Hoán Kiểm Trọng Sanh

Chương 637: Phương Tử Lân thẳng thắn.

/731


Trần Thanh Thanh vội nói : "Dì, dì đừng vội, tính tình của Hạo Vân chúng ta đều rõ ràng, con không có ý khác, con chỉ muốn hỏi là Hạo Vân có biện pháp giải quyết hay không"

"Cái này dì cũng không rõ..." Trác Nhã nói : "Dì đã nói chuyện với Hạo Vân vài lần, nhưng mà tình huống cụ thể thì dì cũng không rõ ràng.... Nhưng dì cảm thấy rằng Tuyết Di đã lún rất sâu rồi..."

Trần Thanh Thanh nhíu mày : "Chuyện này quả thật không dễ giải quyết, như vậy đi, để con nói chuyện với chị Tuyết Di trước đã..."

"Cũng tốt!'

Trác Nhã gật đầu : "Hai đứa đều là người trẻ tuổi, có lẽ sẽ nói chuyện hợp với nhau... Thanh Thanh, Tuyết Di tương đối cứng đầu, lúc con nói chuyện với nó cần chú ý một chút, nếu không dễ khiến cho nó phản cảm..."

"Dạ, con biết!:

Trần Thanh Thanh gật đầu : "Dì, hay là bây giờ con đi luôn.. chuyện của Hoàng Kỳ Anh để cho con xử lý luôn..."

"Thanh Thanh, chuyện này xin nhờ con..." Trác Nhã thở dài một hơi, được Trần Thanh Thanh ra tay giải quyết, tình huống có lẽ sẽ tốt hơn.

"Dì, người một nhà không cần phải khách khí vậy..." Trần Thanh Thanh nói xong vội ra về.

Nhìn bóng dáng của Trần Thanh Thanh, khóe miệng của Trác Nhã hiện lên một nụ cười vui mừng : "Hạo Vân thật sự là may mắn..>"

Trần Thanh Thanh đi đến văn phòng của Phương Tuyết Di, cũng không thấy người đau, thư ký báo cho Trần Thanh Thanh biết, Phương Tuyết Di đã về nhà trước rồi.

Thoáng do dự một chút, Trần Thanh Thanh liền gọi điện cho Phương Tuyết Di.

Qua điện thoại, Trần Thanh Thanh biết Phương Tuyết Di đang ra ngoài mua sắm, hai người hẹn nhau một giờ nữa sẽ gặp tại Phương gia.

Cúp điện thoại xong, Trần Thanh Thanh không còn gì làm, cho nên chạy đến Phương gia trước, mà người hầu tiếp đãi Trần Thanh Thanh rất nhiệt tình, hơn nữa còn pha cả trà thơm cho cô.

Người hầu này là do Trác Nhã quyết liệt yêu cầu mới thuê được. Trong khoảng thời gian này, thân thể của Phương Tử Lân càng lúc càng không tốt, Trác Nhã lo rằng lúc ông ở nhà một mình sẽ có gì ngoài ý muốn.

"Lão gia đang ở nhà, để tôi thông báo?" Người hầu cũng biết Trần Thanh Thanh, cho nên lễ phép hỏi một câu.

"Không cần đâu!"

Tình huống của Phương Tử Lân Trần Thanh Thanh cũng biết một ít, cô không muốn quấy rầy sự nghỉ ngơi của ông, bây giờ cô đang cần phải gặp Phương Tuyết Di.

Sau khi người hầu rời đi, Trần Thanh Thanh ngồi một mình nhâm nhi ly trà và bấm điện thoại, chờ thời gian nhàm chán trôi qua.

"Thanh Thanh!"

Đột nhiên từ trên lầu truyền xuống giọng nói của Phương Tử Lân, Trần Thanh Thanh vội vàng ngẩng đầu lên, thấy Phương Tử Lân đang chống gậy đi xuống.

Cô vội vàng đứng dậy đi qua : "Chú Phương, đã làm kinh động đến chú, chú nghỉ ngơi trước đi, con tự lo cho mình được mà..."

"Thanh Thanh, con theo chú vào phòng sách..." Phương Tử Lân nói xong, liền xoay người đi vào phòng sách.

Trần Thanh Thanh chần chờ một chút, rồi cũng bước lên theo.

"Ngồi đi!"

Sau khi vào cửa, Phương Tử Lân nói một tiếng.

Trần Thanh Thanh nghe thấy thế, gật đầu, ngồi xuống trước mặt Phương Tử Lân, nói : Chú Phương, chú có chuyện gì muốn nói với con?"

"Thanh Thanh, sao không sửa miệng nữa?" Phương Tử Lân nói.

Trần Thanh Thanh run lên một cái, lập tức mở miệng nói : "Ba..."

"Haha!'

Phương Tử Lân gật đầu, khóe miệng hiện lên một nụ cười : "Con ngoan... con ngoan... về sau con cứ kêu như vậy..."

Trần Thanh Thanh gật mạnh đầu, rồi nói : "Ba, ba kêu con đến đây, có việc à?"

"Ừ!"

Phương Tử Lân đáp một tiếng, rồi cầm tách trà lên nhấp một ngụm, nói : "Thanh Thanh, con đến đây là vì Tuyết Di à?"

