Nhân Sâm Dưỡng Linh Chi

Chương 141 - Tảo Khởi Điểu

/147


Trống ngực mọi người đập thình thình, hành vi chờ đợi nguy hiểm chưa biết này khiến người ta cảm thấy thời gian dài đến dằng dặc, nhưng trên thực tế, tốc độ của thứ đó cực nhanh, trừ phượng hoàng liên tục lượn vòng trên không chưa bay xuống, các tu sĩ còn lại không kịp chạy vào bồ cốc, tiếng kêu chói tai hỗn loạn đã nhanh chóng vọt đến.

Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt có từng bóng đen lướt qua, những quái vật chưa kịp trốn vào trong bờ cốc đã phát ra tiếng thét chói tai thê lương rồi rơi xuống vực sâu, mượn dừng lại ngắn ngủi giữa hai lần công kích, mọi người mới thấy rõ thứ bay lên, sinh vật này hình thể gần giống con hạc, nhưng cả người chúng đen nhánh, chỉ có cánh và trên mắt có lông vũ màu vàng kim, lông vũ màu vàng kim vô cùng bắt mắt, nhìn qua như có ánh sáng rực rỡ lưu chuyển, loài chim đen nhánh chỉ có một chân, tốc độ bay cực nhanh, hơn nữa lúc há mồm kêu to, có thể mơ hồ nhìn thấy trong miệng chúng có ánh lửa.

Quái vật tổn thất hơn phân nửa, thét chói tai chạy thục mạng vào trong rừng, mọi người cũng thừa dịp hắc điểu mổ quái vật hình người nhanh chóng bay đến phía bờ cốc, bờ cốc đã gần trong gang tấc, mắt thấy sẽ đến kịp, tiếng kêu quái dị của hắc điểu đã theo sát sau đó, đồng thời, một luồng hơi thở nóng rực ép thẳng tới.

Thấy vậy, có phượng hoàng rơi ở phía sau xoay người lại phun ra Phượng Hoàng Hỏa, cố gắng ngăn cản mấy con quái điểu màu đen này, nhưng tình huống khiến người ta khiếp sợ xảy ra, quái điểu màu đen kia thấy thế chẳng những không lùi mà còn hưng phấn kêu gào, sau đó một cục tối om om nhào tới, trong chớp mắt đã nuốt sạch Phượng Hoàng Hỏa.

Nhiệt độ xung quanh cực cao, mồ hôi lạnh của các tu sĩ lại chảy thẳng xuống, kể từ lúc tiến vào dãy núi Hằng Đoạn đến giờ, những chuyện xảy ra lúc nào cũng thay đổi nhận thức vốn có của bọn họ, sinh vật gặp phải cũng càng ngày càng không bình thường, quái vật hình người mang thù chưa tính là gì, tốc độ của quái điểu màu đen này thế gian hiếm thấy, hơn nữa còn có thể nuốt phượng hoàng hỏa!

Sau khi nuốt Phượng Hoàng Hỏa, ánh sáng trong quái điểu màu đen kia càng rực rỡ hơn, một đoàn đông đúc nhanh chóng lao tới những con phượng hoàng rơi lại phía sau, tu sĩ trên lưng phượng hoàng nắm chặt linh kiếm trong tay, quái điểu này lại xem thần điểu phượng hoàng là con mồi, mà điều khiến bọn họ cảm thấy tuyệt vọng hơn nữa là, cuộc đi săn này, hy vọng chạy thoát của bọn họ vô cùng mong manh.

Tốc độ của quái điểu cực nhanh, dù là tu sĩ hay là thần điểu phượng hoàng cũng biết rõ mình không thể ngăn cảm, quái điểu màu đen đã thổi luồng hơi nóng rực kì lạ đến, mà bọn họ thậm chí ngay cả bóng dáng của chúng cũng chưa thấy rõ, đang lúc vô vọng, một vách tường màu băng lam bỗng nhiên được dựng lên.

Mọi người chỉ nghe thấy những tiếng bang bang khiến tim người ta đập mạnh hơn, vô số hắc điểu tránh né không kịp, đụng phải tường băng, thậm chí có hắc điểu bị đóng băng trong đó, ngừng ngay lúc đang phi hành.

Đi! Giọng của Hiên Khâu Thiên Giác vang lên, tất cả mọi người lập tức hồi hồn, nhanh chóng bay về bờ cốc, sau lưng không ngừng vang lên mấy tiếng bang bang, mỗi một tiếng như gõ vào lòng bọn họ, mọi người rất sợ nghe thấy hàn băng vỡ vụn. Mà khiến bọn họ an tâm là, chẳng những hắc điểu kia không thể đột phá tường băng, thậm chí tường băng còn lấy cổ thụ kiều làm điểm tựa, nhanh chóng khuếch trương, trong nháy mắt đã che khuất bầu trời, ngăn cản tất cả hắc điểu bay đường vòng qua.

Sau lưng mọi người, ánh trăng màu bạc hư vô chớp mắt đã phản xạ hàn băng hóa thành màu băng lam, nhiệt độ nóng rực trong không trung cũng tản đi, chúng tu sĩ ào ào rùng mình, lập tức vận chuyển linh lực trong cơ thể ngăn cản giá lạnh.

Phượng hoàng trước kia liên tục lượn vòng trên cao từ lúc phát hiện mọi chuyện không ổn thời khắc đã nhanh chóng bay đến sườn dốc, hiện giờ thấy Hiên Khâu Thiên Giác vừa phất tay đã đóng băng nửa bầu trời thì trong lòng giật mình, thực lực của nam nhân này quả thực sâu không lường được.

Sau khi các tu sĩ an toàn đến bờ cốc, ào ào hướng nói lời cảm tạ phượng hoàng đã khôi phục bản thể , đương nhiên không có bỏ sót đoàn người Mặc Bạch và Hiên Khâu Thiên Giác, dù sao cuối cùng bọn họ có thể thuận lợi đến bờ cốc, mấu chốt nhất vẫn nhờ tường băng ngăn cản.

Hiên Khâu Thiên Giác phất phất tay, ý bảo mọi người đi về phía bắc lui khỏi vùng gần liệt cốc, mọi người không dám dừng lại, mặc dù sau lưng trừ màu băng lam ra đã không nhìn thấy màu sắc nào khác, nhưng ai cũng nói không thể nói chính xác trong Hằng Đoạn Liệt cốc quỷ dị sẽ còn xuất hiện vật gì khó giải quyết.

Mọi người không dám dừng lại nghỉ ngơi, một khắc cũng không dừng liên tục đi hai canh giờ, Hằng Đoạn Liệt cốc sau lưng sớm đã không còn bóng dáng, cũng đã không nghe thấy tiếng kêu của quái điểu màu đen kia, vừa lúc gặp một chỗ tương đối rộng rãi bằng phẳng, đoàn người ngừng lại, điều tra khu vực xung quanh một phen rồi xây dựng cơ sở tạm thời.

Sau khi an định lại một lần nữa, thần kinh liên tục căng thẳng của mọi người này mới thoáng thong thả xuống, trong lúc đó có tu sĩ đến chỗ của Hiên Khâu Thiên Giác trịnh trọng nói tạ ơn, ngay cả Phượng Linh Cửu


/147

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status