Cực Sủng, Tiểu Phụ Điền Viên

Chương 69 - Đọ Sức

/201




Hiện tại mặc dù kinh doanh của Phượng Y Các đã vào quỹ đạo, nhưng các phương diện còn chưa đủ thành thục. Vấn đề bảng hiệu kinh doanh, nàng còn cần thận trọng suy tính.

Hiện tại danh tiếng của Phượng Y Các đang tăng lên vùng vụt. Đương nhiên nàng biết đạo lý cây to đón gió. Tốt nhất vẫn nên kinh doanh dè dặt, không mù quáng đi khuếch trương. Đợi đến lúc thời cơ chín mùi, nàng sẽ xem xét thâu tóm tất cả cửa hàng quần áo may sẵn ở chung quanh.

Bố trang Dư thị là do Ngô Yên Nhiên dẫn dắt đầu tiên cho nàng. Nàng có thể lợi dụng lợi ích nhất thời, nhưng suy cho cùng không phải kế hoạch lâu dài. Cửa hàng của Ngô Yên Nhiên trải rộng Đào Huyện, là người mua hàng lớn nhất của Dư thị. Phượng Y Các chỉ là một cửa hàng đang trong giai đoạn phát triển, không có thực lực lớn như Cẩm Y Phường vậy. Nếu như thật sự có một ngày, vạch mặt cùng Ngô Yên Nhiên rồi. Nguồn nguyên liệu vải sẽ là một nguy cơ đang tiềm ẩn.

Cầm ngòi bút nhỏ trong tay, tỉ mỉ đánh giá. Vẫn nên tìm thời gian đi Mộc Diệp Trang xem một chút, trong lòng vẫn không bỏ được, chất liệu vải tốt như vậy, bỏ qua thật đúng là đáng tiếc.

Lần trước về trong thôn, Bảo Nhi đã trò chuyện với Tú Tú một phen. Bảo Nhi đề nghị phân mấy phụ nhân kia ra theo tay nghề tốt xấu thành mấy cấp bậc, mỗi một cấp bậc tiền công cũng không giống nhau. Lại bảo Tú Tú tìm mấy người có kinh nghiệm, chuyên phụ trách kiểm tra đồ may xong, không cho phép quần áo xuất hiện bất kỳ tỳ vết nào có thể thấy được.

Công ty tốt cần chính là một loại trách nhiệm, kiếm tiền là cần thiết, nhưng không thể là quy tắc duy nhất. Chiều dài sinh mạng của công ty và giá trị định vị của công ty có quan hệ rất lớn. Mục tiêu của Phượng Y Các, chính là đồ làm ra nhìn đẹp nhất, mặc thoải mái nhất.

Thu bút, xem tổng thể khoản mục gần đây một chút, căn dặn Mộc Cận mang theo canh gà nấu lúc sáng sớm, ra cửa.

Lúc đến Mộc Diệp Trang thì đúng lúc gặp được một vị phụ nhân đang bưng thuốc, muốn vào cửa. Bảo Nhi nói là họ hàng xa của bà bà, tới thăm bà bà một chút. Phụ nhân kia rất ôn hòa, đón Bảo Nhi vào.

Phụ nhân kia chính là người đại phu lần trước giới thiệu tới, vốn ở y quán giúp đỡ nấu thuốc. Hiện tại trừ nấu thuốc, mỗi ngày còn phụ trách chăm sóc bà bà.

Phụ nhân kia đỡ bà bà dậy, bà bà có thể động nửa người trên, nhưng đi đứng đã không động đậy được nữa. Bà bà nói chuyện không rõ ràng lắm, Bảo Nhi chỉ bảo bà ấy bồi dưỡng thân thể, cũng không nói những thứ khác, dẫn theo Mộc Cận rời đi.

Nhìn bà bà như vậy, Bảo Nhi thật sự không mở miệng được. Chuyện vải vóc vẫn nên kéo dài một chút thôi, ít nhất cũng phải chờ đến lúc bà bà khỏe hơn một chút. Chỉ là trong lòng Bảo Nhi cũng không có tính toán, trận đột quỵ này có thể may mắn như vậy là tốt rồi.

Gần đây Nhạc Mặc đi sớm về trễ, trái lại Bảo Nhi không có suy nghĩ gì khác, chỉ có chút lo lắng cho thân thể của hắn. Aiz, suy cho cùng là nam nhân của mình, có thể không nhớ nhung sao!

Căn dặn Đông Mai và Hải Đường, hầm một chút canh bổ. Đến hậu viện đút cho Tiểu Bạch chút rau quả, hiện tại bộ dạng Tiểu Bạch mập mạp, mỗi ngày làm biếng không muốn nhúc nhích, nhiều nhất bò bò ở trong vườn. Một giống động vật hoang dại thật tốt, cứ như vậy để cho Bảo Nhi làm hỏng, gien tốt cũng bị thoái hóa, biến thành thỏ nhà thật thật tại tại.

