Chuyện Thường Ngày Ở Cư Xá Phủ Khai Phong

Chương 47 - Xà Văn Đồ Đằng (18)

/176


Nghê Diệp Tâm trừng to mắt, nhìn chằm chằm chủy thủ trong tay Mộ Dung Trường Tình, nói: “Mộ Dung đại hiệp! Chủy thủ này ngươi lấy từ nơi nào? Chẳng lẽ là tối hôm qua, người bí ẩn kia đã tới sao?”

Dường như Mộ Dung Trường Tình cảm thấy Nghê Diệp Tâm quá ồn, nghiêng đầu nhìn hắn, nói: “Có tới hay không thì ta không biết, nhưng vào lúc ta chuẩn bị mang ngươi về nha môn, đột nhiên nhìn thấy cái này nằm trước cửa lớn Dương gia.”

“A?” Nghê Diệp Tâm đầu óc mơ hồ, giống như Trì Long, cào phần tóc phía sau ót, nói: “Ngươi không phát hiện có người đến sao?”

Mộ Dung Trường Tình tuy rằng rất không tình nguyện, nhưng vẫn lắc đầu, nói: “Cả đêm hôm qua, ta vẫn không cảm giác được có ai đến Dương phủ.”

Nghê Diệp Tâm giật khóe miệng, ánh mắt nhìn Mộ Dung Trường Tình có chút…

Bên thái dương Mộ Dung Trường Tình lập tức nổi gân xanh, nói: “Ánh mắt kia của ngươi là có ý gì?”

Nghê Diệp Tâm nhanh chóng cười làm lành nói: “Không không, xem ra người bí ẩn kia rất xảo quyệt!”

Võ công Mộ Dung Trường Tình sâu không lường được, có người đi qua cửa phủ Dương gia, y cũng không phát hiện, xem ra người đặt chủy thủ ở kia, chỉ sợ cũng là loại võ công sâu không lường được?

Nghê Diệp Tâm thực sự rất tò mò người kia là ai, dựa theo Dương đại tiểu thư miêu tả, hắn lại cảm thấy người này rất giống người đã bắt trói mình ngày ấy, là nam nhân trẻ tuổi tận lực giả dạng Mộ Dung Dục kia. Mục đích của nam nhân kia là gì? Nếu như đúng là hắn, như vậy tại sao lại đột nhiên đưa cho bọn hắn thanh chủy thủ đã mất tích này? Mục đích là gì?

Hiển nhiên Mộ Dung Trường Tình cũng không biết mục đích của người bí ẩn kia, y đã ngồi ở đây nhìn chủy thủ một lúc lâu. Hai thanh chủy thủ so sánh với nhau, vẫn hoàn toàn không nhìn ra chỗ nào kỳ lạ.

Nghê Diệp Tâm cũng sán lại gần, đến xem chủy thủ mới xuất hiện kia, nói: “Đại hiệp, ngươi đem thanh chủy thủ của ngươi cho ta mượn xem một chút.”

Mộ Dung Trường Tình giao cho Nghê Diệp Tâm thanh chủy thủ do sư phụ y để lại, nói: “Hai thanh chủy thủ cũng không khác gì nhau.”

Nghê Diệp Tâm ngồi suy nghĩ nửa ngày, quả thật không hề khác nhau, dường như là được khắc ra từ một khuôn mẫu, chỉ có độ cũ mới không giống nhau mà thôi.

Nghê Diệp Tâm nhìn nửa ngày vẫn không nhìn ra vấn đề gì, nói: “Tại sao người bí ẩn kia đột nhiên lại giao chủy thủ cho chúng ta?”

“Ai biết được?” Mộ Dung Trường Tình đứng lên, hoạt động cổ tay y một lát.

Nghê Diệp Tâm cũng đi theo, nói: “Đại hiệp, ta hỏi ngươi, là ngươi ôm ta về sao, là ôm công chúa sao?”

Mộ Dung Trường Tình cau mày, không lên tiếng.

Nghê Diệp Tâm hưng phấn nói: “Ôm công chúa là kiểu một tay ôm cổ, một tay ôm đầu gối hơi cong, gần giống như ôm em bé vậy.”

