Mỹ Nhân Như Họa

Chương 1 - Chương 1

/103


Tháng năm hoa thơm chim hót, bươm bướm tung bay.

Một con bướm màu sặc sỡ vừa ló qua cửa gỗ hoa văn củ ấu bay vào phòng, cánh đẹp mắt chớp mấy cái rồi đậu vào một chỗ nó thích, khép lại cánh màu sắc diễm lệ, không lộn xộn nữa, dường như là một dáng vẻ hưởng thụ.

Đầu vai Thẩm Họa chợt ngứa, miễn cưỡng trở mình, không cần mở mắt, nàng cũng biết đoán chừng là bươm bướm lại xem nàng là đoá hoa thu lấy rồi.

Ngày đông cũng còn tốt chút, vừa đến đầu mùa hè, trên người nàng sẽ có hương nữ nhi lan tràn. Mùi vị lúc nhạt như hoa nhài xa xăm, lúc nồng như hương Đồ Mi ban đêm, nhất là sau khi ngủ hơi có mồ hôi rịn toát ra, cả nhà giống như nở đầy hoa, tràn ngập mùi thơm, thường thường không ngăn được bươm bướm đi nhầm vào hương khuê, quấy rầy thanh tịnh.

Thẩm Họa cũng không tính để ý tới, nàng thật sự thấy hơi mệt, muốn tiếp tục ngủ. Nàng đi từ Hàng Châu tới Kinh Thành, lộ trình ước chừng được hai tháng rồi, trong lúc lại bởi vì không hợp thủy thổ (khí hậu) nên bị bệnh hơn nửa tháng. Cả đám người hầu Hầu phủ đi theo mới biết tuy rằng gia cảnh Thẩm gia sa sút, Thẩm đại cô nương lại là một tiểu thư thân thể mềm mại, không chịu nổi chút xíu uất ức.

Trên đường nàng ngã bệnh là thật, nhưng hai ba ngày là khoẻ lại nhanh nhẹn rồi, chẳng qua thấy những ma ma nha hoàn kia lười biếng xem thường Thẩm gia, bèn cố ý kéo thêm mấy ngày bệnh ở trên thuyền, dây dưa một đám tôi tớ ăn ở quen tập tục Phương Bắc không ngừng kêu khổ, cũng không dám xem thường Thẩm Họa nữa, chỉ muốn tận tâm tận lực hầu hạ để cho nàng mau chóng khỏe lại tiếp tục lên đường, nhiều hơn chính là bị Thẩm Họa cả người yếu ớt làm kinh sợ rồi.

Thẩm Họa biết, những thứ tôi tớ Hầu phủ kia thường thấy quý nữ trong kinh, nếu ở trên đường nàng mộc mạc rụt rè, những tôi tớ này sẽ không sợ hãi, thậm chí cảm thấy mình cao cao tại thượng (ăn trên ngồi trước).

Hôm nay Thẩm Họa giằng co nửa tháng như vậy, đã khiến những tôi tớ này ý thức được tiểu thư chính là tiểu thư, Phượng Hoàng rơi xuống nước cũng không thể là gà rừng, tuy rằng gia cảnh Thẩm gia sa sút, đó cũng là tiểu thư.

Thẩm Họa yếu ớt hay không thì bản thân không biết, nhưng tính tình nàng cũng không phải đúng lý không tha người, thấy bọn họ có chỗ thu lại, mới Có vẻ bệnh lên thuyền.

Một tháng đường thủy, nửa tháng xe ngựa lắc lư, rốt cuộc vào thành lúc đêm hôm qua, nửa đêm nửa hôm Tổng Quản Sự Hầu phủ đón nàng vào phủ.

Bươm bướm không bay không nhúc nhích, Thẩm Họa lại càng lười đuổi nó đi, nha hoàn Hồng Ngọc lại giẫm đạp chạy vào từ phòng ngoài, vung một cây quạt hương bồ mạ vàng thêu hoa quạt bướm màu đi, sau đó dụi dụi đôi mắt cay cay cười nói: Cô nương, ngài ngủ tiếp một lát đi, em nhìn cho ngài.

Thẩm Họa mệt mỏi, nha hoàn chính nàng mang tới đoán chừng mệt mỏi hơn, đau lòng nàng nên không muốn ngủ, để Hồng Ngọc hầu hạ mình rửa mặt rời giường. Hồng Ngọc đáp một tiếng, lần lượt giày chải tóc cho cô nương mình. Thẩm Họa nhìn trước mặt giường bày đôi giầy thêu màu hoa anh đào xa lạ, khảm một vòng trân châu đầy đặn, nói không ra tâm tình gì.

Hồng Ngọc giải thích, Mới vừa rồi, nha hoàn Hầu phủ đưa quần áo trâm ngọc trai, em thấy cô nương còn ngủ, bèn không để quấy rầy, bên kia truyền lời nói giờ Thìn sau khi dùng cơm, bảo cô nương mặc đẹp để lão phu nhân kia gặp người.

Thẩm Họa như có điều suy nghĩ gật đầu, trang@dđlqđ@bubble editor rửa mặt nước cúc, nhận lấy khăn khô Hồng Ngọc đưa tới, ngồi ở trước gương vén một mái tóc đen thật dài đến trước người, nghiêng đầu tự cầm lược chải xuôi tóc, vẫn tán gẫu giống như thức dậy sáng sớm thường ngày ở Thẩm gia, Trừ nha hoàn Hầu phủ còn có người khác đã tới sao?

Hồng Ngọc là một người biết lòng, hiểu ý cô nương mình, bọn họ đi ngàn dặm xa xôi từ Giang Nam tới Kinh Thành, không chỗ nương tựa, Hầu phủ là nhà mẹ của phu nhân đã qua đời, cũng là người thân duy nhất của cô nương. Thẩm gia rơi vào sa sút không giả, lão gia là con trai độc nhất Thẩm gia, đến cô nương lại không còn hương khói kéo dài.

Sau khi lão gia và phu nhân lần lượt qua đời, Thẩm gia không có đàn ông lo việc nhà, khi đó cô nương còn nhỏ lại trong lúc giữ đạo hiếu không có cách nào hứa hôn người khác, bèn một mình chống đỡ Thẩm trạch. Lúc quần áo Thu Đông vừa dầy vừa nặng, cô nương bèn mặc vào trường sam của lão gia lúc còn trẻ, ra vẻ đàn ông đến công huyện đường quan nha làm tiên sinh trợ giáo, không đếm xỉa chuyện vặt vừa mệt vừa cực khổ, cuối cùng kiếm được tiền có thể duy trì kế sinh nhai trong phủ.

Trước đây, Triệu Tri huyện và lão




/103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status