Trương đại thúc đến ở hậu viện bên cạnh, phòng trước kia đổi thành kho hàng. Sáu người kia cũng đã dọn tới đây, không cần mỗi ngày đi đi về về Lý Ký.

Mùa thu, bức tranh tàu thuyền ca múa mừng cảnh thái bình trên hồ hoa đào, đèn lồng đong đưa chiếu nhẹ nhàng lên mặt nước hồ, trang điểm cho mặt hồ, làm tăng thêm không ít thanh sắc.

Kể từ khi Mộ Dung Dục vào ở tửu lâu Minh Hương, Thượng Quan Dực lại dọn về tư trạch vùng ngoại thành. Hắn không muốn có quá nhiều tiếp xúc với người nọ, bất kể tình thế hiện nay như thế nào, hắn chỉ nên nắm chắc một mức độ, không để cho gia tộc Thượng Quan cuốn vào cơn sóng hỗn độn trong triều. Hiện tại gia tộc Thượng Quan là một khối đá kê chân rất tốt, nhưng đợi một mai kia sau khi việc thành, ai có thể bảo đảm nó sẽ không như nhất tộc Hoa thị năm đó, trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, tiếp theo chịu khổ diệt tộc!

Vân vê lá trà trên miệng ly, nhìn sương mù mờ mịch ngoài cửa sổ kia.

Thiếu gia, thuốc sắc xong rồi. Thiên Danh bưng một chén thuốc đen kịt đi vào.

Thượng Quan Dực có chút phiền não nhíu mày, Tại sao lại phải uống thuốc, ta nhớ hai ngày trước mới vừa uống mà.

Thiếu gia, đã qua bảy ngày rồi, hôm nay chính là ngày uống thuốc! , Thiên Danh đặt thuốc lên trên chiếc kỷ trà trước mặt Thượng Quan Dực, đứng một bên nhìn thiếu gia nhà hắn.

Thượng Quan Dực nhìn Thiên Danh đứng ngốc ở một bên một cái, Ngươi đi xuống trước đi, chờ nguội một chút ta sẽ uống.

Thiên Danh nào tin! Thiếu gia nhà hắn hắn còn không biết sao, chỉ cần bên này hắn xoay người đi, thuốc lập tức sẽ không còn. Đợi lát nữa sẽ phải nấu lại một lần nữa, bởi vì bị thiếu gia nhà hắn len lén đổ đi. Từ trong ghi chép của hắn tính ra, thiếu gia nhà hắn đã đổ thuốc vô số lần. Hắn không dễ bị lừa gạt như vậy đâu nhá!

Thiếu gia, vừa rồi nô tài đã làm nguội thuốc rồi, hiện tại uống vừa vặn, không nóng. Thiên Danh tiến lên bưng thuốc lên, đưa tới trước mặt Thượng Quan Dực.

Kiếm đủ toàn bộ lực lượng, chống lại ánh mắt hung hăng kia của thiếu gia nhà hắn. Thượng Quan Dực thu hồi ánh mắt, nhận lấy thuốc, nhìn cũng không nhìn, ngửa đầu trút hết vào. Thiên Danh nhón chân lên, duỗi đầu tới nhìn xem, đúng thật là vào hết. Cười hì hì nhận lấy chén không, đưa tới một cái khăn.

Thượng Quan Dực thô lỗ nhận lấy khăn, lau khóe miệng một cái, lại quăng trở về, Thiên Danh vội vàng tiếp được, Thiếu gia, vậy nô tài lui xuống trước, thiếu gia nghỉ ngơi sớm một chút.

Chậm đã,

Thiếu gia còn có việc gì dặn dò?

Thượng Quan Dực vờ ho hai tiếng, cầm một quyển sách bên cạnh lên, làm như vô tình hỏi, Gần đây Phượng Y Các có động tĩnh gì không?

Thiên Danh giật giật lỗ tai, thiếu gia nhà hắn thật là điên rồi!

Gương mặt nhăn như trái khổ qua nói: Tất cả mạnh khỏe!

Cái gì mà tất cả mạnh khỏe? Không thể động tĩnh gì cũng không có chứ? Ngươi điều tra thế nào! , thuận tay quăng sách ra ngoài.

Thiên Danh vội vàng tiếp lấy, Thiếu gia, Nhạc phu nhân và Nhạc công tử tốt vô cùng!

Nhạc phu nhân cái gì? Nói cho ngươi biết bao nhiêu lần! Nhạc cô nương! , giơ tay đánh về phía đầu Thiên Danh, Thiên Danh giật mình nhảy qua bên cạnh.

Thượng Quan Dực cũng cảm thấy mình biểu hiện có hơi khoa trương, thu lại vẻ mặt nói, Mỗi ngày nàng làm những gì? Có phải bà điên kia mỗi ngày đều đến quấn lấy nàng hay không? ( bà điên không phải là ai khác, vâng đấy chính là Lý Tuyết Diên! )

Thiên Danh nói thầm trong lòng, tại sao thiếu gia nhà hắn lại coi trọng Nhạc phu nhân chứ, cái này phải làm sao cho tốt đây! Lúc trước ở Trung Thành, thiếu gia nhà hắn ai cũng chướng mắt, lão gia gọi hắn tới nói chuyện. Bảo hắn nghĩ cách dẫn dắt thiếu gia tới phương diện kia. Nhưng thiếu gia nhà hắn mà cần hắn dẫn dắt à, đã sớm duyệt vô số người rồi, chỉ là không có một người nào vào mắt.

