Hôn nhân mỏng manh, chồng trước quá ngang tàng
Chương 223 - Chị Thấy Em Giống Như Đang Nói Đùa Sao
/916
|
"Làm sao? Chính anh chị lúc vừa mới kết hôn hận không thể dính vào nhau một ngày hai mươi tư giờ. Lại không cho bọn em dính nhau một lát sao?"
Diêu Hữu Thiên có chút xấu hổ mấp máy khóe môi, nhìn hai vợ chồng Cố Tĩnh Đình với ánh mắt thoáng chút lúng túng.
“Thật sự tính sinh con?” Cố Tĩnh Đình nhìn thấy dáng vẻ của Cố Thừa Diệu, hoàn toàn không giống như đang nói đùa.
Ban đầu anh bị ép cưới Diêu Hữu Thiên. Có một dạo cô lo lắng cậu em trai này sẽ ly hôn trong cơn kích động.
,
Không biết có phải vì nguyên nhân này không, ngay cả lần này khu nghỉ dưỡng Vân Khởi khai trương mẹ Kiều Tâm Uyển cũng không đến. Chỉ đưa quà bảo cô đưa tới.
Bây giờ nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ, đã khiến cô thở phào nhẹ nhõm.
“Vâng.” Cố Thừa Diệu gật đầu: “Chị thấy em, giống như đang nói đùa sao?”
“Không giống.” Cố Tĩnh Đình đột nhiên mỉm cười, ánh mắt dừng trên người Đường Hạo Triết: “Hạo Triết, con sắp có em gái hoặc em trai rồi.”
Đứa bé nhỏ xíu chẳng hiểu gì hết. Đôi mắt to đảo đi đảo lại, vô cùng đáng yêu.
,
“Mau sinh đi, sinh một đứa bé còn đáng yêu hơn Hạo Triết.”
Diêu Hữu Thiên cúi đầu bởi lời trêu ghẹo của bọn họ.
Bề ngoài nhìn như đang thẹn thùng, thật ra là cô đã phục vụ kỹ năng diễn xuất của Cố Thừa Diệu rồi.
Nội tâm vô cùng khát vọng Cố Thừa Diệu có chút thật lòng với cô. Hi vọng tất cả những gì anh nói ngày hôm nay, đều phát ra từ nội tâm.
,
“Nếu không phải mẹ ép buộc con, con thà rằng ngồi tù, cũng không muốn cưới cô ta ——“
Nhưng câu nói đó, lại giống như tiếng vọng, liên tục vang lên bên tai cô.
Không ngừng nhắc nhở cô, hi vọng của cô buồn cười đến mức nào.
“Thiên Thiên, em không sao chứ?” Cố Thừa Diệu giơ tay lên, xoa lên trán cô: “Em không khỏe sao?”
“Em không sao.” Diêu Hữu Thiên lắc đầu, cố hết sức nhẫn nhịn kích động muốn hất tay Cố Thừa Diệu ra.
“Mặt của em rất tái.” Cố Thừa Diệu thật sự cảm thấy sắc mặt Diêu Hữu Thiên không tốt lắm: “Có cần đi nghỉ ngơi một chút không?”
,
“Không cần.” Diêu Hữu Thiên giả vờ lơ đãng nhìn về phía những chỗ khác trong phòng tiệc: “Em đi tiếp đám Khả Nghi.”
“Được rồi.” Biết ở trong lòng cô trọng lượng của những người bạn tốt đó còn quan trọng hơn người chồng chính thức là anh, trong lòng Cố Thừa Diệu ghen tức, nhưng cũng không ngăn cản.
Diêu Hữu Thiên cười với Cố Tĩnh Đình. Cố Tĩnh Đình lại rất thấu hiểu.
Phất tay, hào phóng thả người.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . ******. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Phía trước bàn buffet rất dài, Doanh Diễm Kiều bưng đĩa, không hề để ý hình tượng mà nhét đồ vào miệng.
Lý Khả Nghi nhìn dáng vẻ không hề kiêng kị của cô, thật sự là vừa ghen lại vừa ghét: “Còn ăn nữa, cẩn thận cậu béo chết đấy.”
Doanh Diễm Kiều rất cao, hơn nữa lại rất gầy, không biết có phải do luyện Taekwondo hay không, cô ăn thế nào cũng không béo.
,
“Yên tâm, cái chết vì béo đó, chỉ hợp với cậu thôi.” Doanh Diễm Kiều kiều cố ý kích động cô.
Khóe miệng Lý Khả Nghi giật giật: “Mình nói này, tốt xấu gì cậu cũng nên chú ý một chút, có nhiều thiếu gia nhà giàu ở đây như vậy, cậu cũng phải coi chừng người ta nhìn chứ?”
“Không cần.” Doanh Diễm Kiều lắc đầu, trên khuôn mặt diễm lệ thoáng hiện chút phản đối: “Đàn ông đều không nhờ cậy được, sống cả đời với một người đàn ông, chi bằng mình mua một đống vàng sống đến hết đời còn hơn.”
“Thôi đi, cứ giống như cậu đã có nhiều đàn ông lắm rồi ấy.” Rõ ràng còn chưa có người yêu, nhưng cứ nói mấy câu này, cũng không sợ người ta hiểu lầm.
,
“Nhiều hơn cậu.” Doanh Diễm Kiều nuốt đồ ăn trong miệng xuống: “Nghĩ thử xem đám sư huynh trong bang nhà mình, không có 3000, thì cũng phải đến 1000.”
“Phì.” Mạc Dư Tiệp thật sự không chịu nổi, suýt chút nữa đã phun đồ uống trong miệng ra: “Diễm Kiều, xin cậu. Cho dù cậu không nể mặt mình, cũng phải nể mặt Thiên Thiên chứ.”
Câu của cô ấy, cứ giống như cô ấy đã qua lại với cả 1000 sư huynh đệ vậy.
“Liên quan gì đến Thiên Thiên?” Vừa rồi cô có nói gì không?
Từ Tư Nhiễm cũng cạn lời, nhìn Doanh Diễm Kiều bằng ánh mắt "cậu thật sự rất ngốc": “Diễm Kiều, cậu vẫn là nên chuyên tâm ăn uống đi.”
,
Cô ấy không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng thì thế nào cũng khiến người ta hiểu lầm.
Thật sự không biết não cô vận hành như thế nào. Người rõ ràng xinh tươi kiều diễm như thế, về mặt tình cảm lại chẳng để ý gì, làm việc lại giống như một người đàn ông.
“Ngừng. Từng người các cậu đều thích hiểu sai, suy nghĩ thật sự gian tà.” Rõ ràng cô đang chỉ việc nhà mình có 1000 sư huynh, ai cũng thô lỗ lại dã man.
Nếu
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/916
|