Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 1131 - Ma Thú Lăng Thế 3

/1058


Sau khi gom đủ năm loại chú ấn, quan hệ của nàng cùng Vạn Thú Vô Cương cũng khác. Nàng sẽ không dựa vào nguyên khí Vạn Thú Vô Cương, đôi khi nguyên khí màu xanh của bản thân nàng cũng có thể mơ hồ ngăn chặn được Vạn Thú Vô Cương.

Tuy nhiên, ưu thế như vậy là vì nàng dựng lại linh thể, linh hồn bị rèn luyện mạnh mẽ ngoài dự kiến, đại khái là ngoài dự liệu của Vạn Thú Vô Cương!

Khối hắc ngọc vẫn mạnh mẽ, nhưng đối với nàng đã không còn khó giải quyết như ban đầu, lúc nào cũng phải dựa vào nó!

Nghe xong lời của nàng, Quân Ly cười một chút nói: Vấn Thiên năm đó cũng muốn phá hủy Vạn Thú Vô Cương, nhưng kết quả cuối cùng là thế, ngươi muốn bước theo chân hắn sao?

Ta sẽ không bước theo chân hắn, ta khác hắn.

A?

Hiên Viên Vấn Thiên thất bại là vì hắn quá yêu trưởng công chúa, vì bà mà do dự, buông tha nhiều thứ, mà ta...sẽ không.

Quân Ly nhìn thật sâu nàng, thấp giọng nói: Tốt lắm, ta rất muốn xem kết quả ngươi khác Vấn Thiên ở chỗ nào .

Vạt áo dài tung bay, thân ảnh của hắn nhạt đi khỏi chướng khí.

Thấy hắn đi, Hoàng Bắc Nguyệt lập tức mặc kệ chướng khí phun mạnh cỡ nào, bàn chân nhún trên mặt đất, mặt đất bị ăn mòn lập tức tung tóe đất vụn, thân thể hóa thành một luồng sáng màu đen, bắn mạnh về hướng Quân Ly.

Quân Ly mặt không thay đổi liếc nàng một cái, trên ngón tay, mảnh roi đỏ bắn ra, thấy gió thì biến thành năm ngọn roi kéo trong chướng khí, lao vút về phía Hoàng Bắc Nguyệt.

Thân thể nàng xoay lại giữa không trung, mắt cá chân cuốn một cây roi qua, nàng nhân cơ hội mượn lực roi nhảy tới trước mặt Quân Ly, đột nhiên tung cú đấm đánh vào mặt hắn!

Bịch...

Quân Ly ngã về phía sau, trượt dài trên mặt đất mới dừng lại, trên mặt đất có dấu vết nghiền nát.

Khóe miệng bị vỡ một chút, Quân Ly chậm rãi thẳng đứng dậy, đưa tay lau khóe miệng, cúi đầu nhìn thấy trên mu bàn tay có vết máu, ánh mắt trở nên hung ác khác thường.

Hoàng Bắc Nguyệt đi ra khỏi chướng khí, trong tay Tuyết Ảnh Chiến Đao chậm rãi ngưng tụ thành hình, đi tới bên người Quân Ly, mũi đao chỉ vào hắn Ngăn chặn chướng khí như thế nào?

Quân Ly lạnh lùng không nói, mũi đao của nàng ghé sát vào mặt hắn.

Trên gương mặt có máu tươi nhỏ xuống, nhưng hắn vẫn lạnh lùng không mở miệng.

Hoàng Bắc Nguyệt nắm chuôi đao hơi run, nói từng chữ: Ta thật sự không muốn tự tay phong ấn ngươi.

Hắn giơ tay lên, đẩy mũi đao ra, Ta cũng không muốn tự tay giết ngươi, cho nên, đừng ép ta.

Hắn đẩy Tuyết Ảnh Chiến Đao ra, chậm rãi đứng lên, nhìn sắc mặt trầm nộ của nàng.

Không cần phải phân thắng bại hôm nay, sau này vẫn còn cơ hội.

Hắn xoay người, đi vài bước đã không thấy tăm hơi.

Sau khi hắn rời khỏi, chung quanh vang lên tiếng linh thú rống lên liên tiếp, kinh tâm động phách.

