Phong Lưu Thánh Vương

Chương 273 - Thệ Tông Đại Hội

/340


Nguyên nhân Linh Khí Phong Bạo hình thành không người nào biết, nhưng bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy trong phong bạo, chất chứa linh khí tinh thuần khổng lồ đến nhường nào. Trong Mật địa, đây là loại tai nạn không người nào có thể ngăn cản, quả thực xứng với danh từ hủy diệt, nơi Linh Khí Phong Bạo đi qua, tất cả mọi vật đều bị xoắn thành bụi phấn, coi như Địa giai cao thủ gặp phải, cũng chỉ có một đường chạy trốn.

Hơn nữa, Linh Khí Phong Bạo có rất nhiều loại, hiện tại xuất hiện trong tầm mắt Lý Hàn chính là Băng linh khí tụ tập thành Linh Khí Phong Bạo. Lấy cấp bậc có thân thể cứng rắn như Bằng Ưng, ngay khi cảm nhận được phong bạo đến thì đã chạy mất dạng, càng không cần phải nhắc đến Lý Hàn. Tiếp tục đứng ở chỗ này chắc chắn chỉ có con đường chết.

Không do dự chút nào, khi Lý Hàn cảm nhận thấy phong bạo sắp đến, lập tức quay người, liều mạng bay về chỗ Thập Linh Tông, chỉ cần bay đến chỗ đó thì hắn sẽ an toàn. Lúc này mới thật sự là dốc sức liều mạng, tốc độ Linh Khí Phong Bạo rất nhanh, so sánh với tốc độ chạy trốn bằng Lưu Tinh Thiên Quang Bộ của Lý Hàn không kém bao nhiêu, thậm chí còn hơn một chút.

Máu tươi chảy ra từ vết thương sớm đã đông thành băng, dính trên người khó chịu đến cực điểm, nhưng Lý Hàn không có tâm tư đi quản chúng. Bởi vì Linh Khí Phong Bạo còn cách Lý Hàn nửa dặm, nhiệt độ xung quanh hạ xuống, toàn thân hắn liền run lên. Hơn nữa, không khí xung quanh hắn càng ngày càng lạnh, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy, chúng đang ngưng kết thành sương trắng.

Nhưng may cho hắn là chỗ của Thập Linh Tông đã ở trước mặt, lúc này khiến trúc của Thập Linh Tông được bao quanh bởi một cái vòm ánh sáng, có vô số văn tự được khắc ghi trong đó, xem ra thứ này chính là trận pháp dùng để bảo vệ chỗ này khỏi Linh Khí Bạo Phong.

Nhìn thấy kiến trúc của Thập Linh Tông, Lý Hàn liền bạo phát hết sức mình, Lưu Tinh Thiên Quang Bộ vận chuyển đến cực hạn khiến hắn giống như viên sao băng mà lao nhanh về chỗ đó. Ngay khi hắn vừa vào được chỗ ở của Thập Linh Tông thì hắn không khỏi thở ra một hơi, hắn biết lúc này bản thân đã an toàn, hắn không ngờ Mật Địa lại nguy hiểm đến như vậy, tuy đã được cảnh bảo từ trước nhưng trăm nghe không băng mắt thấy.

Hắn giương mắt nhìn Linh khí Bạo phong đang tàn phá trận pháp trước mặt mình mà trong lòng vẫn còn sợ hãi, uy lực thiên tai bực này, căn bản không phải nhân lực có thể ngăn cản, may mắn chính mình chạy nhanh, nếu chạy chậm một chút, chính mình đã bị cuốn vào trong đó.

Lý Hàn liền tìm một đại một phòng tu luyện để khôi phục lại linh lực, linh lực của hắn sau những chuyện này đã hao tổn đến thất thất bát bát rồi.

Vận chuyển Âm Dương Hỗn Độn Quyết và Hỗn Độn Luyện Thể Quyết khôi phục đến nửa canh giờ, linh lực tiêu hao đã khôi phục đầy đủ, đồng thời những vết thương trên người cũng đã trở nên lành lặn.