Mộ Dung Trường Tình “A” một tiếng, nói: “Mang ngươi về, tại sao phải cần tới hai tay?”

“A?” Nghê Diệp Tâm nói: “Vậy ngươi ôm như thế nào?”

Mộ Dung Trường Tình nói: “Vác ngươi lên trên vai, như vác bao tải vậy, đã thấy qua bao giờ chưa?”

Nghê Diệp Tâm: “…”

Mộ Dung đại hiệp quả nhiên rất giỏi phá hỏng bầu không khí.

“Nghê đại nhân!” Triệu Duẫn đi vào từ ngoài viện, nhìn thấy Nghê Diệp Tâm liền nói: “Đại nhân, ngươi dậy rồi, đã tìm được thi thể Chu công tử, ngỗ tác đang khám nghiệm thi thể, đại nhân có cần tới xem thử hay không.”

Nghê Diệp Tâm nghe vậy, lập tức tràn trề sinh lực, nói: “Đi, đương nhiên đi.”

Nghê Diệp Tâm thiếu chút nữa đã quên là hắn còn chưa rửa mặt liền từ trong nhà lao ra ngoài, nhanh nhẹn về phòng rửa mặt nhanh như mèo (là vuốt vuốt mặt vài cái rồi xong:)), xong liền cùng mọi người đi xem ngỗ tác khám nghiệm thi thể.

Hôm qua bọn họ phái không ít quan sai cùng bộ khoái đi tìm người, tìm được nhân tình trước kia của Chu công tử, quả nhiên được giấu trong tự miếu, nghe nói là giấu đã lâu.

Nữ nhân kia còn là một phụ nhân có chồng, phu quân nàng không có nhiều tiền, là một đồ tể, hai người cũng không có hài tử, lúc nữ nhân đến đây cầu tử mới gặp Chu công tử. Chu công tử cũng coi như là nhân mô nhân dạng, hơn nữa còn hoa ngôn xảo ngữ, còn mặc không ít hoa phục xa xỉ, nữ nhân kia liền bị Chu công tử hấp dẫn.

Hai người vốn thường gặp nhau trong miếu vài lần, sau đó nữ nhân dứt khoát bỏ trốn, Chu công tử liền an bài nàng ở đây, hắn cũng không dám mang nữ nhân về nhà, nếu làm vậy hắn chắc chắn sẽ không còn gì hết.

Bọn họ tìm được nữ nhân, lập tức đi xuống dưới vách núi để tìm thi thể Chu công tử.

Nữ nhân xác nhận lời của Dương đại tiểu thư, nàng nói Chu công tử bỗng nhiên tìm tới nàng, bảo là muốn dẫn nàng đi nơi khác, hắn lấy được rất nhiều bạc. Nhưng nữ nhân cũng không biết bạc ở đâu, nàng về phòng thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi. Kết quả lúc quay lại tìm Chu công tử hắn đã không thấy tăm hơi, làm thế nào cũng không tìm được.

Nữ nhân không nhìn thấy Dương đại tiểu thư, cũng không biết khi đó Dương đại tiểu thư lại ở phụ cận.

Quan sai tìm được thi thể Chu công tử ở dưới vách núi, lùng tìm hơn nửa đêm mới tìm được. Thi thể rơi xuống vô cùng thê thảm, thời gian tử vong đã lâu, đưa về cũng tốn không ít sức lực.

Bọn Nghê Diệp Tâm đi tới trước cửa phòng khám nghiệm tử thi, đã ngửi thấy mùi vị khác thường.

Mộ Dung Trường Tình ghét bỏ phất phất tay, không muốn đi vào, liền đứng chờ bên ngoài.

Nghê Diệp Tâm vào xem một vòng, ngỗ tác thấy hắn đến, lập tức nói rằng: “Đại nhân, thi thể này có điều kỳ lạ a.”

“A?” Nghê Diệp Tâm ngẩn ra, nói: “Cái gì kỳ lạ?”

Vụ án cũng đã kết thúc, chẳng lẽ còn có điều gì kỳ lạ?

Ngỗ tác nói: “Thi thể đã qua thời gian dài, ta vốn nghĩ sẽ kiểm tra không được cái gì. Nhưng vừa nãy lúc khám nghiệm thi thể, ta phát hiện một vấn đề vô cùng quan trọng.”

