Cả Thế Giới Phát Hờn Vì Ganh Tỵ

Chương 26 - Prada Hai Mươi Ba Tệ

/46


Từ khi Đường Tiểu Duy chuyển đến nhà Khổng Địch, hai người ngày nào cũng ở nhà, cả ngày ngấy lên ngấy xuống, trôi qua rất thoải mái, ngoại trừ việc ra ngoài để mua đồ ăn hàng ngày, bằng không thì có ai gọi cũng không ra khỏi nhà, lý do là Đường Tiểu Duy muốn ở nhà chăm chỉ học tập, thi vào đại học quan trọng hơn.

Đường Tiểu Duy cũng rất nghe lời, mỗi ngày đặc biệt tự giác buổi sáng học ba tiếng, buổi chiều học ba tiếng, buổi tối đánh chết cũng không học, bởi vì muốn cùng Khổng Địch hưởng thụ thời gian của hai người.

Hai người ở chung lâu như vậy, ngoại trừ việc sờ mó thân mật ra, hai người cũng không có tiến triển thêm nữa, Đường Tiểu Duy không muốn, Khổng Địch cũng không bức bách, anh có vẻ vẫn còn cố kỵ.

Hôm nay, Đường Tiểu Duy học xong ra khỏi thư phòng, chỉ thấy Khổng Địch đang ở phòng khách gọi điện thoại, cô rất ngoan ngoãn mở tivi rồi ngồi vào sô pha xem, Khổng Địch nói vài câu nữa thì cúp điện thoại: Bảo Bảo, thu xếp vài bộ quần áo, chúng ta đi chơi.

Nói xong cũng không quay đầu lại vào thẳng phòng thu dọn đồ.

Đường Tiểu Duy nghe thấy được đi chơi, vô cùng vui vẻ, cô vừa thu dọn đồ đạc vừa thuyết phục muốn đi chơi mấy ngày, đã chơi thì phải chơi mấy ngày, cho nên sẽ không cần học nữa thật tốt biết bao.

20 phút sau, hai người cầm theo hai cái cái túi du lịch đi ra cửa.

Hai giờ sau, hai người nhanh chóng lấy vé máy bay chuẩn bị lên máy bay.

Bốn giờ sau, hai người xuống máy bay đổi thành khách du lịch.

Đường Tiểu Duy nhìn xe khách vừa bẩn vừa loạn, cầm bao lớn bao nhỏ nhìn nông dân, phụ nữ nông thôn thuần phác, cùng với những ánh mắt tò mò nhìn thẳng vào bọn họ, nghi hoặc, lúc Khổng Địch nói muốn đưa cô đi chơi, cô nghĩ không đi Maldives cũng phải đi Tam Á Lệ Giang gì gì đó, không ngờ lại chạy đến nơi hẻo lánh này, nhìn trên trọng điểm trên vé xe khách làng Quách Lâu, hỏi: Khổng Địch, chúng ta đang đi đâu vậy?

Khổng Địch nhắm mắt lại tựa lưng vào ghế, không biết ngủ hay thức, nghe được câu hỏi của Đường Tiểu Duy, anh mở to mắt, chớm mắt vài cái: Làng Quách Lâu thôn Tống gia.

Làng.... ... Thôn? Khổng Địch anh thật sự đưa em đi trải nghiệm cuộc sống à? Em nhất định sẽ chăm chỉ học tập, thật mà, chúng ta trở về đi. Đường Tiểu Duy nhìn ngã tư đường bên ngoài đầy bụi và đất, cảm giác thật sự không ổn.

Khổng Địch cười vài tiếng, véo véo gương mặt tròn tròn của cô: Đại tiểu thư trong thành phố ơi, nơi này là nhà mẹ đẻ của bà nội anh, bà sống ở gần anh nhất, anh đưa em đi gặp bà, em có muốn đi không?

Đường Tiểu Duy mất nửa ngày để tiêu hóa câu nói của anh, sau đó kỳ quái hỏi: Bà nội của anh già như vậy rồi, vậy mà vẫn còn mẹ đẻ sao?

Khổng Địch nghe xong, còn chưa nói nói, hai đại thẩm ôm con ngồi phía trước liền cười lên ha ha, quay đầu nhìn Đường Tiểu Duy, lại cười lớn hơn nữa, lần này hai người cười chảy nước mắt.

Con gái trong thành phố rất thú vị. Mặc dù là tiếng địa phương, nhưng không khó để nghe hiểu.

Đường Tiểu Duy tuy rằng nghe hiểu, nhưng mà không hiểu bọn họ cười cái gì.

Khổng Địch cũng bị chọc cười, nhỏ giọng giải thích: Ý của nhà mẹ đẻ không phải nhà của mẹ, chính là.... ....nhà mẹ đẻ, ahhh.... ...... Khổng Địch nhức đầu, phát hiện mình nói xong, Đường Tiểu Duy càng nghi hoặc, anh dừng một chút, tiếp tục giải thích: Ví dụ sau này em gả cho anh, chúng ta gọi Đường gia là nhà mẹ đẻ của em.

Đường Tiểu Duy kêu lên vài tiếng: Hiểu rồi, hiểu rồi, nhà mẹ đẻ chính là cả cái nhà. Nói xong, còn có chút ngượng ngùng, tại sao đột nhiên ngốc như vậy, cô dựa vào chỗ anh ngồi, mặt ửng đỏ.

Không phải bởi vì không biết ý nghĩa của nhà mẹ đẻ, không phải bởi vì bị đại thẩm cười, chỉ là bởi vì, câu nói kia của Khổng Địch, sau này em gả cho anh.

Vì thế, dọc đường đi vẻ mặt Đường Tiểu Duy có chút hoảng hốt, trong lòng ngọt ngào một chút, lại quên câu nói trước của Khổng Địch là đưa cô đi gặp nhà mẹ đẻ của bà nội anh, thẳng đến chợ ở làng Quách Lâu mới xuống xe, cô mới nhớ đến chuyện này rồi lo lắng.

Bà nội của anh ở đâu? Chúng ta đến đấy như thế nào? Xuống xe, hai người cầm túi du lịch đứng ở ngã tư đường, một mảnh mờ mịt.

Khổng Địch nghĩ nghĩ nói: Có lẽ là nhà anh trai của bà hoặc là nhà em trai của bà, hoặc là nhà con trai của anh trai cũng có thể là con gái của em trai.... ......

Cái này không quan trọng, quan trọng là, chúng ta đến đấy thế nào? Đường Tiểu Duy cúi đầu, rất là bất đắc dĩ.

Ở đây không có tàu điện ngầm, không có taxi, đi nhờ xe hoặc là đi bộ qua đó em chọn một cái đi. Khổng Địch nghiêm trang nói.

Cũng có thể để cho anh trai hoặc em trai của bà nội anh, con trai của anh trai hoặc con gái của em trai bà nội anh đến đón chúng ta?

Anh đây không phải là muốn cho bà nội một bất ngờ sao. Khổng Địch nói: Ở đây điều kiện cuộc sống lạc hậu như vậy, trước kia bà có đánh anh cũng không đến đâu, bây giờ dẫn em đến biểu hiện một chút, nếu bà vui vẻ thì nhất định sẽ trực tiếp đến nhà em cầu hôn đấy, bà nội anh rất có quyền uy, lời nói nhất định có trọng lượng hơn cha mẹ của Phương Đạc.

Đường Tiểu Duy sửng sốt nửa ngày, thì ra mục đích của


/46

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status