Khí Phi Hồ Sủng

Chương 86 - Giải Cổ

/115


Hiên Viên Mị nhìn dáng vẻ đề phòng của nàng, tâm tình thật tốt, nàng vẫn là người hiểu hắn rõ nhất, đưa một bàn tay lên vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn dần khôi phục huyết sắc của nàng, ngón tay cái mập mờ vuốt ve cánh môi mềm mại của nàng, môi mỏng quyến rũ kỳ quái nâng lên, trong tất cả giọng nói đều là hấp dẫn, “Thủy nhi…”

Thủy nhi khẽ run lên, sững sờ nhìn hắn, tầm mắt cố định trên môi mỏng khêu gợi của hắn, sau đó dần đến gần…

Trên môi truyền đến cảm xúc mềm mại khiến Thủy nhi hoảng hốt, chợt lui ra, có phần không hồi hồn được, nàng làm cái gì? Nhìn nụ cười hài hước trong đôi mắt đỏ như máu kia, Thủy nhi lúng túng ho khan hai tiếng, khó có được đỏ mặt, “Không thể trách ta, là chính ngươi hấp dẫn ta đó!” Ặc… Dường như thua thiệt là nàng đi? Sao nàng lại cảm thấy đuối lý?

“Ha ha…” Hiên Viên Mị ôm chặt nàng bật cười to, hôn lên mặt nàng, cười nói, “Thủy nhi thật đáng yêu!”

Mặt Thủy nhi đen xì, “Ngươi buông ta ra!” Lại dám chiếm tiện nghi của nàng!

Tất cả trong mắt Hiên Viên Mị đều là tà ác, giữ chặt cái gáy của nàng liền hôn lên.

Thủy nhi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cặp mắt đỏ như máu kia, đáng chết! Có phải nam nhân này trời sinh khắc nàng không, nàng lại một chút sức chống lại cũng không có! Tệ hại hơn chính là, hắn lại quá đáng, nàng cũng không có lòng giết hắn, thật sự có phần không bình thường!

Thừa dịp nàng quá mức mất tập trung, lưỡi dài trắng nõn trượt vào trong miệng nàng tùy ý lật khuấy, giống như đang phát tiết cái gì, rồi lại mang theo vẻ dịu dàng.

Tức giận trong lòng Thủy nhi lập tức tiêu tán sạch sẽ, sững sờ nhìn con mắt đỏ như máu ở ngay trước mắt, trong lòng dâng lên đau đớn mơ hồ.

Đột nhiên Thủy nhi một lần nữa giận tái mặt, bởi vì nàng cảm thấy có thứ gì đó thô ráp chống đỡ ở trên bụng nàng, đồ háo sắc đáng chết! Hung hăng cắn một phát, thấy hắn quên tránh, trong lòng cả kinh, lại khó dừng lại, thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi mình, trong lòng càng thêm tức giận, đùi phải cong gối hung hăng húc về phía giữa hai chân hắn, nhưng mới nâng lên lên được một nửa, đùi phải liền bị hai chân hắn kẹp lại, không thể động đậy.

Hiên Viên Mị mập mờ liếm môi nàng, tỏ vẻ đau lòng nói, “Thủy nhi thật độc ác!”

Sắc mặt của Thủy nhi đã đen đến không thể đen hơn, “Cút ngay!”

Tâm tình Hiên Viên Mị rất tốt liếm lại cắn trên môi nàng, “Thủy nhi, ta muốn nàng…”

Thủy nhi hít sâu hai cái, bùng nổ quát, “Muốn động dục tìm nữ nhân khác!”

Sắc mặt Hiên Viên Mị trầm xuống, túm lấy cằm nàng, lạnh lùng nhìn nàng, trầm giọng hỏi, “Nàng muốn ta đi tìm nữ nhân khác?”

Thủy nhi nhìn biểu hiện lạnh lùng tàn bạo của hắn, như thế nào cũng không có biện pháp gật đầu, tại sao nàng lại cảm thấy hắn đang đau lòng?

Sắc mặt Hiên Viên Mị càng thêm âm trầm, “Trả lời vấn đề của ta!” Biết rõ nàng hiện giờ chuyện gì cũng đã quên mất, hắn không nên so đo, nhưng vẫn không nhịn được mà để ý.

“Ta…” Thủy nhi há miệng, nhưng không biết nên nói cái gì.

Hiên Viên Mị cắn răng nghiến lợi nhìn nàng, “Nàng đáng chết!” Bàn tay phất một cái lên người nàng.

“Ngươi khốn kiếp!” Lại dám phong tỏa linh lực của nàng!

Nhìn dáng vẻ tức giận đùng đùng của nàng, Hiên Viên Mị hừ lạnh một tiếng, bàn tay vừa dùng lực, “Roẹt” một tiếng, quần áo trên người Thủy nhi liền bị báo hỏng, “Ngươi… Ưmh…”

Thủy nhi hiện giờ hoàn toàn là một nữ nhi yếu đuối, chỉ có phần bị bắt nạt, hung hăng nhìn chằm chằm vào tròng mắt kia, dùng sức trợn!

