Nữ Phụ, Đừng Coi Khinh Nữ Chủ

Chương 1: Chapter 1

/56


Tần Cảnh chuẩn bị tắt máy tính đi ngủ, thì QQ lại “ping” một cái, là Viên Tử.

Tần Cảnh lập tức kích động mở ngay. Cái này cũng khó nói, Viên Tử nghỉ đông không có việc gì làm, ngồi viết tiểu thuyết, lại còn lấy tên Tần Cảnh để đặt cho nữ chính.

Tên mình đặt cho nhân vật nữ chính đương nhiên là có tâm lý như vậy, mà hơn nữa, Viên Tử viết truyện còn mượn cả đời sống hàng ngày của Tần Cảnh ghép lên nữ chính – một cô gái trẻ xinh đẹp, mơ ước làm đạo diễn. Cô có thể không kích động sao?

Ở trong khung thoại, quả nhiên là file word đang được chuyển tới. Tên truyện là “Minh tinh vùng dậy – nữ phụ muốn báo thù” .(Minh tinh quải đầu tường – nữ phụ muốn báo thù -> bạn nào dịch được tên khác thì bảo mình với)

Tần Cảnh xem đầu đề, lập tức nhiệt huyết sôi trào, minh tinh á, hơn nữa còn cái gì nữ phụ muốn báo thù, nhất định là đao quang kiếm ảnh, đấu đá sôi nổi!

Tải về, khung thoại lại nảy lên câu nói :

“Viên Tử 2013-3-17 22:33:33

Tần Cảnh, dạo gần đây đang phổ biến nữ phụ văn, nên tớ mới nổi hứng viết một bộ, thật ra cậu đúng là nữ chính, cơ mà, ờm, là vốn-là nữ chính, cậu không vừa ý đừng chém tớ, tớ chạy trước! Bái bai~~~”

Tiếp theo là, cái hình avatar cười ngu ngơ của Viên Tử xám đi luôn.

Tần Cảnh bình thường không hay xem tiểu thuyết, nên đọc câu này cũng không hiểu, cái gì mà nữ phụ văn? Gì mà nữ chính, lại còn là vốn-là nữ chính?

Không phải chứ, nữ phụ thì là nữ phụ, nữ chính liền là nữ chính, có cái gì mà loạn vậy?

Có điều, Tần Cảnh không quản nhiều như vậy, chuyển file word vào điện thoại di động, rồi trùm chăn đọc xem cái tiểu thuyết lấy tên mình làm nữ chính có cái gì.

(dipM: về mùa đông làm trò này rất đáng sợ, hôm sau tha hồ rút gân tay luôn, khỏi nhấc lên hạ xuống gì hết. dip bị thường xuyên hu hu)

Mấy tiếng sau

Tần Cảnh biết, mình bị lừa rồi! Cái gì mà nữ chính, ôi bi kịch cả đấy!

Trời ơi, cái tiểu thuyết này lại còn là nhục văn (18+), đủ các tư thế 3P, rồi NP rồi các loại *chấm chấm*, các kiểu *sao sao*, vậy mà tác giả tả vô cùng tinh tế. Tần Cảnh vốn là con nhà gia giáo, quản nghiêm ngặt, từ vỡ lòng đến sắp tốt nghiệp đại học, gần hai mươi năm chưa từng xem mấy cái như vậy bao giờ, bây giờ đột nhiên được nhồi nhét “phổ cập giáo dục” như thế này, chịu sao nổi, nhưng không thể bỏ không đọc nữa , đành một bên tiếp tục đọc, vừa đọc vừa ói mửa ——

Chuyện xưa là như vậy —— một phần là tiểu thuyết gốc do tác giả hư cấu, cùng phần《 minh tinh quải đầu tường 》 của nữ phụ.

Trong tiểu thuyết này, nữ chính ban-đầu Tần Cảnh và nữ phụ Tập Vi Lam là chị em trong một gia đình tái hôn, và cũng y như trong những gia đình tái hôn trong các bộ phim thần tượng mà tình tiết đã trở thành quy luật, Tần Cảnh là con riêng của người bố giàu có, có tính cách kiên cường mà lương thiện, ai cũng yêu mến, nhiều người theo đuổi. Vừa là do được tu dưỡng, một phần nữa là tài năng, cô trở thành một đạo diễn nổi tiếng.

