Cùng Trời Với Thú

Chương 134 - Không Gian Luyện Thi.

/238


Trên mặt đất đều là hủ thi giương nanh múa vuốt, ở dưới tình huống nhóm người tu luyện cũng không rõ ràng lắm hiện nay, đều không muốn đi xuống làm chiến đấu vô vị cùng chúng nó, liền ngự kiếm bay đi hướng xa xa, nhìn xem có thể tìm được đường rời khỏi không gian này hay không.

Chỉ là mặc kệ bọn họ bay đi rất xa, hoàn cảnh chung quanh dường như đều không có biến hóa gì, một cái tiếp theo một cái, trên sườn núi là hủ thi giương nanh múa vuốt, chúng nó chi chi chít chít chen chúc cùng một chỗ, phóng tầm mắt, không bờ bến.

Xem lâu, làm cho người ta cảm giác, giống như đang giẫm chân tại chỗ.

Cứ bay như thế hai canh giờ, phát hiện phiến không gian này căn bản không có điểm cuối, Sở Chước dẫn đầu dừng lại.

Thái Kiệt thấy thế, cũng dừng lại theo.

Chung quanh, người tu luyện đi theo hắn cũng đồng thời dừng lại, rõ ràng đây là Thái Kiệt làm chủ, sai đâu đánh đó.

Chỉ có thiếu niên luyện đan sư ngồi ở trên phi kiếm sắc mặt không tốt hỏi: Vì sao đột nhiên dừng lại?

Nói xong, ánh mắt hắn ngắm hướng Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ, thấy bọn họ cũng không nhìn mình, có chút buồn bực, lại có chút tức giận.

Tuy rằng hắn vẫn còn ghi hận lúc trước Mặc Sĩ Thiên Kỳ cự tuyệt cử chỉ hắn mời, nhưng lần này bọn họ cùng nhau bị truyền tống đến địa phương quỷ quái này, coi như là bạn đường. Khi phát hiện Thái Kiệt cố ý cùng đồng hành với bọn họ, trong lòng hắn tuy rằng không được tự nhiên, nhưng cũng không nói gì thêm.

Hơn nữa theo hắn, hai người Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Sở Chước này, một người là luyện đan sư Linh Quang cảnh tầng một, một người là nữ tu Nhân Vương cảnh, tổ hợp yếu ớt như vậy, chỉ sợ bọn họ ngay cả vòng thử luyện thứ nhất cũng không thông qua.

Hắn quyết định không so đo cùng hai người nhất định bị đào thải này.

Thấy Sở Chước lại vòng vo ở chung quanh, Thái Kiệt nghĩ nghĩ, ngự kiếm đi tới, dò hỏi: Vị cô nương này, chính là có phát hiện gì sao?

Sở Chước quay đầu nhìn hắn, ánh mắt lướt qua trên người những người tu luyện theo phía sau Thái Kiệt, tự nhiên có thể nhìn được thần sắc lơ đễnh trên mặt những người này, dường như cũng không hiểu vì sao Thái Kiệt đặc biệt đến hỏi nàng.

Theo bọn họ, nếu như ngay cả bọn họ cũng không phát hiện gì, có lẽ hai người này cũng là không có phát hiện.

Cũng không phải bọn họ xem thường Sở Chước, thật sự là tất cả người tu luyện ở đây, lấy Thái Kiệt có tu vi cao nhất, là Nhân Vương cảnh tầng tám, người khác cũng có Nhân Vương cảnh ở trên tầng ba, Sở Chước có tu vi là Nhân Vương cảnh tầng một nhìn thì chính là lót đáy, tự nhiên không thể so với bọn họ.

Cho nên bọn họ thật sự không quá hiểu rõ thái độ của Thái Kiệt.

Thái Kiệt không nhìn người tu luyện ở phía sau, chỉ là mỉm cười nhìn Sở Chước, thái độ khiêm tốn, rất dễ dàng làm cho người ta sinh ra hảo cảm.

Sở Chước trầm ngâm một lát, nói: Không biết Thái tiền bối có phát hiện, từ trước đó kỳ thực chúng ta luôn luôn đang giẫm chân ở tại chỗ?

Thái Kiệt liếc nhìn nàng một cái thật sâu, trầm giọng nói: Ta cũng có cảm giác như thế.

Đang giẫm chân tại chỗ? Thiếu niên luyện đan sư xen mồm hỏi: Các ngươi cảm giác thực đúng như vậy?

Đúng vậy. Thái Kiệt đáp: Ta vốn tưởng rằng là ảo giác của ta, không nghĩ tới vị cô nương này cũng phát hiện.

Nghe nói như thế, trừ Thái Kiệt và Sở Chước ra, sắc mặt người tu luyện khác nhất thời có chút ngượng ngùng, rốt cục hiểu rõ vì sao Thái Kiệt đặc biệt đến hỏi nữ tu đó. Lúc trước Thái Kiệt cũng hỏi qua bọn họ, nhưng bọn họ không có phát hiện bất luận cái gì khác thường.

Nhận được Thái Kiệt khẳng định, thiếu niên luyện đan sư lập tức nói: Ta đã biết, nơi này là không gian luyện thi, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi, nếu không khi sắc trời đến đêm đen, thì không có biện pháp rời khỏi, thậm chí cũng bị vây tại nơi đây một tháng.