Khi hắn bước ra ngoài thì mọi thứ đã trở lại bình thường, Linh Khí Bao Phọng không biết đã chạy đi chỗ nào hoặc đã tiêu tán trong thiên địa rồi. Sau khi khôi phục xong thì Lý Hàn đang suy nghĩ sẽ làm gì tiếp theo, sau một hồi suy nghĩ thì hắn quyết định rơi khỏi nơi này trước đã, không phải là vì hắn sợ nguy hiểm trong này nhưng hắn nghĩ sau ba tháng, các chấp sự hẳn đã chuẩn bị xong hai phần dược liệu để luyện chế Nhập Địa Đan rồi nên cùng đến lúc hắn cũng phải thực hiện lời nói của mình.

Lý Hàn đi đế chỗ lần đầu hắn xuất hiện trong Mật Địa rồi lấy ra cái thẻ bài mà lúc trước hai trưởng lão canh giữ đưa cho hắn và truyền ý thức muốn rời khỏi Mật Địa vào bên trong, ngay khi hắn vừa truyền ý thức xong thì khoảng một phút sau, lối ra Mật Địa liền xuất hiện trước mặt hắn.

Lý Hàn thấy vậy thì nhanh chóng bước vào, Lý Hàn hoa mắt một cái thì phát hiện bản thân đã ở trong Mật Địa tháp.

Sau khi trả lại thẻ bài cho hai vị trưởng lão, Lý Hàn liền nhanh chóng quay trở về Thập Linh Phong.

Lý Hàn đi thẳng lên Thập Linh phong, mọi người đều nhận thức hắn, các chấp sự cùng đệ tử ngoại môn đều cung kính hành lễ.

Lý Hàn đi thẳng tới nơi ở của Lê Thái Bảo, nhìn thấy hắn cùng sư nương Lý Hồng Ngọc đang trò chuyện thật vui.

- Hàn nhi đã xuất quan, lại đột phá Linh Thiên Cảnh thất trọng thiên, thật tốt!

Lý Hồng Ngọc thấy Lý Hàn thì nàng mở miệng khen ngợi hắn một phen.

- May mắn mà thôi.

Lý Hàn cười đáp, nói tiếp:

- Xem thần tình đầy hồng quang của sư phụ cùng sư nương, như vậy chắc Thập Linh phong chúng ta có chuyện tốt gì phát sinh?

- Ha ha, còn không phải đều vì tiểu tử ngươi đây, nhờ hồng phúc của ngươi, đại sư huynh và nhị sư huynh của ngươi đang bế quan tấn công lên Địa giai, khi hai người này xuất quan thì thực lực của Thập Linh Phong chúng ta đều sẽ vượt hơn những núi khác.

Lê Thái Bảo vô cùng vui vẻ nói.

- Vậy chúc mừng sư phụ cùng sư nương.

Lý Hàn chắp tay nói, lại hỏi:

- Đúng rồi, sư phụ có linh kỹ nào liên quan tới kim khâu không?

Lê Thái Bảo có chút kinh ngạc nhìn Lý Hàn hỏi:

- Ngươi muốn tìm linh khí kim khâu để làm gì?

Lý Hàn đáp:

- Đệ tử muốn tặng cho một người bằng hữu.

Lê Thái Bảo a một tiếng, nói:

- Linh kỹ kim khâu rất hiếm thấy, ta không có, nhưng ngươi có thể đến Tàng Thư Các của tông môn tìm xem.

- Tàng Thư Các? Ta có thể vào đó sao?

Lý Hàn có chút kinh ngạc nói.

Lý Hồng Ngọc nghe Lý Hàn nói như vậy liền giải thích cho hắn hiểu:

- Lúc này ngươi chém giết trưởng lão của Bách Phong Tông nên đã lập tức đại công, vì vậy ngươi có thể tùy tiện ra vào Tàng Thư Các trong vòng một năm. Tàng Thư Các nơi đó cất giữ điển tịch do các tiền bối tông môn chúng ta tìm được, có lẽ có được linh kỹ kim khâu mà ngươi muốn không chừng.

