nô biết, đợi lão nô về nhà bẩm báo lại với lão gia, lão gia là Bạch thái phó nhất định sẽ đến tận nơi cảm tạ ngài.

Hắc y nam tử nghe xong, trên mặt cũng có chút biến đổi. Trong mắt thoáng hiện một tia ảo não, khóe mệng khẽ nhếch cười lạnh châm chọc hỏi:

- Nói như vậy, người trong xe, là tiểu thư Bạch Thanh?

Là người được hoàng thượng sủng ái, trong kinh thành không ai không biết Bạch gia chỉ có hai nhi tử. Một là thiếu gia Bạch Triệt đã có thê tử là Đồ thị, hai là vị thiên kim tiểu thư Bạch Thanh. Bạch Thanh sắp đến ngày thành thân, thân là đương gia chủ mẫu Đồ thị không thể rời khỏi phủ, nên người có thể ra ngoài chỉ còn lại vị tân nương Bạch Thanh này.

Cố ma ma nhíu mày, trong lòng có chút không vui, người này thật vô lễ, tên khuê nữ của nữ tử dù biết được cũng không nên không biết cố kỵ mà gọi thẳng tục danh. Còn ngại lúc nãy người này vừa ra tay tương trợ, nàng cũng không thể quát mắng, chỉ thu hồi lại nét mặt cảm kích, nhàn nhạt trả lời:

- Đúng vậy!

Hắc y nam tử một lần nữa hừ lạnh nói:

-Ngươi có thể nói với Bạch Tể Viễn ta là Tiếu Túc.

( yul: tung hoa nam chính leo lên bàn)

Nói xong cũng không để mọi người kịp phản ứng, liền tra kiếm vào vỏ,  xoay người hướng phía rừng sâu bước đi.

Tiếu Túc!

Cố ma ma trên mặt cứng đờ, khóe miệng  co giật hai tay run rẩy, ánh mắt tràn ngập sợ hãi nhìn theo bóng dáng hắn. Biểu cảm của bà coi như là tốt lắm rồi, các bà tử,nha hoàn thậm trí là mấy tên hộ vệ nghe xong hơn phân nữa cứng ngắt thân thể, có người còn bị dọa ngã ngồi trên đất, tay chân vô lực không đứng dậy nổi.

Tiếu Túc!  Kiêu kỵ binh Đô  Chỉ Huy Sứ Tiếu Túc! Đại Ma Vương Tiếu Túc! Thiên Sát Cô Tinh Tiếu Túc!!! Mặc kệ là gọi như thế nào, chỉ cần nhắc đến tên của hắn quả thực đem lũ hài tử hay khóc đêm đều phải nín khóc.

Truyền kỳ về hắn bắt đầu từ lúc hắn mới mười một tuổi liền đi doanh bản, đúng lúc thành Tương Dương gặp nguy hiểm, địch Mông quốc từ phía nam tấn công phóng  hỏa giết người cướp bóc của cải. Hắn cùng quân đội Tiếu gia đang đóng quân ở đây liền đem quân đi giết mấy vạn quân địch. Chỉ riêng hắn một người lưỡi đao cuồng quét giết ba ngàn địch, hai mắt đỏ lừng toàn thân đẫm máu. Sau đó lại lĩnh năm ngàn binh sĩ truy kích quân địch suốt ba ngàn dặm, trực tiếp tiến vào Mông quốc đem cả nhà từ già nhỏ lớn bé tất cả chém chết, đem toàn bộ nam nhân trai tráng Mông quốc chém hết.

Từ lúc đó trở đi, đến nay đã mười năm Mông quốc vẫn chưa khôi phục, phải dựa vào Thành quốc, kéo dài hơi tàn.

Lúc trước hằng năm cứ cuối thu Mông quốc lại đem quân xuôi xuống biên giới nam thành đánh cướp lương thực của thành quốc vì  họ cần lương thực cho mùa đông. Dân chúng Thành quốc thì cửa nát nhà tan, mất người mất của máu chảy thành sông.

Trận chiến này, khiến tên hắn vang khắp thiên hạ, rồi sau đó phụng mệnh hoàng đế mấy năm qua  chiến đấu khắp nơi bảo vệ biên giới, vài năm sau Thành quốc chiến sự dần ổn định, toàn bộ đại thành bước vào giai đoạn phát triển mới.