Nghê Diệp Tâm nói: “Đến cùng là chuyện gì?”

Nghê Diệp Tâm không xuất thân từ pháp y chuyên nghiệp, mặc dù có học được một ít kiến thức, nhưng còn chưa đủ chuyên nghiệp.

Ngỗ tác nói: “Đại nhân mời xem.”

Ngỗ tác nâng đầu thi thể cho mọi người xem, cái đầu bê bết máu kia, bị đập nát gần như không còn gì, làm sao có thể nhìn ra cái gì nữa.

Ngỗ tác nói: “Trước cổ hắn có một lỗ nhỏ, ở đây. Đại nhân nhìn thử xem, phía sau gáy của hắn, cũng có một lỗ nhỏ, hai lỗ nhỏ này thông với nhau.”

Nghê Diệp Tâm nhìn thử, làm sao có thể gọi nó là lỗ nhỏ, vốn là lỗ máu, thoạt nhìn không lớn hay nhỏ hơn bao nhiêu so với móng tay ngón cái.

Ngỗ tác nói: “Chỉ sợ vị Chu công tử này đã tắt thở trước khi rơi xuống vách núi, vết thương trí mạng chân chính là vết thương bị đâm thủng từ trước cổ đến sau não.”

Nghê Diệp Tâm cẩn thận quan sát, sau đó mạnh mẽ kéo Mộ Dung Trường Tình vào trong, để y hỗ trợ quan sát tình trạng thương tích.

Mộ Dung Trường Tình vốn rất không tình nguyện, nhưng vừa nhìn thấy vết thương này, biểu tình lập tức nghiêm túc, nói: “Hẳn là bị một cục đá đâm vào cổ, đâm thủng một lỗ dưới não rồi xuyên ra ngoài. Võ công của người ra tay rất không tệ, thủ pháp cũng sạch sẽ, không thể khinh thường.”

Nghê Diệp Tâm nhìn vết thương kia, cảm thấy nó quả thực có thể so với đạn.

Nghê Diệp Tâm nói: “Nói cách khác, Chu công tử không phải sau khi rơi xuống vách núi mới chết, mà trước đó đã bị một cục đá giết chết.”

Ngỗ tác nói: “Xét theo kết quả khám nghiệm thi thể, quả thật là như vậy.”

Nghê Diệp Tâm nói: “Dương đại tiểu thư không biết võ công, làm sao có thể dùng thủ pháp như vậy để giết Chu công tử?”

Mộ Dung Trường Tình trầm tư một chút, Dương đại tiểu thư quả thực không biết võ công, điều này Mộ Dung Trường Tình nhìn mổ lần là thấy được, dùng một cục đá giết người cũng không thể học được trong ngày một ngày hai, cũng không phải là người tập võ bình thường có thể làm được.

Nghê Diệp Tâm rất nhanh đã lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ, nói: “Chỉ sợ là do người bí ẩn kia làm ra?”

“Tại sao?” Mộ Dung Trường Tình nhìn hắn một cái.

Nghê Diệp Tâm nói: “Ngươi quên rồi sao? Người bí ẩn kia uy hiếp Dương đại tiểu thư, hắn nói với Dương đại tiểu thư, hắn chính mắt thấy Dương đại tiểu thư giết người. Nói cách khác, thời điểm Dương đại tiểu thư phát sinh xung đột với Chu công tử, hắn ở ngay phụ cận. Mộ Dung đại hiệp, ngươi cảm thấy, lấy võ công của hắn, nếu muốn dùng một cục đá giết chết Chu công tử, thì sao? Có thể làm được không?”

Mộ Dung Trường Tình nhàn nhạt nói: “Dư sức.”

Mộ Dung Trường Tình nói xong, liền quan sát thi thể.

Bây giờ Dương đại tiểu thư và Dương lão đang ở trong nha môn, Nghê Diệp Tâm lập tức đi tìm Dương đại tiểu thư, một lần nữa cẩn thận dò hỏi về chuyện liên quan tới xung đột giữa nàng và Chu công tử.

Dương đại tiểu thư vẫn nói như cũ, nói năng lộn xộn, hiển nhiên lúc đó nàng rất sợ sệt, nhớ đến lại hơi thất thần.