Vì sao? Mặc Sĩ Thiên Kỳ vội hỏi.

Thiếu niên luyện đan sư nhất thời có chút đắc ý, nói: Nghe nói bí cảnh Cổ Đầm Hồ có tất cả tám hiểm địa lớn, các ngươi xem nơi này, khắp nơi đều là hủ thi, mà trình độ hư thối của những hủ thi không tính quá xấu. Chúng nó rõ ràng không có sinh mệnh, lại có thể hoạt động, có thể thấy được là đã bị lực lượng gì đó thúc giục, chỉ có không gian luyện thi mới có thể chế tạo nhiều hủ thi sẽ hoạt động như vậy.

Ở khi chúng ta tiến vào cửa không gian, truyền tống trận trong cửa không gian sẽ ngẫu nhiên truyền tống chúng ta, bị truyền tống đến không gian luyện thi cũng không kỳ quái. Xem ra lần này chúng ta quả thật rất xui xẻo, mới sẽ bị truyền tống đến không gian luyện thi trong tám hiểm địa lớn...

Cho dù là người tu luyện bị truyền tống đến tám hiểm địa lớn này, nếu như không thể rời khỏi ở trước khi trời tối, tám hiểm địa lớn sẽ hoàn toàn phong bế, thẳng đến một tháng sau, bí cảnh thử luyện chấm dứt, người bị vây ở trong tám hiểm địa lớn mới có thể rời khỏi.

Nếu bị vây ở chỗ này một tháng, thì vòng thử luyện thứ nhất cũng chưa thể tham gia, còn có ý nghĩa gì?

Mà nhìn không gian khắp nơi đều là hủ thi, linh khí loãng, càng không cần phải nói sẽ có thiên tài địa bảo gì. Người tu luyện lựa chọn làm tùy tùng đi theo luyện đan sư tiến vào bí cảnh, không chỉ có là vì để cho luyện đan sư bình an thông qua thử luyện, đồng thời cũng là muốn tìm kiếm thứ tốt cho mình, tất nhiên là không muốn bị vây ở chỗ này một tháng.

Bí cảnh Cổ Đầm Hồ, không chỉ có luyện đan sư thử luyện mới có lợi, đối với người tu luyện cũng như thế.

Nghe hắn chậm rãi nói, Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ đều có chút kinh ngạc.

Bọn họ cũng không biết bí cảnh Cổ Đầm Hồ có tám hiểm địa lớn, ngay cả Dịch Chấn cũng chưa tìm được tin tức như vậy, có lẽ đây là tin tức cực kì bí ẩn bên trong, có lẽ là những thế lực lớn mới có thể có được.

Xem ra thiếu niên này quả thật lai lịch bất phàm, có vốn để kiêu ngạo.

Thoáng nhìn thấy trên mặt hai người Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Sở Chước lộ ra vẻ kinh ngạc, thiếu niên luyện đan sư kiêu ngạo mà nâng cằm lên, dùng dư quang khóe mắt liếc xéo bọn họ, thần sắc mất tự nhiên.

Hiện tại biết hắn lợi hại đi?

Hừ, cho dù hiện tại bọn họ cầu hắn, hắn cũng sẽ không đáp ứng hợp tác với bọn họ.

Đáng tiếc Mặc Sĩ Thiên Kỳ không thể đọc hiểu ánh mắt của hắn, càng không rõ ràng lắm suy nghĩ trong lòng hắn, tò mò hỏi: Thì ra là như vậy. Vì sao chủ nhân bí cảnh này phải bố trí tám hiểm địa lớn? Là vì có nguyên do gì?

Có thể có nguyên do gì, dùng để ép buộc luyện đan sư và người tu luyện. Tám hiểm địa lớn cũng là một loại thử luyện, nếu như không thể bước ra từ trong hiểm địa, vậy chỉ có thể coi như mình không hay ho. Thiếu niên đó mơ hồ vô tình nói.

Nghe đến đó, Sở Chước càng thêm khẳng định chủ nhân bí cảnh này cũng không phải người dễ đối phó.

Ép buộc người tu luyện thì thôi, vì sao còn muốn ép buộc luyện đan sư gà còi? Chẳng lẽ chủ nhân bí cảnh là người thích gây sự? Nếu là như thế, nói không chừng truyền thừa trong bí cảnh quả thật như trong tin đồn, vẫn chưa bị người Linh Tiên Đảo lấy đi. Có lẽ ngay cả người Linh Tiên Đảo cũng bị chủ nhân bí cảnh thiết kế các loại thử luyện biến thành sụp đổ, không có biện pháp lấy nó, mới sẽ mở nó ra cho toàn bộ luyện đan sư đại lục.

Những người tu luyện tùy tùng thiếu niên không nghĩ tới hắn còn có thể biết nhiều như vậy, đều rất cao hứng.

Công tử, chúng ta phải đi ra ngoài như thế nào đây? Một người tu luyện vội dò hỏi.

Thiếu niên luyện đan sư cúi đầu nhìn về phía hủ thi trên mặt đất,


/238

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status