Giống như trong những gia đình tái hôn trong các bộ phim thần tượng mà tình tiết đã trở thành quy luật, Tập Vi Lam là con gái của bà mẹ kế tiểu tam, là đứa em gái âm hiểm độc ác, thời thời khắc khắc ghen tị chị gái, cái gì cũng nghĩ kế nghĩ mưu, đi cửa sau bằng đủ loại bán mình, các loại tiềm quy tắc, rồi cũng được nâng đỡ thành đại minh tinh.

Vai nam chính Doãn Thiên Dã có thân phận thần bí, có vẻ là quan nhị đại, trong gia tộc cũng là nhân vật quan trọng. Cũng chính là nhờ hắn luôn luôn đứng trong bí mật trợ giúp, Tần Cảnh mới có thể từ trong những khó khăn trắc trở cả nguồn gốc tự nhiên cả nguồn gốc do Tập Vi Lam bày ra mà có thể trở thành đạo diễn.

Kết cục cuối cùng của Tập Vi Lam trong tiểu thuyết gốc, là mộng tưởng được gả vào nhà giàu có, kết quả trong đám cưới, video sex-scandal của cô ta với N ông chủ tai to mặt lớn bị lộ ra. Chồng giàu không lấy được, ngôi sao cũng không thể làm, cô ta trút hận lên nữ chính Tần Cảnh, muốn đẩy cô xuống lầu, kết quả không may tự mình ngã xuống mà chết.

Trên đây là câu chuyện ban đầu được tác giả Viên Tử tóm lược trong chương đầu, về sau không nhắc đến nữa.

Nhưng mà, phần tiểu thuyết nữ phụ văn của “Minh tinh treo đầu tường” thì thú vị vô cùng.

Một độc giả bia đỡ đạn không biết tên gì xuyên qua, thành ra cho Tập Vi Lam sống lại, không những thế còn thề sẽ trả thù những kẻ đã hại chết cô ta một lần – Tần Cảnh và Doãn Thiên Dã. (đến đây Tần Cảnh có điểm khó hiểu, người hại chết cô ta, không phải chính là cô ta sao?)

Đầu tiên, cô ta bắt đầu ra sức cải thiện cứu vãn hình tượng với ông bố dượng giàu có, còn cùng với bà mẹ cũng vô cùng thâm độc trù tính kế hoạch, thành công thuyết phục lão ba đem phân nửa cổ phần của công ty phân cho cô ta, thế là cô ta có thể chọn thuê người làm phim để mình diễn, không cần tiềm quy tắc mà leo cao nữa.

Mặt khác mắt nhìn của cô ta rất chuẩn, đều là đầu tư cho những phim truyền hình nhiều người xem mà doanh thu cao, tiền kiếm được nhiều, danh tiếng khí thế cũng bắt đầu có. (lại khó hiểu, chẳng lẽ có ông bố nào với con riêng của vợ còn thân hơn với con ruột sao?)

Thứ hai, cô ta đem mình đắp nặn thành hình tượng phụ nữ tự tin thành đạt (ách, có người nào tự tin mà cả ngày chỉ nhớ báo thù?), cùng lúc đó, còn muốn làm tất cả mọi người, bao gồm cả nữ chính, thấy cái bộ mặt lương thiện tốt đẹp của cô ta, khiến ai cũng nghĩ cô ta là người tốt. Thế là khi cô ta khiến cho vạn người mê rồi, nam chính bắt đầu thần hồn điên đảo vì cô ta.

Cô ta rất đường hoàng đùa bỡn nam chính, còn chuẩn bị ảnh chụp cùng với video để báo cho nữ chính, đến lúc mấu chốt, cô ta lại không đành lòng, tạm thời dừng tay. Kết quả, nam chính xuất ngoại, nữ chính bị đá, còn làm bộ dạng thân thiết đến khóc lóc kể lể ủy khuất trước mặt nữ phụ muội muội.

(ặc, nữ chính người ta thực là ngây thơ, nhìn không ra cô dở hơi đến thế đâu?)

Thứ ba, cô ta chú ý khai quật tài năng đạo diễn của nam phụ An Nham. Nam chính đã đi rồi, tâm trí nữ chính đành đặt cả trên nam phụ, thế là lại có tình cảm để tranh đoạt rồi.

