Nghe Đâu Ảnh Đế Rất Cao Lãnh

Chương 40: Lý luận về diễn kỹ

/72


Đàm Ti Nhạc ngồi cạnh Nghiêm Trạch, nên cậu ta thấy hết hành động của Nghiêm Trạch.

Nhìn Nghiêm Trạch ngồi trước máy tính mặt vô cảm, trong máy tính lời nói lại yểu điệu vô cùng, Đàm Ti Nhạc bỗng có cảm giác giống như người trước mắt bị tinh thần phân liệt vậy.

Cậu ta nhíu mày, lại nói:

– Anh làm thế là không được.

Nghiêm Trạch kiểm kê đồ của nhân vật, sau khi rà lại kỹ năng mới nói:

– Cái gì không được.

Đàm Ti Nhạc chỉ chỉ lời nhắn của nhân vật nữ trong màn hình.

– Em gái bình thường sẽ không nói vậy.

Người bán manh như vậy, không phải gei lừa gạt trai lành, thì cũng là thằng đàn ông thô to kệch cỡm.

Nghiêm Trạch nhún vai, hỏi vặn lại:

– Chứ cậu muốn tôi diễn thế nào?

Tuy Đàm Ti Nhạc theo ông ngoại từ nhỏ, dù không quá chuyên sâu nghiệp diễn, nhưng lí luận cũng có bài bản lắm.

Cậu ta đầu tiên khen Nghiêm Trạch vài lời, bụng thầm nghĩ quả nhiên tên này cũng là một tên tiểu minh tinh không có tri thức.

Nếu có, sao diễn kém thế? Cả giả gái cũng không nổi.

Lần này, đừng nói ông ngoại cậu, ngay cả mời ảnh đế giỏi nhất chỉ điểm cũng là không công mà thôi.

Quả đúng là bùn nhão không trát nổi tường.

Đàm Ti Nhạc sau khi cân nhắc một lúc lâu mới nói:

– Anh làm rất thiếu tự nhiên. Gamer nữ, đầu tiên là gamer, sau đó mới là nữ. Mấy em gái tôi biết, trừ giọng nói hoặc tính cách, thì lúc nói chuyện chả khác mấy con trai cả. Đáng chết thì đánh 999, đánh cho nhão liền cho anh cút về nhà chăm heo.

Nghiêm Trạch: “Ồ.”

Đàm – chuyên lý luận – Ti Nhạc bắt đầu dạy cách ảnh đế diễn xuất:

– Đừng dùng những icon, bán manh là không được.

Nghiêm Trạch gật đầu.

Đàm Ti Nhạc vuốt cằm.

Nghiêm Trạch bắt đầu đánh chữ bùm bùm.

Mèo chấm tương ngạo kiều: À mọi người nè, Meow chưa từng đi qua phó bản nào hết á, Tiểu lâu ca ca nhớ bảo về Meow đấy (T ^ T)

Tiểu lâu ngộ bạch nhất dạ tuyết: Được được, Meow cứ theo anh.

Đàm Ti Nhạc: “….”

Nghiêm Trạch coi lời của cậu ta là mây bay~~~

Anh tất nhiên biết em gái bình thường sẽ không tùy tiện dùng ngữ điệu ẽo à ẽo ọt đó nói chuyện, nhưng Nghiêm Trạch không cho rằng “diễn tốt” là “diễn kỹ tốt”.

Cái gì là “diễn kỹ”?

Nếu cho một người diễn viên nhận một bộ cổ trang, vai là một tên địa chủ, chẳng lẽ người đó lại diễn một tên thương nhân có tài hoa, có giáo dưỡng là diễn kỹ tốt ư?

Trong quan niệm đại chúng, “địa chủ” là giai cấp bóc lột, ở trong nhận thưc hạn hẹp của mọi người, địa chủ phải là một tên không học vấn không nghề nghiệp, chỉ biết ỷ thế hiếp người.

Một người thanh niên tuấn tú, nho nhã lễ độ, cùng một tên trung niên mập mạp ngạo mạn vô lễ, hai người đều tự xưng mình là địa chủ, tới thu tô thuế.

Đối với một người sống ở nông thôn, cái gì cũng không biết, vậy tá điền sẽ đưa tiền thuế cho ai?

Cái gọi là “diễn kỹ tốt” không phải diễn cho giống, hay là diễn cho người khác nhận ra.

Trong suy nghĩ của Nghiêm Trạch, diễn kỹ tốt, chính là diễn ai, thì người xem sẽ tự chấp nhận “người” mà mình diễn thành “người” trong suy nghĩ.

Đàm Ti Nhạc là ví dụ.

Nghiêm Trạch không ngu, tất nhiên biết Đàm Ti Nhạc ôm thành kiến với mình. Kết hợp với bối cảnh của cậu nhóc, anh dễ dàng nhận ra sở dĩ thái độ cậu nhóc như vậy là vì nghĩ anh là một tên không biết diễn chỉ biết dựa vào đùi người khác.

—- đó chính là cái gọi là “Nhận thức”.

Nếu để Nghiêm Trạch đứng cạnh một người có nhan sắc bình thường, diễn kỹ cũng không tốt bằng, thì “đại chúng” giống Đàm Ti Nhạc sẽ chủ quan đoán Nghiêm Trạch mới là người diễn tệ.

Trong tình huống thiếu đi hình mẫu nhân vật, dựa trên thiết lập tính cách nhân vật cùng với tự lý luận, đem vai diễn diễn đến hợp với hình tượng trong suy nghĩ của “người xem”, mới là “diễn kỹ tốt”.

Bình thường những gamer nữ, tất nhiên sẽ không ăn nói như Meow.

Nhưng, đối với người ít khi được tiếp xúc với nữ giới như Lâu Ngộ Bạch, thì trong tưởng tượng của cậu ta, nữ giới chính là loại người nên mỗi câu mỗi chữ bán manh.

—-

Một lúc sau, đoàn người tiến vào phó bản.

Toàn bộ quá trình, Đàm Ti Nhạc vẫn giữ biểu tình khó ở, cậu ta yên lặng nhìn Nghiêm Trạch liên tục bán manh trước mặt Lâu Ngộ Bạch, trong lòng giống như có ngàn con ngựa chạy qua.

Vậy cũng được luôn?

Đàm Ti Nhạc nghĩ mãi vẫn không hiểu nổi, vì sao Nghiêm Trạch có thể dùng tính cách bể nát vô vàn lỗ hổng trong mắt cậu ta thành công đùa bỡn Lâu Ngộ Bạch và 46736.

Có vấn đề?

Còn Nghiêm Trạch….


/72

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status