Xuyên thấu qua chướng khí màu đỏ chung quanh, có thể thấy mặt trời dần lộ ra phía, sắp sáng rồi.

Trước hừng đông nhất định phải nghĩ cách ngăn chặn chướng khí!

Trên bầu trời xẹt qua bóng đen thật lớn, ngẩng đầu nhìn thấy Mặc Liên cùng Huyễn Linh Thú, đại khái là thấy nàng muộn rồi mà chưa trở về, cho nên Mặc Liên lo lắng chạy đi tìm nàng.

Hoàng Bắc Nguyệt đứng trên nóc phòng ốc không có chướng khí tới gần, vẫy tay với Mặc Liên, sau một lát, Mặc Liên đứng ở bên người nàng nhìn chướng khí tràn ngập trước mắt cũng sợ ngây người.

Tạm thời chặn chướng khí đã, ta đến phong ấn! Hoàng Bắc Nguyệt nói với Mặc Liên, thấy hắn gật đầu nàng liền nhảy vào trong chướng khí.

Nguyệt. Mặc Liên hô một tiếng, chướng khí màu đỏ đậm dày, chỉ chốc lát đã không nhìn thấy thân ảnh của nàng, trong lòng quýnh lên, chẳng nghĩ gì nữa mà nhảy theo xuống.

Xẹt xẹt...

Nháy mắt lây dính đến chướng khí, hắn đã ngửi thấy mùi khét, tóc cùng y phục trên người bị ăn mòn đầu tiên.

Chưa rõ tình huống gì, trong chướng khí một bóng dáng màu đen đi tới bên cạnh hắn, nhào vào lồng ngực, trong phút chốc, nguyên khí màu đen liền bao vây toàn thân hắn lại.

Đồ ngốc! Ngươi theo xuống làm gì? Hoàng Bắc Nguyệt vừa tức vừa vội, mũi chân chạm mặt đất liền mang theo hắn trở lại nóc nhà, nhìn tóc và quần áo, còn có da tay bên ngoài của hắn đều bị ăn mòn thành vết thương, càng thêm tức giận.

Tuy nhiên tức giận thì tức giận, lập tức nàng lấy rất nhiều thuốc từ nạp giới ra, đồ lên gương mặt cùng trên mu bàn tay hắn, phòng ngừa chướng khí tiếp tục ăn mòn.

Mặc Liên kinh ngạc nhìn bộ dáng nàng tức giận, nhưng trên mặt đầy lo lắng cùng sốt ruột.

Trong nháy mắt đó, hắn cảm giác chính mình lập tức chết vì nàng cũng vui.

Trái tim đột nhiên đập nhanh, thình thịch thình thịch, giống như một con nai con vui sướng chạy nhanh ở bên trong.

Không biết trong đầu có hồ đồ hay không, Mặc Liên lại thoáng bắt được tay nàng, trong lồng ngực nghẹn rất nhiều lời, cố lấy dũng khí muốn lập tức nói ra!

Ánh mắt sáng quắc nhìn nàng Nguyệt, ta......

Còn chưa nói xong, đột nhiên tiếng của Nến Đỏ xa xa truyền đến: Chủ nhân! Có chuyện gì thế?

Ngẩng đầu nhìn đúng là Nến Đỏ mang theo Chi Chi chạy tới, đại khái cũng là nửa đêm lo lắng cho nàng.

Mặc Liên lập tức lùi tay về, Hoàng Bắc Nguyệt muốn hỏi hắn vừa rồi muốn nói gì, nhưng thấy Mặc Liên đã xoay người sang chỗ khác liền không hỏi nữa.

Chi Chi tinh mắt, liếc mắt một cái thấy thần thái Mặc Liên bất thường, đi xuống chạy tới bên người Mặc Liên và hỏi Ngươi vừa làm chuyện xấu gì rồi?

Mặc Liên lắc đầu, bộ dáng rất bất an.

Khẳng định làm chuyện xấu. Chi Chi ngồi xổm trước mặt Mặc Liên, lấy tay đâm hắn, nhỏ giọng hỏi.