Dương đại tiểu thư nói: “Hắn bóp cổ ta, chúng ta đánh nhau… Ta, ta không có cách nào đánh trả, cảm giác lúc đó như sắp chết, thở cũng không ra hơi. Ta… Lúc đó ta quá sợ hãi, ta dùng sức đẩy hắn, dùng hết sức lực, sau đó…”

Một lúc sau, Dương đại tiểu thư đột nhiên cảm thấy mình có thể hô hấp thoải mái, nàng liền vươn tay đẩy Chu công tử ra ngoài. Lúc đó nàng hoàn toàn không chú ý tới hoàn cảnh chung quanh, nàng hậu tri hậu giác nghĩ ra bên cạnh chính là vách núi, mà Chu công tử đã bị nàng đẩy xuống vách núi.

Dương đại tiểu thư nói: “Lúc đó… Ta… Ta sợ choáng váng, không biết nên làm thế nào? Ta sợ đến ngồi phịch trên vách đá cheo leo, ta tận mắt thấy hắn ngã xuống…”

Dương đại tiểu thư nói tới chỗ này, đã khóc không thành tiếng.

Nghê Diệp Tâm nói: “Vậy ta hỏi ngươi, thời điểm Chu công tử bị ngươi đẩy xuống vách núi, có kêu cứu không? Có hô to không?”

“Không có. Hẳn là không… Không không, thật sự không có.” Dương đại tiểu thư cẩn thận hồi tưởng.

Thời điểm bọn họ đang đánh nhau, Dương đại tiểu thư suýt chút nữa bị bóp chết, nàng muốn kêu cứu, nhưng lại không thể kêu được. Sau đó Chu công tử rớt xuống vách núi, cũng không hề hô to tiếng nào, nếu không vào hơn nửa đêm, sớm đã có người chạy đến xem rõ ngọn ngành.

Từ đầu tới cuối, hết thảy đều trong yên lặng.

Mộ Dung Trường Tình nghe Dương đại tiểu thư nói xong, hiển nhiên cũng bừng tỉnh đại ngộ.

Nghê Diệp Tâm nói: “Tuy rằng ta không biết người bí ẩn ẩn thân trong bóng tối kia có dụng ý gì, nhưng ta không thể không thừa nhận, chỉ sợ là người kia đã cứu Dương đại tiểu thư một mạng.”

Dương đại tiểu thư còn đang khóc lóc, hoàn toàn không nghe hiểu hắn đang nói cái gì.

Chu công tử suýt nữa bóp chết Dương đại tiểu thư, Dương đại tiểu thư vốn không phải là đối thủ của hắn, nhưng đột nhiên lại phản kích thành công, đó cũng không phải ngẫu nhiên. Là do người bí ẩn kia từ một nơi bí mật gần đó, dùng một cục đá lặng yên không tiếng động giết chết Chu công tử, mà vào lúc ấy, Dương đại tiểu thư theo bản năng dùng lực đẩy Chu công tử, lập tức đẩy Chu công tử đã không còn sức chống cự xuống vách núi.

Hết thảy đều xảy ra quá nhanh, Dương đại tiểu thư căn bản không biết Chu công tử đã chết, còn tưởng là do mình lỡ tay giết người.

Nghê Diệp Tâm an ủi Dương đại tiểu thư một lúc, rồi đi khỏi gian phòng cùng Mộ Dung Trường Tình.

Nghê Diệp Tâm nói: “Như vậy cũng tốt, lời kia nói thế nào nhỉ, đời này có ai không gặp phải vài tên cặn bã? Dương đại tiểu thư gặp phải người không hiền lành gì, bây giờ người không phải do nàng giết, coi như nàng được giải thoát rồi, tránh được một kiếp.”

Mộ Dung Trường Tình liếc hắn, nói: “Nhưng chuyện Dương lão giết người cũng có chứng cứ xác thực.”

Nghê Diệp Tâm nhăn mặt, nói: “Ta quả thật phải cám ơn ngươi, không sắc bén đâm một đao này ngay trước mặt Dương đại tiểu thư.”

Mộ Dung Trường Tình nhàn nhạt liếc hắn một cái.