Mà nữ chính sau khi nam chính đi, phát hiện ra nam phụ có bao nhiêu điểm tốt đẹp, đột nhiên nảy nở tình cảm mãnh liệt với nam phụ, không tiếc chịu gia đình ngăn cấm.

Tại giai đoạn trước khi chuyện được kể, có lẽ là để chứng minh cho sự khó khăn của nữ phụ, nữ chính là người rất rất có tài, mà với nữ phụ cái gì cũng phải tự phấn đấu! Thế là cô ta hấp dẫn nam phụ thành công, xúi giục nam phụ theo mình, để cho nam phụ ở bên cạnh nữ chính ngốc nghếch không hiểu sự tình mà nhân thể giám sát cô, lợi dụng cô, lừa gạt tình cảm cô, mượn tài năng đạo diễn của cô mà bồi dưỡng cho hắn ta.

Cuối cùng, nam phụ chiếm được tình cảm của nữ chính xong thì đá nữ chính, trở thành người hầu chuyên dụng của nữ phụ, cả chuyện sinh hoạt và sự nghiệp.

Mấu chốt là nữ phụ đã muốn giành người này về từ trước, cô ta không thể làm tiểu tam được! Thế là, cô ta nói với nam phụ, muốn hắn cùng nữ chính quan hệ tình cảm nhưng mà, không công khai. Nữ chính nghĩ, dù sao cũng là người trong tay mình, nên cũng đáp ứng.

Sau khi nữ chính bị đá, nữ phụ mới tới nói cái gì mà hai người trước không công khai, em có biết gì đâu.

Nữ chính tuy tin tưởng lời cô ta nói, nhưng không tránh được ghen tị, làm đủ cách gây khó dễ nữ phụ, kết quả bị công ty răn đe, giáng cấp đủ kiểu. Có vẻ tác giả thấy ngược vậy còn chưa đã ghiền, thế là làm cho nữ chính bán mình, tiềm quy tắc, không sót cái nào, ngoi lên từng tí một.

Nữ chính còn yêu nam phụ mà, bắt đầu chiến đấu tranh đoạt nam phụ, mà thế nào cũng không thể đoạt nổi, nữ phụ lại còn rất điềm nhiên bắt nam phụ nói hết kế hoạch quyến rũ nam phụ của cô ra. Lại còn ở ngay tại studio quay phim. Kết quả, nữ chính tức quá cho cô ta một trận.

Nữ phụ tạo được khổ nhục kế làm tất cả mọi người đều mạnh mẽ lên án nữ chính, cả công ty sắp làm việc với cô cũng thôi không hợp tác nữa. Nữ chính vì lần nữa làm đạo diễn mà lại một lần nữa bán mình, tiềm quy tắc, hoàn thành tiểu thuyết phiên bản nữ phụ văn.

(nhưng mà là nữ chính bản gốc kia kia, vốn rất kiên cường có chí khí, rất có giáo dục, mà thế nào lại dễ gục như vậy ? Thế nào mà vừa gặp được một chút ngăn trở liền bắt đầu tìm đường tiềm quy tắc? Tinh thần bất khuất giữ thân trong sạch đi đâu hết cả rồi?)

Kết cục là, nữ phụ được sống vui vẻ hạnh phúc, mà nữ chính, à, trong tình cảnh buông thả dục vọng quá độ đã chết thẳng cẳng.

Tần Cảnh xem xong, vô cùng tức giận, cô thật sự không thể lý giải nổi, vì sao mà Tần Cảnh chịu đủ các loại đày đọa thế này? Khí chất của nữ chính hoàn toàn, dù chỉ một chút, không thấy đâu.

Thế hóa ra đây chính là nữ phụ văn à!

Cho nên phải đem nữ chính biến thành đồi bại, hư hỏng mới hay; cho nên muốn ngược nữ chính đến chết, ngược mọi phương diện mới tốt. Thật ra, nếu coi nữ chính là nữ phụ mà đọc, thì vẫn thấy hay.

Cái chính là, Tần Cảnh trùng tên trùng họ nữ chính cảm thấy vô cùng đau xó. Vì cái nhẽ gì mà trong nữ phụ văn nữ phụ có thể ỷ vào thân phận nữ phụ, không kiêng nể gì khinh bỉ đày đọa nữ chính chứ ?