- Thì ra là thế, vậy đệ tử đi Tàng Thư Các nhìn xem.

Lý Hàn giật mình đáp.

- Đừng vội, vi sư còn có lời muốn nói với ngươi.

Lê Thái Bảo gọi lại Lý Hàn.

Lý Hàn nghe vậy cũng không nóng nảy, ngồi xuống chờ sư phụ dặn dò.

- Thệ Tông đại hội hai mươi năm một lần còn hai tháng nữa sẽ đến, đến lúc đó ngươi hãy theo các sư huynh, sư tỷ đi xuất chiến.

- Thệ Tông đại hội?

Lý Hàn ngẩn người hỏi.

Lúc trước hắn cũng không biết trong tông môn có Thệ Tông đại hội gì, chẳng lẽ là đại hội tỷ thí tông môn?

Thông qua lời giải thích của Lê Thái Bảo, Lý Hàn đã biết Thệ Tông đại hội mang ý nghĩa gì.

Nguyên lai Thệ Tông đại hội cũng không chỉ đơn giản là tông môn cử hành thi đấu, mà là ba mươi sáu tông môn ngoại vực cùng nhau cử hành tông môn đại hội.

Lần này đại hội được cử hành ở một nơi được xưng là Thần Bí Chi Địa, đến lúc đó mỗi tông phái ra hai mươi đệ tử dự thi, là một lần tông môn đại hội rất long trọng.

Trong đại hội chủ yếu là triển lãm tiềm chất cùng lực lượng tương lai của các tông môn, đồng thời tranh thủ ở trong đại hội nâng cao danh dự của môn phái mình, mặt khác còn có nguy hiểm cùng chỗ tốt khó thể tưởng tượng cùng tồn tại.

Cụ thể còn phải đợi đến nơi tập hợp mới có thể hiểu biết được rõ ràng.

Lê Thái Bảo nói việc này với Lý Hàn, mục đích là hi vọng hắn trong khoảng thời gian ngắn đừng chạy khắp nơi, tránh làm lỡ thời gian.

Lý Hàn đối với việc tổ chức đại hội như vậy rất có hứng thú, huống chi hắn muốn tăng âm dương lực của mình thì ngoài việc giết chóc thì không còn cách nào khác nên những đại hội có thể thoải mái giết nhau như vậy thì rất hợp ý hắn.

Cho nên hắn quyết định đi tham gia Thệ Tông đại hội, đồng thời nhìn xem có cơ duyên giúp mình đột phá tới Địa giai hay không.

Nhưng nghe nói trước khi tham gia Thệ Tông đại hội, tông môn cũng sẽ cử hành một lần tỷ thí giữa đệ tử trong tông môn.

Bởi vì số người tham gia Thệ Tông đại hội không ít, ngoại trừ đại bộ phận đệ tử chân truyền, số danh ngạch còn lại sẽ lưu cho đệ tử nội môn, điều này cũng tương đương cho bọn họ một lần cơ hội lịch luyện.

Nhưng nghe nói Thệ Tông đại hội lần này cũng không đơn giản, tùy thời đều có thể mất mạng, cho nên Lê Thái Bảo hi vọng Lý Hàn có thể càng cẩn thận, không được liều lĩnh, nếu không muốn đi cũng được, ai bảo Lý Hàn tuổi trẻ vậy đã là Linh dược sư tứ phẩm.

Vạn nhất Lý Hàn chết trong đại hội, đây không phải là tổn thất nhỏ.

Phóng mắt cả ngoại vực, luyện dược sư tứ phẩm cũng chỉ đếm được chưa tới ba mươi người, hơn nữa còn là luyện dược sư có được phối phương tinh phẩm như Lý Hàn.

Lý Hàn đương nhiên sẽ không vì một ít nguy hiểm mà rút lui, hắn biết rõ đạo lý “phú quý hiểm trung cầu”.