Hiện tại tốt rồi, có người vào mắt rồi, vốn định trở về báo cáo, mới biết người ta đã có tướng công. Ngươi nói vậy có thể làm gì hả?

Thiên Danh còn đắm chìm trong tưởng tượng, không nhịn được thở dài, hoàn toàn không nghe vào tai.

Thế nào? , Thượng Quan Dực lập tức đứng lên, níu lấy cổ áo Thiên Danh, thiếu chút nữa xách người lên.

Thiên Danh bị ghìm thiếu chút nữa thở không được rồi, Ngươi nói! Rốt cuộc thế nào? Bảo Nhi xảy ra chuyện gì? Nói mau! Thượng Quan Dực như là nổi điên.

Không có, không có việc gì, chuyện gì cũng không có. Thiên Danh thật vất vả mới có cơ hội thở ra, xoa cổ đáp.

Ngươi đi xuống đi! , Nhanh lên một chút! , trực tiếp đạp Thiên Danh một đạp.

Tại sao mạng ta khổ như vậy! Thiên Danh vừa cảm thán, vừa đóng cửa lại cho thiếu gia nhà hắn.

Thượng Quan Dực quay về phía gương đồng sửa lại tóc một chút, vỗ vỗ xiêm áo, nhẹ nhàng nhảy một cái từ cửa sổ đi ra ngoài.

Đã lâu rồi không thấy nữ nhân kia, trong lòng rất khó chịu. Một mình tới lui, đi lang thang tới cửa Phượng Y Các. Song cửa sổ trên lầu còn chiếu ánh nến, hẳn là còn chưa ngủ! Vòng ở dưới lầu vòng một, quay qua đúng lúc đối mặt với Nhạc Mặc.

Thượng Quan Dực có chút cảm giác có tật giật mình, muốn cất bước đi, nhưng nghĩ lại, mình cái gì cũng không có làm mà, ưỡn ngực nói: Tối nay ánh trăng thật không tệ!

Mọi cử động của hắn Nhạc Mặc đều nhìn ở trong mắt, nhíu mày, Thượng Quan huynh thật có nhã hứng, tại sao ta không thấy được trăng sáng?

Thượng Quan Dực ngẩng đầu nhìn bầu trời đen thùi lùi kia, ngay cả một ngôi sao cũng không có, che miệng, ho khan mấy tiếng, Oh, mới vừa rồi còn có! Tại sao đến đây lại không thấy được vậy! Thật là kỳ quái. Xoay người cúi đầu lẩm bẩm, đợi đến khúc quanh thì như một cơn gió trở lại tư trạch. Thiên Danh ở bên ngoài thì nghe trong phòng thiếu gia vang lên tiếng binh bang….

Nhạc Mặc liếc mắt nhìn về phía giao lộ kia một cái, trong mắt xẹt qua một chút nghĩ ngợi, sắc mặt không vui từ cửa hông bên cạnh vào nhà.

Ngày mai sẽ là Tiết Hoa Cúc, chính là ngày ước hẹn với Ngô Yên Nhiên. Bảo Nhi cầm bánh ngọt nhỏ trong đĩa, nhai cảm thụ mùi vị.

Tướng công, chàng đã về rồi! , nhảy xuống giường nhỏ, kéo lê giày, đón Nhạc Mặc. Nhạc Mặc ôm ngang bé con kia trở về giường nhỏ.

Chàng nhìn chằm chằm ta làm gì? , Bảo Nhi đưa tay che lại ánh mắt có chút quá nóng bỏng kia.

Nhạc Mặc nhếch môi, kéo móng vuốt nhỏ kia xuống, cúi người tiến tới sườn mặt Bảo Nhi, vươn đầu lưỡi liếm liếm khóe miệng kia, Ừhm, bánh ngọt này, mùi vị không tệ!

Chàng thật đáng ghét! , không nhìn nam nhân tà mị kia nữa, đứng dậy vào phòng trong.

Nhạc Mặc nhíu mày, từ khi nào nữ nhân nhà hắn trở nên thẹn thùng như vậy? Đứng dậy liền đuổi theo đi vào.

Đi vào thì thấy bé con kia lục tung mọi thứ, Nhạc Mặc xoa trán, Bảo Nhi, nàng muốn tìm cái gì? Tướng công tìm giúp nàng.

Thật ra hắn thật sự không tin bé con nhà hắn có thể tìm được đồ, bé con nhà hắn chỉ biết lục lọi, không biết tìm. Cái này nếu không giúp một tay, toàn bộ đồ sẽ bị nàng chuyển ra


/201

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status