Trời ơi hai chữ nữ chính này, còn có gì là ý nghĩa nữa!

Nói nữ chính bản gốc cho dễ nghe vậy thôi, chứ thật ra chính là nữ phụ, đúng không!

Mấy người con bà nó xem trong văn chương có nữ chính nào rẻ rúng như vậy ngu ngốc như vậy não tàn như vậy, mấy người cho rằng tác giả bản gốc ngây thơ lắm mới cho người như vậy làm nữ chính?

Độc giả xuyên qua thành nữ phụ chẳng lẽ không phải đều có quan hệ tốt với nữ chính sao? Độc giả chẳng lẽ không phải lúc nào cũng thích nữ chính sao? Độc giả đi xuyên qua chẳng lẽ không phải sẽ khiến nữ chính với nữ phụ sống hạnh phúc hài hòa sao?

Ai mà ngay đầu tiên có thể biến thành trạng thái chiến đấu với nữ chính như thể coi người ta là cái bia sống để thông ngòi súng máy tập bắn thế!

Cô này làm nữ chính mà quả thực là so với nữ phụ trong văn thường còn đau đớn hơn, còn ngược tâm hơn, chứ còn gì nữa!

Mấy người nghĩ xem, nữ chính nhà người ta sống đang tốt với đời như vậy, vô tội như vậy, chả làm gì đột nhiên liền ở đâu xuyên qua một nữ phụ tỏa sáng vạn năng, không nói hai lời lôi nữ chính ra báo thù, công lí ở đâu!

Hơn nữa, từ sau khi nữ phụ xuyên qua, nữ chính liền bị ngược đủ loại, mọi chuyện không thuận, không nói xui xẻo vấp váp, ngay nam chủ cũng thành bia đỡ đạn mà quỳ dưới váy nữ phụ rồi bị giết lập tức, là thế nào, là nghịch ý trời, chứ còn gì nữa!

Nam chủ quan trọng nhất là phải kiên định trung trinh một lòng không thể dung hai người, vì sao có thể bị nữ phụ nhà cô một giây đồng hồ xúi giục là theo?

Cô, cái cô nữ phụ xuyên qua tới kia, không chịu tử tế mà tỉnh ngộ sai lầm của mình, còn bày trò báo thù, mỗi ngày lấy ngược nữ chính ngược nam chính làm vui, lấy trêu chọc cướp đoạt những đàn ông xung quanh nữ chính làm vui, đây rõ ràng là tâm lý méo mó vẹo vọ hằn thù xã hội, phải hay không?

(không hiểu sao có cảm giác mình viết thể văn biền ngẫu=)))

Tần Cảnh căm phẫn tức tối ói mửa xong, bình tĩnh mà xem xét lại, bộ tiểu thuyết này nếu như không phải nữ chính đặt tên là Tần Cảnh, cô vẫn có thể đọc thích thú, dù sao, ờm, truyện ngược thế ai không thích?

Chính là, người bị ngược là trùng tên trùng họ với Tần Cảnh đó!

Lòng tràn bi phẫn, Tần Cảnh gọi điện thoại cho Viên Tử, kết quả, ồ, nó chắc là sợ bị mắng, tắt máy. Thế là gửi tin nhắn:

“Viên Tử, đừng trốn tránh! Lệnh cưỡng chế chỉnh đốn và cải cách, viết lại in nghiêng, nhất định sửa tên nữ chính bản gốc! Bằng không, tôi đem cái thứ văn chương thiếu nhi không nên xem của mày cho bố mẹ cô xem! Tôi xem cô dám không!”

Gửi tin rồi, Tần Cảnh vẫn oán khí khó tiêu a, lăn qua lăn lại quyết định ngày mai nhất định phải tìm Viên Tử mắng nó một trận, nhân thể cho nó ăn hành.

Kết quả, cô không nghĩ đến là, thế giới sau khi cô tỉnh lại, biến đổi.

(quan nhị đại: con cái của quan lại, có quyền nên có tiền

Tiềm quy tắc: quy tắc ngầm, hay nói cách khác là đi cửa sau, bán thân đạt mục đích

Từ đây về sau mình sẽ giữ nguyên từ này nhé)


/56

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status