Trong lòng Hiên Viên Mị mềm nhũn, cũng không so đo với nàng, ôm ngang eo nàng lên, đi về phía giường lớn trong điện.

Trong lòng Thủy nhi “Lộp bộp”, hắn sẽ không thật sự muốn…

“Ngươi…”

“Suỵt… Đừng chọc giận ta nữa!”

Nhìn cằm kiên nghị của hắn, Thủy nhi lại thật ngoan ngoãn ngậm miệng.

Cho đến khi cảm thấy trên người có sức nặng đè lên, Thủy nhi mới phục hồi tinh thần lại, nhưng không đợi nàng mở miệng, Hiên Viên Mị đã che miệng nàng lại, tránh cho nàng lại nói ra lời gì khiến cho hắn tức giận, “Ngoan, ta sẽ không muốn nàng, để cho ta ôm một cái!”

Nhìn dịu dàng nơi đáy mắt hắn, Thủy nhi quên giãy giụa, mặc cho hắn ôm, một lát sau, thật sự không nhịn được đưa tay đẩy hắn một cái, cảnh cáo nói, “Chỉ cho ôm!”

Hiên Viên Mị vốn không để ý tới nàng, tiếp tục trồng dâu tây trên cần cổ nàng, thấy nàng định nổi đóa, vội vàng hôn hai cái lên môi nàng, trấn an nói, “Chỉ hôn một cái!”

Mặt Thủy nhi đen thui, hắn đã hôn không chỉ có một cái chứ? Nhức đầu vuốt vuốt trán, nàng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lại để cho một nam nhân xa lạ chiếm tiện nghi của mình, cho dù hiện giờ nàng không cách nào chống lại, nhưng theo tính cách của nàng, sẽ phải lựa chọn hai bên tổn hại cũng sẽ không uất ức để cho mình thua thiệt như vậy đi, quan trọng nhất là, nàng vốn không bài xích hắn đụng vào, trong khoảng thời gian này xảy ra chuyện gì mà nàng không biết sao?

“Ừ…” Một cảm giác như dòng điện chạy qua toàn thân, khiến cho nàng không nhịn được rên rỉ, vội vàng đưa tay đẩy đầu trên ngực, tiếp tục như vậy nữa, nàng nhất định sẽ bị ăn sạch sành sanh.

Hiên Viên Mị túm được cổ tay nàng, kéo hai tay nàng đè lên trên đỉnh đầu, hơi bất mãn nói: “Không cho phép phản kháng!”

Thủy nhi triệt để không có gì để nói rồi, thật sự chưa từng gặp ai bá đạo như vậy, còn không cho phép nàng phản kháng, chẳng lẽ muốn để cho nàng chờ bị hắn ăn sạch sành sanh sao? Đột nhiên kinh hoàng thở gấp một tiếng, “Ngươi đừng quá mức… Ưmh…” Miệng bị che kín, Thủy nhi giãy giụa né tránh tay hắn đang thăm dò giữa đùi nàng.

Hiên Viên Mị hơi bất mãn với việc nàng né tránh, đột nhiên trong mắt chợt lóe sáng, uy hiếp nói, “Nàng còn dám tránh, ta liền diệt Diêm La điện và Minh Thiên lâu!

Thủy nhi cả kinh trong lòng, sao hắn lại biết được? Diệt Diêm La điện và Minh Thiên lau nàng sẽ không có tư cách đối kháng với Hoàng thất Diệp quốc nữa, vậy nàng còn chạy như thế nào? d1en d4nl 3q21y d0n

Thủy nhi cắn răng nghiến lợi nhìn người đang tỏ vẻ đắc ý trên người mình, không tránh thì không tránh! Dù sao đây cũng không phải là thân thể của nàng, thất thân cũng không sao!

Luôn bị Hiên Viên Mị chọc giận đến giơ chân, mà gương thật to kia vừa lúc bị bình phong che lại, nàng vốn hoàn toàn không chú ý tới biến hóa của thân thể mình.

Hiên Viên Mị nhìn nàng, trong mắt đều là dịu dàng, đều là thỏa hiệp, nhưng hắn lại có thể phát hiện ra khác biệt, ban đầu mặc dù hắn thỏa hiệp, cũng là lạnh lùng xa cách, khiến cho hắn cảm thấy khó có thể đến gần, mà bây giờ…

Nhìn nàng tức giận trừng mắt nhìn hắn, Hiên Viên Mị cười khẽ một tiếng, mắt thấy nàng lại định giơ chân, vội vàng chặn miệng của nàng lại, bàn tay gợi lên rất nhiều bó lửa dọc theo đường cong dịu dàng của


/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status