Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu

Chương 23 - Chương 23

/72


Hạ Thiên Vũ để cho Hoan Hoan nằm ngủ, còn mình thì không thấy buồn ngủ chút nào, nên mở ti vi lên, sau đó cầm điều khiển từ xa không ngừng chuyển kênh.

Đột nhiên điện thoại vang lên, Hạ Thiên Vũ cũng không nghĩ tới đã trễ như thế lại có người gọi điện thoại đến, cho nên cũng không tắt chuông điện thoại di động, vội vàng cầm điện thoại lên, Dương Dịch? Tại sao anh lại gọi đến? Không có thời gian nghĩ nhiều, nếu vang lên liên tiếp ngộ nhỡ ầm ĩ đến Hoan Hoan thì làm thế nào, ấn nút nghe, giọng Dương Dịch vang lên bên tai.

Tiểu Vũ, đã ngủ chưa?

Chưa, nhưng mà Hoan Hoan ngủ rồi. Ánh mắt Hạ Thiên Vũ nhìn về phía phòng của Hoan Hoan, bên tai cũng không nghe thấy gì, lúc này mới yên tâm.

Đã trễ thế này gọi điện thoại tới có chuyện gì sao? Cô cố tình nói nhẹ nhàng.

Cậu còn nhớ An Tông Thành không? Lớp trưởng đại học của chúng ta.”

Ừ, nhớ, trí nhớ của tôi cũng không kém như vậy.

Đúng vậy, đúng vậy, dĩ nhiên tôi biết trí nhớ của Tiểu Vũ không kém! Mới vừa rồi tôi nhận được điện thoại của lớp trưởng, nói rằng ngày 10 tháng sau tổ chức tụ họp ở chỗ các cậu, tôi sẽ đi, cậu cũng đến chứ? Dương Dịch hào phóng một chút, sau đó chuyển đề tài.

Vừa nghe đến tụ họp, trong đầu Hạ Thiên Vũ không khỏi nhớ tới chuyện thời đại học trước kia, bây giờ hình như có chút hoài niệm lúc đại học, cũng không biết bạn học lúc đó bây giờ ra sao rồi, phải nói thời gian là là vũ khí sắc bén thay đổi người tốt nhất.

Dương Dịch nói anh cũng sẽ đi, có nghĩa là hi vọng mình cũng đi sao? Ý nghĩ này làm cho cô có một chút khẩn trương, nhưng ngay sau đó an ủi mình, chỉ là nói mà thôi mình cũng không phải là anh ấy, như vậy sẽ biết, có lẽ anh chỉ thuận miệng nói thôi.

Dương Dịch có chút khẩn trương chờ đợi câu trả lời của cô, chỉ thấy đầu điện thoại bên kia im lặng một lúc lâu cũng không có trả lời: Tiểu Vũ, cậu sẽ đến chứ?

Ừ, tốt. Chỉ là Hạ Thiên Vũ cảm thấy giống như có chỗ nào đó là lạ.

Này đến lúc đó tôi gởi địa chỉ cho cậu.” Nghe được cô đồng ý, Dương Dịch vội vàng tiếp nhận, chỉ sợ cô đổi ý rồi.

Ừ, tại sao trưởng lớp lại không đến nói với tôi, trở thành cậu cho tôi biết vậy? Rốt cuộc Hạ Thiên Vũ ý thức được vấn đề chỗ ở nào.

Câu hỏi của Hạ Thiên Vũ không làm cho Dương Dịch kinh hoảng, anh rất là bình tĩnh đáp lại: Cậu cũng biết lớp trưởng rất bận rộn, cả lớp có hơn ba mươi người, còn lớp trưởng chỉ có một, làm sao cậu ta một lần thông báo nhiều người như vậy, dĩ nhiên là có thể thông báo ít hơn một người cũng tốt.

Nếu là lớp trưởng biết Dương Dịch nói như vậy, nhất định là sẽ khóc chết, Dương Dịch cậu hủy hình tượng của tôi.

Nghe được Dương Dịch giải thích rất có lý, Hạ Thiên Vũ cũng không còn suy nghĩ nhiều.

Đươc rồi, giờ cũng đã muộn, tôi ngủ đây, Dương Dịch cậu cũng đi ngủ sớm một chút.

Ừ, cậu đi ngủ đi, tôi biết rồi, tạm biệt.

Tạm biệt.

Dập điện thoại, Hạ Thiên Vũ tắt TV, sau đó đi ngủ.

Mà bên kia sau khi Dương Dịch dập điện thoại, nụ cười trên mặt càng rõ ràng

/72

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status