Hắn có thể ở trong thời gian ngắn đạt tới Linh Thiên Cảnh viên mãn, hoàn toàn nhờ vào việc không sợ hãi nguy hiểm nên mới có được thực lực này.

Chờ sau khi Lê Thái Bảo dặn dò xong, Lý Hàn đi xuống ra khỏi đại điện để đi đến Tàng Thư Các.

Tàng Thư Các nằm ở phía sau Thập Linh Phong nên Lý Hàn mất chút thời gian đã tới, lúc này trước mặt hắn là một đại điện cực kỳ hùng vĩ thương tang, một cỗ khí tức trang nghiêm đập thẳng vào mặt, tấm biển bên trên tỏa ra một cỗ uy áp yên nhiên.

Lý Hàn bị cỗ uy áp chấn lui về phía sau mấy bước, trong lòng cực kỳ hoảng sợ.

Hắn không nghĩ tới trong Tàng Thư các lại bố trí cấm chế bậc này.

Lý Hàn vốn là một kẻ quật cường, hiện giờ bị một tấm biển chấn lui mấy bước, chuyện như vậy hắn làm sao chịu nổi, huống hồ hắn mới đột phá Linh Thiên Cảnh viên mãn, còn chưa nếm tới khoái cảm tăng trưởng thực lực, sao có thể chịu được bị uy áp đánh lui đây?

Lý Hàn điều chỉnh linh lực toàn thân, đồng thời vận khí Hỗn Độn Luyện Thể Quyết, thần sắc tuấn nghiêm bước thẳng tới trước cửa lớn.

Lý Hàn mới tiến lên hai bước, trên tấm biển lưu chuyển ra một cỗ uy áp cường đại, Lý Hàn chỉ cảm thấy linh khí quanh thân áp bách thẳng tới hắn, đây thật giống như uy áp do tầng thứ cao hơn Địa giai sinh ra.

Linh Thiên Cảnh bình thường căn bản không chịu nổi cỗ uy áp này, cho dù là cường giả Địa giai muốn đi tới cửa chỉ sợ cũng không dễ dàng.

Hai chân Lý Hàn như đeo chì, cơ thể bị chèn ép vô cùng khó chịu, cũng may Hỗn Độn Luyện Thể Quyết đệ nhị biến đạt đến đại thành, bằng không chỉ sợ hắn uy áp này làm bị thương rồi.

Lý Hàn cắn răng, hai đại công pháp trong cơ thể vận chuyển thật nhanh, dưới chân thoáng thả lỏng, ngay sau đó chậm rãi đi thẳng tới trước cửa.

Lý Hàn chỉ cách cửa vài bước, nhưng khi hắn đi tới cửa toàn thân đã đẫm mồ hôi, y phục ướt đẫm.

Khi đi tới cửa, Lý Hàn chỉ cảm thấy thân thể buông lỏng, không khỏi thở nhẹ một hơi, nhủ thầm:

- Làm gì chứ, chỉ đi tìm bộ sách nhìn xem thôi cũng không cho người vào sao! Nếu thực lực bổn thiếu còn thiếu một chút, đây chẳng phải bị đè chết tươi!

Ai ngờ lúc này một thanh âm khàn khàn vang lên:

- Nếu ngươi bị đè chết tươi cũng là đáng chết!

- Cái gì, ai…đi ra cho ta, lại còn dám nguyền rủa bổn thiếu, bổn thiếu phải…

Lý Hàn như bị đạp trúng đuôi, lập tức cảnh giác kêu lên.

Nhưng Lý Hàn còn chưa dứt lời, một lão giả dáng người lam lũ xuất hiện bên cạnh hắn, hỏi:

- Ngươi muốn thế nào?

Lý Hàn vừa nhìn thấy lão giả, lập tức đem lời nói nuốt vào, sau đó bày ra dáng tươi cười nói:

- Đệ…đệ tử Lý Hàn gặp qua trưởng lão, vừa rồi…vừa rồi đệ tử chỉ muốn nói bổn thiếu cần biết là vị trưởng lão nào có năng lực lớn như thế, ngay cả uy áp cũng làm người không chịu nổi mà thôi.

