Gả Cho Đại Gia , Cứu Công Ty Nhà (Sắc)

Chương 25

/446



Mãi đến lúc ra ngoài Đinh Kiều An mới phát hiện biệt thự này to hơn nhà họ Đinh rất nhiều, chỉ riêng cái hồ bơi kia cũng sạch hơn của nhà họ Đinh. Đi dọc một con đường nhỏ, họ còn phát hiện có một cánh cửa.


Đinh Y Y chẳng suy nghĩ gì, vừa mở cửa đã đi vào trong.


Đinh Kiều An định ngăn cô ấy lại nhưng cô chưa nói gì đã bị khung cảnh trước mặt làm cho sững sờ, phía sau cánh cửa là một chiếc động ngút trời, vừa nhìn vào đã thấy một biển hoa bất tận, muôn màu muôn vẻ, cực kỳ đẹp.


“Oa, chị ơi, ở đây đẹp thật đó, em có thể đến đây ở vài ngày không?”


Đinh Kiều An đang đắm chìm trong khung cảnh xinh đẹp này không thoát ra được, cô hoàn toàn không nghe thấy Đinh Y Y nói gì, chỉ gật đầu.


Có cơn gió nhẹ lướt qua, những bông hoa chụm tai lại vào nhau như đang truyền tin. Đinh Kiều An hé miệng cười, khung cảnh này thật đẹp, mẹ đã từng viết trong nhật ký, chỗ như vậy là nơi bà ấy luôn khao khát. Thật tốt, bây giờ cô có thể thay bà ấy ngắm nhìn phong cảnh tuyệt đẹp này. 


Đinh Kiều An quá đắm chìm trong biển hoa nên không để ý có người đến, mãi đến lúc nghe thấy tiếng trách mắng đầy phẫn nộ, cô mới quay về thực tại.


“Ai cho các người vào đây?”


Đinh Kiều An quay đầu lại, lo lắng nhìn Sở Thần Hy, đây là lần đầu tiên cô thấy anh tức giận đến vậy, ánh mắt anh xoáy vào cô, dường như con người từng đối xử dịu dàng với cô trước kia chưa từng tồn tại.


Tay cô bị Sở Thần Hy nắm chặt, anh cũng không quan tâm cô có đi vững hay không đã kéo cô ra khỏi cửa, còn Đinh Y Y vẫn đang chìm đắm trong sự kích động khi gặp được Sở Thần Hy cũng bị anh xách cổ áo lôi ra ngoài.


Anh đóng cửa mạnh đến mức kêu “rầm” một tiếng. Sở Thần Hy vẫn đang tức giận lại vô tình thấy gương mặt sợ hãi của Đinh Kiều An, anh hơi do dự nhưng vẫn giữ nét mặt u ám.


“Sau này không có sự cho phép của tôi không được vào đây.”




28: 


“Vâng.” Đinh Kiều An gật đầu, vì cô cúi đầu nên không nhìn ra cô đang có cảm xúc gì.


Sở Thần Hy cũng cảm thấy mình hơi quá đáng, muốn kéo tay Đinh Kiều An lại nhưng đến nửa lại thu tay về, anh đen mặt không nói gì sau đó quay người rời đi.


Đinh Y Y nhìn thấy Sở Thần Hy định rời đi, lại nhìn sang phía Đinh Kiều An vẫn đang ngây ngốc đứng ở chỗ cũ, cô ấy hơi do dự một chút nhưng vẫn quyết định ở lại: “Chị ơi, chuyện này là sao vậy?”


Đinh Kiều An giả vờ thả lỏng mỉm cười, sau đó lắc đầu: “Chị không biết.”


Đúng vậy, cô không hề hiểu Sở Thần Hy, không hiểu chút nào.


Vừa vào phòng, thấy Sở Thần Hy ăn mặc chỉnh tề, anh cầm chìa khóa ô tô lên chuẩn bị rời đi, Đinh Kiều An tránh ra nhường đường cho anh.


Sở Thần Hy hơi động đậy khóe miệng nhưng cuối cùng anh cũng không nói gì mà rời đi luôn, không lâu sau tiếng khởi động xe vang lên. 


Anh vừa đi, vυ" Mạc nhanh chóng chạy từ nhà bếp ra: “Kiều An à, cháu chọc giận Nhị gia có phải không?”


Đinh Kiều An ngẩng đầu, khó xử nói: “Vυ" Mạc, sau vườn có một cánh cửa, sau cánh cửa đó có một biển hoa, cháu vô tình đi vào đó, và bây giờ anh ấy giận cháu rồi.”


Cô vừa nói xong thì thấy nét mặt vυ" Mạc có chút kỳ lạ: “Kiều An à, cháu đừng để trong lòng nhé.”


Đinh Kiều An không nói mà chỉ gật đầu, còn vυ" Mạc cũng như đang lẩn tránh vấn đề này, bà ấy kéo cô chuyển sang chủ đề khác.


Lâu ngày không gặp nên Đinh Kiều An đã ăn tối cùng Đinh Y Y, cô ấy thấy cô không có ý định giữ mình lại nên chỉ có thể nũng nịu.


“Sao vậy? Thấy không khỏe à?”


“Không phải đâu, chị ơi, em có thể ở đây vài ngày không?” Đinh Y Y chỉ có thể hỏi lại lần nữa.


Vốn dĩ lúc ở trong biển hoa, Đinh Kiều An đã vô thức gật đầu rồi, nhưng bây giờ cô mới thật sự đồng ý: “Được thôi, em ở lại với chị cũng được.”


Gương mặt Đinh Y Y toát lên sự vui vẻ, cô ấy gọi điện về báo cho Viên Tiểu Phi yên tâm.


Cô ấy cầm tay Đinh Kiều An, ra vẻ thần bí hỏi: “Chị ơi, phòng ngủ của Nhị gia ở đâu vậy? Em muốn đi xem.”


Đinh Kiều An lập tức lắc đầu: “Không được.”


“Em mặc kệ, em muốn đi xem cơ.” Đinh Y Y không màng đến sự phản đối của Đinh Kiều An, cô ấy đi lên tầng hai, mở từng cánh cửa ra tìm.


“Y Y, dừng tay lại, đây là nhà của người khác đó.” Đinh Kiều An giữ tay Y Y lại không cho cô ấy mở cửa phòng khác nữa.


“Chỉ phòng này nữa thôi, em xem hết phòng này rồi sẽ không xem nữa, được không chị?”




/446

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status