Trần Thanh Thanh nghe thấy thế, nhíu mày, không biết nên nói thế nào.

Phương Tuyết Di yêu Phương Hạo Vân, loại chuyện trái với luân lý này, Trần Thanh Thanh không dám để cho Phương Tử Lân biết, sợ rằng thân thể của ông không chịu nổi.

Phương Tử Lân dường như hiểu được tâm tư của Phương Tuyết Di, nói : "Thanh Thanh, ba biết tâm tư của con, ba cũng biết hôm nay con đến đây là vì cái gì... Tuyết Di thích Hạo Vân, ba cũng rất rõ ràng...."

Lời này vừa nói ra, Trần Thanh Thanh lập tức chấn động ;" Ba... ba đã biết rồi, vậy ý của ba là..."

"Ba hy vọng bọn nó có thể ở cùng một chổ..." Phương Tử Lân bình thản nói.

( Điên rồi .... )

Nghe Phương Tử Lân nói vậy, trong đầu của Trần Thanh Thanh liền xuất hiện ý niệm này, ba điên rồi, hoàn toàn điên rồi... Sao ba lại ủng hộ con gái của mình đến với con trai mình chứ?

"Haha!"

Phương Tử Lân khẽ cười một tiếng, nói : "Thanh Thanh, ba biết con nhất định đang nghĩ là ba điên... Ba nói cho con biết, ba không điên, tuy rằng cơ thể của ba có vấn đề, nhưng đầu óc của ba rất tỉnh táo, ba rất hiểu..."

Trần Thanh Thanh kinh ngạc mở miệng : "Ba... sao ba có thể nghĩ như vậy... Tuyết Di và Hạo Vân là chị em ruột..."

"Chị em thì đúng, nhưng ruột hay không ruột thì trong lòng ba rất rõ ràng..." Phương Tử Lân nói một câu đầy ý tứ sâu xa.

Trần Thanh Thanh vội hỏi : "Ba, rốt cục là sao? Ý của ba là Hạo Vân và Tuyết Di không phải là chị em ruột à... Tuy rằng bọn họ không cùng một mẹ sinh ra, nhưng đều là con của ba..."

Phương Tử Lân nói : "Thanh Thanh, con nghe rõ cho ba. Tuyết Di và Hạo Vân đến với nhau, tuyệt đối không liên quan đến luân lý, đạo đức... Về nguyên nhân cụ thể thì bây giờ ba không thể nói cho con biết... Sau này con đi hỏi Hạo Vân đi... Ba chỉ có thể nói đến đây thôi.... Những cái khác con đừng hỏi nhiều...."

Trần Thanh Thanh thoáng do dự, rồi gật đầu nói : "Ba, con biết rồi, con tin tưởng ba... Chuyện này con sẽ giữ bí mật... Đúng rồi, Hạo Vân biết tâm tư của ba không?"

"Biết!"

Phương Tử Lân nói : "Ba đã nói qua với Hạo Vân, ba hy vọng nó có thể cùng Tuyết Di sinh một đứa nhỏ kế thừa gia nghiệp của Phương gia...."

"Vậy ý của hắn?" Tâm tình của Trần Thanh Thanh không biết vì sao lại trở nên hồi hộp như vậy.

"Nó không tỏ thái độ, nhưng ba biết nó đồng ý..." Nói đến đây, Phương Tử Lân tự tin nói : "Tuy rằng thân thể của ba không tốt, nhưng mà tình huống trong nhà thế nòa ba rất rõ ràng... Hạo Vân thật ra cũng có tình cảm với Tuyết Di, hơn nữa có một số việc trong lòng nó cũng rõ ràng nhất..."

Dừng lại một chút, Phương Tử Lân nói tiếp : "Thanh Thanh, hôm nay ba chỉ nói đến đây với con thôi, con đừng nói cho bất kỳ một ai khác, có một số việc bây giờ vẫn chưa thể công bố. Huống hồ, Hạo Vân cũng có chổ khó xử của nó"

Trần Thanh Thanh vội vàng gật đầu tỏ thái độ, cam đoan là giữ bí mật.

................................................

Bước chân trên đường lớn của Thiên Phạt thành, tâm tình của Phương Hạo Vân đặc biệt tốt, thế cục càng ngày càng lạc quang, càng ngày càng sáng tỏ, dựa theo kế hoạch, không đến vài ngày nữa, hắn có thể tiêu diệt được Hoa Thiết Thụ, còn lão bất tử, một mình hắn ta cũng không thể làm được cái gì cả.

"Két!"

Một tiếng, một chiếc Ferrari màu đỏ thắng cái két bên người Phương Hạo Vân, và người lái xe chính là nô lệ mà hắn ta thuần phục, Hương Hương.

Thân thể tràn ngập sức sống thanh xuân của Hương Hương bước xuống xe, đôi giày cao gót nện lên mặt đất nghe cộp cộp, trên người mặc một bộ váy màu trắng, khiến cho người ta có cảm gai1c nhẹ nhàng khoan khoái.

"Phương thiếu gia, có rãnh đi uống một ly không?" Hương Hương đi đến bên cạnh Phương Hạo Vân, dựa sát vào người hắn.


/731

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status