Mạc Đạo Vô Tâm

Chương 161 - Đại Quyền

/178


____ Trịnh Quý phi còn có âm mưu lớn hơn? ___

Chương thứ một trăm sáu mươi mốt: Đại quyền

Tiễn Trịnh Quý phi, Hoàng hậu thở phào một cái.

Thái Quyên ở bên cạnh nói: Nương nương, người là... có ý gì?

Hoàng hậu cười nói, Vậy phải xem nàng có ý gì.

Ánh mắt Thái Quyên khẽ động, Nhưng Quý phi nương nương vẫn chưa nhận lời của người.

Nếu vừa rồi nàng nhận lời, thì nàng cũng không phải Trịnh Dung rồi. Hoàng hậu nói, Ngày mai thả tin ra ngoài, nói thân mình bổn cung không tốt, không thể quản lý Hậu cung, để các nàng có chuyện gì tự mình cân nhắc, không cần tới Cung Phượng Từ bẩm báo.

Vâng.

Cung Hưng Hòa.

Lúc Trịnh Quý phi trở về, Đỗ Sung viện đã đợi được một lúc.

Ngồi đi. Trịnh Quý phi ngồi xuống ghế được lót một lớp đệm rất dày, hỏi: Sự tình làm xong rồi?

Đỗ Sung viện gật đầu, Chẳng mấy chốc sẽ có tin tức truyền ra.

Trịnh Quý phi cười cười, Làm xong chuyện này, ngươi cũng coi như có công lớn, bổn cung sẽ không quên ngươi đâu.

Đỗ Sung viện rủ mắt, Đa tạ nương nương.

Trịnh Quý phi nhìn móng tay của mình, móng tay rất dài vừa mới được tô sơn, cực kì xinh đẹp, Ngươi muốn vị trí của Cốc Chiêu dung?!

Tay Đỗ Sung viện run lên một cái, ngẩng đầu cười nói, Nương nương nói đùa.

Dám nghĩ mới có thể dám làm. Nếu như ngay cả nghĩ mà cũng không dám thì cho dù bổn cung có trải đường cho ngươi, ngươi cũng sẽ không dám đặt chân. Trịnh Quý phi thu lại tầm nhìn trên móng tay, nhìn sang Đỗ Sung viện, vẻ mặt nhẹ nhàng nói, Muội muội yên tâm, ngươi làm việc cho bổn cung, bổn cung tất nhiên sẽ không bạc đãi ngươi.

Sau giờ ngọ, Doãn Cung chính tới Cung Phượng Từ cầu kiến Hoàng hậu. Thái Quyên thấy vẻ mặt nghiêm túc của Doãn Cung chính, phá lệ vào thông báo với Hoàng hậu. Hoàng hậu ở tẩm điện gặp Doãn Cung chính.

Doãn Cung chính đi thẳng vào vấn đề, vừa đến liền thỉnh tội, Là nô tì trông giữ không nghiêm, Khánh ma ma đã uống thuốc độc tự sát rồi.

Vẻ mặt Hoàng hậu nhàn nhạt, không có thay đổi gì. Điều này khiến cho Doãn Cung chính càng bất an hơn. Nàng quỳ trên mặt đất, không dám ngẩng đầu nhìn Hoàng hậu.

Doãn Cung chính, gần đây ngươi sơ suất có phải hơi nhiều rồi hay không?

Vâng! Là nô tì thất trách, khẩn cần Hoàng hậu nương nương trách phạt! Doãn Cung chính càng cúi thấp đầu hơn.

Ngươi là người của Hoàng thượng, bổn cung sẽ không trách phạt ngươi. Bây giờ Hoàng thượng đang bận chính sự tiền triều, tốt nhất ngươi cùng tới quấy rầy hắn. Dù sao Khánh ma ma cũng vẫn phải chết, chẳng qua chỉ là chết sớm hơn thôi. Ngươi kết thúc lại vụ án này, bổn cung coi như không nghe thấy gì. Hoàng hậu nói rất chậm, giống như đang tận lực hành hạ Doãn Cung chính, cho đến câu cuối cùng, Doãn Cung chính mới có thể thả lỏng.

Nô tì tạ nương nương ân điển!