Nếu để cho người quen chứng kiến hắn biến sắc mặt nhanh như vậy, chỉ sợ mọi người đều sẽ chấn động.

Đây vẫn là Lý Hàn luôn cường thế cứng đầu, không chịu thua đó sao?

Trong lòng Lý Hàn cũng uất ức vô cùng, hắn không nghĩ tới thực lực lão nhân này lại làm cho hắn cảm giác sợ hãi, mặt ngoài nhìn lão giả khòm lưng gầy gò, không hề có chút chân khí, không chút linh lực ba động, nhưng hắn biết thực lực người này tuyệt đối không kém hơn hai vị trưởng lão ở Mật Địa tháp, thậm chí còn cao minh hơn.

Hiện tại hắn đã biết nguyên lai trong Thập Linh tông còn có thật nhiều cao thủ ẩn danh không ai biết, mà những vị này đều là trưởng lão đời trước của tông môn đi.

Lý Hàn vì không muốn chịu đựng nỗi khổ da thịt, chỉ đành nhanh chóng thay đổi thái độ, trong lòng thầm nhủ:

- Bổn thiếu gia kính già yêu trẻ, không cùng lão nhân ngươi tính toán mà thôi.

- Ngươi là đệ tử của ngọn núi nào, chẳng lẽ không biết nơi này là cấm địa tông môn hay sao?

Lão giả liếc mắt nhìn Lý Hàn thản nhiên nói, trong lòng lại nghi hoặc:

- Tiểu tử này thiên phú không tệ, lực phòng ngự lại tuyệt hảo, lại có thể chịu đựng được uy áp của cấm chế trong này.

Lý Hàn chắp tay nói:

- Đệ tử là người của Thập Linh phong, tông chủ Lê Thái Bảo chính là gia sư.

Ngay sau đó lấy ra lệnh bài đệ tử thân truyền của mình.

Lão giả liếc mắt nhìn lệnh bài của Lý Hàn, đồng tử co rụt lại, phất phất tay nói:

- Ngươi vào đi thôi, ba tầng dưới ngươi có thể tùy tiện lật xem, không cho phép mang sách đi ra.

Lý Hàn gật gật đầu đi thẳng vào trong các.

Lão giả mang theo ánh mắt thâm ý nhìn theo Lý Hàn, trong lòng thầm hô:

- Tiểu tử này chính là Linh dược sư tứ phẩm tân tấn? Thật sự là một tiểu tử ngốc, sớm lấy ra lệnh bài không phải có thể phá cấm chế sao? Chẳng lẽ tiểu tử này có khuynh hướng chịu ngược đãi? Nhưng thiên phú thật không tệ lắm, xem ra tông môn sắp sửa thịnh vượng ah!

Dứt lời thân ảnh chợt lóe không còn bóng dáng.

Lý Hàn đi vào trong Tàng Thư các, một cỗ khí tức thư hương tĩnh mịch tràn tới, chỉ thấy từng dãy ngọc giản và sách cổ trưng bày trên giá, sửa sang thập phần chỉnh tề.

Nhìn từng chồng sách và ngọc giản đặt ở nơi này, Lý Hàn không khỏi vui vẻ.

Lý Hàn đi dạo một vòng lại phát hiện lầu một không đặt công pháp cùng linh kỹ, chỉ thu nhận một ít bí văn cùng bộ sách truyền thuyết về Linh Giả đại lục.

Vừa lúc Lý Hàn đang cần hấp thu thêm tri thức càng nhiều, phòng ngừa ngày sau khi du lịch đại lục không đến mức tán loạn không mục đích.

Lý Hàn tạm thời bỏ qua ý niệm tìm kiếm linh kỹ về kim khâu, tùy ý đi tới một giá sách rút ra một quyển lật xem.

Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com


/340

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status