Nhìn hai tiểu gia hỏa ngây thơ này, Hoàng Bắc Nguyệt cười cười, quay đầu nhìn Nến Đỏ, sắc mặt dần dần ngưng trọng Trước phong ấn chướng khí đã.

Nến Đỏ gật đầu, cùng Hoàng Bắc Nguyệt đi xuống xử lý, Mặc Liên vì tránh né Chi Chi làm phiền nên cũng vội vàng triệu hồi Huyễn Linh Thú ra, ở giữa không trung lấy nguyên khí lôi đè chướng khí mãnh liệt trở về lòng đất.

Hoàng Bắc Nguyệt kết trận trên mặt đất, trong chướng khí màu đỏ nồng nặc, từng luồng ánh sáng xanh lóe ra chung quanh. Ánh sáng xanh đụng tới chướng khí màu đỏ lập tức trở nên thưa thớt.

Sau một lát, trận pháp trên mặt đất hình thành, gió xoáy xoay tròn thật lớn như hang động, phát ra lực hút mãnh liệt hút chướng khí màu đỏ chung quanh vào.

Gió bão ào ào thổi trúng mắt bọn họ khiến mắt cũng không mở ra được, nhìn mắt bão cũng hút tia chướng khí cuối cùng vào, Hoàng Bắc Nguyệt lập tức đến trước trận pháp đóng mắt bão lại.

Ánh sáng xanh chợt lóe trong khe hở, cuối cùng toàn bộ lùi về trong trận pháp, quay lại yên tĩnh.

Sắc trời đã sáng, ánh mặt trời mỏng manh lộ ra, chiếu sáng ngã tư đường ngổn ngang thi thể, chết rất thê thảm.

Trên bầu trời quanh quẩn tiếng kền kền kêu, như là một bài ca phúng điếu phía trên thôn trang.

Hoàng Bắc Nguyệt xoa mồ hôi trên trán, cảm giác trong lòng uể oải, lần đầu tiên thấy con đường phía trước mịt mờ khiến nàng sinh ra cảm giác hoảng hốt.

Tính mạng vô tội của thôn trang xảy ra trước mắt, bất kỳ ai đều khó có khả năng coi như không nhìn thấy.

Nàng cho tới bây giờ đều biết bản thân không phải là người tốt, không có ý đồng tình, càng không thể thiện tâm muốn cống hiến vì thế giới.

Nàng chưa từng nghĩ muốn trở thành một người vĩ đại, nàng làm hết thảy đều theo trái tim của mình, muốn báo đáp người tốt với mình, muốn đền bù sai lầm của mình.

Làm xong mọi chuyện nàng mới yên tâm thoải mái, nàng có thể thanh thản ổn định đi tìm một chỗ yên tĩnh sống hết một đời.

Tâm nguyện đơn giản như vậy, tại sao nhất định phải đạp máu tươi cùng tính mạng mới có thể chạm vào chứ?

Nàng cảm giác mệt mỏi, rất muốn vứt bỏ toàn bộ tất cả, nhưng nhìn Thành Lâm Hoài phía xa xa, trong lòng không thể dứt bỏ.

Anh Dạ, thế giới bên kia nhất định rất an tĩnh? Ta làm hết thảy, ngươi có cảm giác lạnh hay không?

Chủ nhân, nơi này phải làm sao bây giờ? Nến Đỏ lặng lẽ đi tới hỏi, cả thôn mọi người đã chết, nhiều thi thể như vậy khiến lòng người chua xót.

Hoàng Bắc Nguyệt trầm mặc, trước khi mở miệng, giữa ngón tay đã tuôn ra vô số lửa cháy, mãnh liệt thiêu đốt thôn trang.

Trong giây lát, cả tòa thôn trang đều bị lửa thiêu, chậm rãi hóa thành tro bụi...

Ma thú xuất thế, nơi này tuyệt đối không phải chỗ duy nhất bị nạn, đương nhiên cũng tuyệt đối không phải là cái cuối cùng.

Bính chất khát máu sẽ làm một số linh thú hung tàn càng thêm tà ác, căn cứ hơn mười năm trước ghi lại, lần trước ma thú xuất thế, khắp đại lục giống như lâm vào Địa ngục.

/1058

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status