Tiếu Túc ác danh truyền khắp đại Thành, cùng toàn bộ tiểu quốc xung quanh.

Mà Tiếu Túc sau khi chiến sự ổn định, liền nhận được lệnh triệu hồi, lập tức hồi kinh.

Quan loại trong kinh thành đều nghĩ chuyện tiếp theo sẽ là "Thỏ khôn chết, chó săn bị mổ thịt; chim bay cao chết, cung tốt vất bỏ; nước địch phá xong, mưu thần bị giết". Lại không ngờ, hoàng thượng vừa thấy hắn liền lớn tiếng khen thưởng, còn ban thưởng hầu tước cho hắn gọi là An Nhạc Hầu.

( Yul: câu này nguyên văn là" Giảo thổ tử, tẩu cẩu phanh; cao điểu tận, lương cung tàng; địch quốc phá, mưu thần vong")

Được rồi! Đã có danh là An Nhạc Hầu thì mau cởi giáp hoàn kinh về phủ An Nhạc Hầu mà sống qua ngày đi.

Nhưng hoàng thượng hết lần này đến lần khác cũng không có để hắn sống cuộc sống nhàn nhã như tước vị An Nhạc của hắn, mà lại đem Kiêu kỵ binh cực kỳ hùng mạnh và rất quan trọng của mình đưa cho hắn, còn bổ nhiệm chức vụ Đô Chỉ Huy Sứ trực tiếp thống lĩnh Kiêu kỵ binh.

Như vậy một cái chức vị lại tiếp tục một cái bổ nhiệm, làm cho kinh thành bá quan kinh hãi đều muốn rớt cái cằm xuống đất.

Này không hợp lý nha! Là công cao hơn chủ đó? Hoàng thượng dù không nhìn thấy, không lẽ tưởng tượng không được sao? Kiêu kỵ binh gánh vác nhiệm vụ hộ vệ bảo vệ cung cấm, ngục tối, phạm nhân, thẩm vấn quan viên... đều bị Kiêu kỵ binh quản lý. Cấp như vậy quyền lợi cho một người là tốt sao?

Đám Ngự Sử nhanh chóng phát huy năng lực, nộp một cuốn sổ con khuyên can buộc tội  lên ngự thiện phòng. Nguyên một đám đầu tóc râu ria bạc trắng lão nhân trước kim loan điện thiếu chút nữa đập đầu đụng trán vào tường thề chết khuyên ngăn.

Nhưng mà sổ tay buộc tội hoàng đế cũng không có liếc nhìn, mặt kệ lũ lão nhân khuyên ngăn, hắn vẫn mắt điếc tai ngơ không quan tâm.

Tiếp theo, đám người Ngự Sử lần lược bị buộc tội, có đầy đủ chứng cớ nhân chứng, liền bị Kiêu kỵ binh bắt giam ngục tối, thẩm vấn điều tra. Vốn là phải mất mấy tháng thẩm vấn, liền sau ba ngày đều có kết quả.

Biến cố xảy ra quá nhanh, biện pháp xử lý lại nhanh chóng. Bá quan liền như ve sầu cuối thu ( Yul: ý là còn chút hơi tàn ý)  không dám nói thêm một từ.

Sau đó mọi chuyện đều suông sẻ. Tiếu Túc tiếp quản Kiêu Kỵ Binh, từ đó về sau trong kinh thành rất thái bình, thậm trí mấy công tử nhà giàu ỷ thế hiếp người cũng rất hiếm gặp.

Hoàng thượng đối với kết quả như thế này, rất hài lòng nha.

Vì vậy,  hắn tứ hôn cho Tiếu Túc.

Lúc này, mọi người đều phát hiện, thì ra đại ma vương Tiêu Túc sở dĩ được hoàng đế hoàn toàn tín nhiệm không kiêng kị là vì hắn thân phận. Mẫu thân hắn Thuận Ninh trưởng công chúa là tỷ tỷ thân sinh của hoàng thượng, trưởng công chúa lúc còn ở Tiếu gia đã lưu lại đứa con này.

Hắn tồn tại, đối với Thuận Ninh trưởng công chúa mà nói là một nỗi sỉ nhục. Đối với hoàng thượng mà nói, lại là một phần khó có thể đền bù và áy náy.

/93

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status