Nghê Diệp Tâm nói: “Ta muốn đi xem Dương lão, hỏi một vài việc liên quan tới Xà Văn đồ đằng. Dù sao về chuyện này, Hoàng thượng cũng phải biết, ngươi nói có đúng không? Nếu như ngươi muốn đi theo, lúc đó phải nghe theo ta, đừng kích động, biết chưa?”

Tuy rằng Mộ Dung Trường Tình không muốn đồng ý, nhưng đây cũng là chuyện bất đắc dĩ.

Hai người ra khỏi chỗ Dương đại tiểu thư, liền đến nơi Dương lão ở để hỏi thăm.

Tốt xấu gì Dương lão cũng coi như là người có danh vọng, trước đây làm quan, bây giờ là người lương thiện ở địa phương. Người quan phủ cũng không dám nhốt lão trong tù, liền tạm thời an bài lão trong một gian phòng, để lão ở lại đây.

Ngoài cửa có hai quan sai trông coi, Nghê Diệp Tâm tới đây đương nhiên bọn họ sẽ không ngăn cản, mở cửa ra để Nghê Diệp Tâm cùng Mộ Dung Trường Tình đi vào.

Lúc này Dương lão đang dựa vào đầu giường, thoạt nhìn tinh thần và khí sắc đều vô cùng kém, bộ dáng như sắp tắt thở đến nơi.

Nghê Diệp Tâm nhìn qua liền hơi ngây ngẩn, còn muốn nói có cần gọi đại phu tới xem một chút hay không, kết quả Mộ Dung Trường Tình bỗng nhiên đi nhanh vượt đến trước hắn.

Nghê Diệp Tâm muốn ngăn cản, nhưng động tác của Mộ Dung Trường Tình quá nhanh, đã đi đến bên giường, vươn tay bóp lấy cổ họng Dương lão.

Nghê Diệp Tâm nhanh chóng chạy tới, nói: “Mộ Dung đại hiệp, làm sao vậy? Bình tĩnh đi.”

Âm thanh Mộ Dung Trường Tình lạnh như băng, khẽ quát một tiếng: “Phun ra!”

Thoạt nhìn Dương lão cả người vô lực, từ cổ họng phát ra tiếng cười “Ha ha”, âm thanh còn kèm theo chất lỏng dính nị, lão vừa cười vừa ho khan, đột nhiên phun ra một ngụm máu.

Nghê Diệp Tâm kinh hãi, lập tức hô to: “Người đâu, mau gọi đại phu đến đây!”

Mộ Dung Trường Tình dùng lực nắm cằm Dương lão, nói: “Phun ra!”

Dương lão vô lực mà cười, ho ra một ngụm máu, dường như đã không muốn sống nữa, từng ngụm từng ngụm phun ra máu, nhưng trái lại vẻ mặt của lão lại rất sung sướng, nhìn chằm chằm mặt Mộ Dung Trường Tình, nói: “Ngươi… Là như vậy… Đừng muốn biết…”

Bộ dáng này của Dương lão, hiển nhiên là uống độc tự sát.

Tuy rằng nơi này không tính là quá nhỏ, nhưng quan sai cùng bộ khoái trong nha môn đều không có kinh nghiệm gì, nhốt Dương lão trong phòng này, tuy rằng đã soát người, nhưng cũng không phát hiện Dương lão cư nhiên lại giấu thuốc độc trên người, trong lúc bọn họ không chú ý, uống thuốc độc.

Dường như Dương lão đang khó thở, trong đôi mắt vẩn đục của lão tràn ra nước mắt, không biết là do thống khổ hay vì cái gì, nước mắt lẫn vào vết máu, hoàn toàn mơ hồ.

Dương lão luôn cười, nhưng lão cũng luôn khóc, trong miệng đứt quãng nói: “Ngươi là người… Như vậy… Đừng muốn biết… Ngươi đồ… Ác quỷ! Ta… Ta không thể… Tiếp… Tiếp tục sai lầm… Ta, ta đáng chết…”

Lão vừa nói xong câu đó, cũng hoàn toàn tắt thở, trong đôi mắt vẩn đục còn có nước mắt chảy xuống, đã trở nên trống rỗng vô thần.

/176

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status