Đừng vội tạ ân, dùng sao Khánh ma ma cũng không phải ma ma bình thường, nàng là người của Trịnh Quý phi. Chuyện này ngươi phải khai báo một tiếng với Trịnh Quý phi. Hoàng hậu nói đến đây dừng một chút, giống như đang suy tính, Như vậy đi, bổn cung có bệnh trong người, trong cung lại nhiều sự việc, vẫn sẽ phải có một người trông coi, vậy giao cho Trịnh Quý phi quản đi! Nàng mang thai, không tiện lắm, nhưng hiện giờ cũng không ai có thể đảm đương được. Thái Quyên, truyền ý chỉ của bổn cung, bắt đầy từ hôm nay Trịnh Quý phi tạm thời thay mặt bổn cung quản lý lục cung, Chu Cẩm phi ở bên cạnh phụ tá.

Thái Quyên đáp, Vâng.

Hoàng hậu quay sang nói với Doãn Cung chính, Vụ án này không thích hợp kéo dài thêm nữa, ngươi tự cân nhắc mà làm! Có chuyện gì thì báo với Trịnh Quý phi, không cần phải báo với bổn cung nữa.

Doãn Cung chính đối với sự sắp xếp này của Hoàng hậu vô vùng khó hiểu, có điều nàng cũng không có tư cách để hỏi, chỉ nói, Nô tì tuân chỉ.

Doãn Cung chính đi rồi, Thái Quyên không hiểu nói: Nương nương cứ như vậy giao đại quyền quản lý lục cung cho Trịnh Quý phi, nàng sẽ không nghi ngờ sao?

Tất nhiên sẽ nghi ngờ. Nhưng có điều đó là đại quyền thực sự, có ai mà không động tâm đâu? Nếu như nàng đủ thông minh, thì nên quân tử phòng thân. Nhận hay không nhận, phải nhìn xem nàng lựa chọn thế nào.

Ý chỉ công bố lục cung, mọi người không tránh được lại nghị luận ầm ĩ một trận. Gần đây gió trong Hoàng cung đổi hướng có hơi nhanh, rất nhiều người vẫn không thể thích ứng. Khang phi vừa mới bị cấm túc, Hoàng hậu liền sinh bệnh, sau đó chưa tới một ngày mà đại quyền quản lý Hậu cung liền rơi xuống tay của Trịnh Quý phi, mọi chuyện đều giống như giấc mơ, rất không chân thật.

Chu Cẩm phi cũng nhận được ý chỉ phụ tá Trịnh Quý phi quản lý Hậu cung. Nàng ngồi trên ghế đá trong viện tử, nhìn các cung nữ đang chơi đùa dưới hành lang. Đối với cung nữ, Chu Cẩm phi luôn rất khoan dung, dù có chơi đùa ở trước mặt nàng cũng sẽ không bị trách tội, cho nên cung nữ của Cung Hồng Huy luôn khiến người khác hâm mộ.

Nương nương, Hoàng hậu nương nương biết rõ người và Trịnh Quý phi không cùng thuyền, vì sao lại còn làm như vậy, đây không phải là làm khó người sao? Phù Dung nói.

Nếu là trước đây, bổn cung sẽ nghĩ như vậy. Nhưng có điều bây giờ nếu Khang phi đã liên thủ với Hoàng hậu, thì chuyện này cũng có thể là chủ ý của nàng. Chu Cẩm phi cười cười, Chẳng qua cũng chỉ là phụ tá, không phải chuyện gì ghê gớm. Ngược lại bổn cung muốn xem xem, trong Hậu cung này còn có thể xảy ra chuyện lớn gì được nữa.

Cung Lung Hoa.

Khang phi đã viết chữ cả một buổi chiều. Chúng cung nữ thái giám thủ hạ chỉ nói tâm tình nàng không tốt, làm chuyện gì nói cái gì cũng phải đều rất cẩn thận.

Dương Quỳnh vẫn như cũ đứng phía sau Khang phi. Khang phi không nói lời nào, nàng cũng liền đứng cả một buổi chiều không nói một câu.

Cũng sắp tới giờ đăng đèn, cả phòng tối đi. Khang phi ngừng bút, ngồi xuống ghế, quay đầu lại nói, Ngươi đúng là chịu được, cả một buổi chiều không nói câu nào.


/178

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status