Quan Thanh

Chương 407: Tấm ảnh ghi lại khoảnh khắc lịch sử

/498


Trương Bằng Viễn giọng điệu tuy rằng cười ha hả, nhưng kỳ thật thái độ toát ra lại không cùng nhận thức cho lắm. Chủ yếu là bởi vì tiêu tiền quá nhiều, hao phí của công, tài chính tiêu hao tới con số triệu chỉ để làm một màn này. Với con người Trương Bằng Viễn mà nói, ông không thích lãng phí tiền của cho màn biểu diễn này.

Nhưng An Tại Đào hiển nhiên là có chuẩn bị mà tới, hắn khẽ cười cười:

- Bí thư Trương, nếu có xí nghiệp nguyện ý tài trợ thì sao?

Trương Bằng Viễn chân mày nhảy dựng

- Lời này là thế nào? Ở huyện các cậu có doanh nghiệp nhiều tiền thế lớn vậy à? Nhà máy rượu Quy Ninh?

- Không phải, Bí thư Trương, hai doanh nghiệp tập đoàn An Hạ và Nam Dương góp vốn thành lập một công ty xăng dầu Long Đằng, bọn họ đồng ý tài trợ toàn bộ cho hoạt động diễn xuất lần này của huyện ta, chỉ là bọn họ có một yêu cầu, hy vọng độc quyền ghi hình trực tiếp hoạt động diễn xuất lần này trên CCTV. Coi như là một kiểu tuyên truyền cho công ty của họ

Trương Bằng Viễn cao giọng cười,

- Hóa ra là công ty của tiểu thư Hạ, tốt lắm, nếu đã có thần tài nguyện ý tài trợ, đây đối với ở huyện ở thành phố cũng là một chuyện tốt. Chúng ta cũng không khách khí. Ừm, bên cậu đánh một bản báo cáo lên đi

An Tại Đào cười ha hả, lập tức từ chiếc cặp tùy thân lấy ra hai phần văn kiện, đặt ở trên bàn Trương Bằng Viễn

- Bí thư Trương, đây là đơn xin của bên tôi, là hiệp nghị đạt thành bước đầu hợp tác của bên tôi và công ty Long Đằng. Ở thành phố phê duyệt cho bên tôi tổ chức hoạt động này, cá nhân tôi hy vọng có thể thông qua truyền thông công bố tin tức, cũng tiện chặn miệng một số người, đỡ phải có người lên án tô son điểm phấn rằng chúng tôi lãng phí tiền thuế người dân nộp cho chính phủ

- Thẳng nhóc nhà anh, khôn khéo ra phết

Trương Bằng Viễn trầm ngâm một chút, nâng ngón tay chỉ chỉ An Tại Đào

- Dám đùa giỡn với tôi! Được rồi, nể tình hòa thượng hoá duyên cậu đó. Tôi ký cho cậu

Đơn xin này vốn là nên báo lên Ủy ban nhân dân thành phố bên kia, nhưng An Tại Đào sợ Đông Phương Du lại lần nữa “Đắn đo” không xong, phí thời gian, liền trực tiếp đem đến bàn Trương Bằng Viễn. Trương Bằng Viễn tự nhiên đối với chuyện này là trong lòng biết rõ ràng.

Trương Bằng Viễn cúi người nhìn tài liệu, ngẩng đầu tìm bút, An Tại Đào khẩn trương đưa cây bút của mình qua, Trương Bằng Viễn nhận lấy, vung vẫy vài đường, viết lên một dòng ý kiến trên bản báo cáo của huyện Quy Ninh:

“Tuyên truyền trực tiếp có lợi cho hình tượng của Ủy ban nhân dân huyện – thành phố. Làm phong phú cuộc sống văn hóa quần chúng. Chuyển trình Chủ tịch thành phố Đông Phương thẩm duyệt. Trương Bằng Viễn”

- Cảm ơn lãnh đạo, cảm ơn lãnh đạo. Tôi sẽ không quấy rầy công việc lãnh đạo nữa. Bí thư Trương, vậy tôi đem báo cáo báo lên Ủy ban nhân dân thành phố

An Tại Đào cười rời khỏi văn phòng Trương Bằng Viễn.

Nhìn bóng dáng An Tại Đào rời đi, Trương Bằng Viễn âm thầm lắc lắc đầu. An Tại Đào và Đông Phương Du”Không qua lại”, ông mặc dù không phải vô cùng rõ ràng, nhưng cũng thấy ở trong mắt. Đương nhiên ông trăm ngàn lần không ngờ chính là, giữa An Tại Đào cùng Đông Phương Du còn phát sinh quá một đoạn “Nhạc đệm”nho nhỏ

Trương Bằng Viễn trong lòng do dự một chút, quyết định dành chút thời gian nhắc nhở Đông Phương Du một chút, phía sau An Tại Đào là Trần Cận Nam kia cũng không phải là một chủ nhân dễ chọc. Nếu để Trần Cận Nam biết Đông Phương Du không ngừng làm khó dễ con trai ông ta, sợ phe cánh của Đông Phương Du cũng chịu không nổi.

Khi ông đang trầm ngâm. An Tại Đào lại quay trở lại. Hắn vào cửa liền cười cười hạ giọng nói

- Bí thư Trương, chuyện Trương Hạo đi Mỹ học đã làm xong rồi, ngài cùng cô thương lượng một chút. Phải nhanh chóng để Trương Hạo đi ra ngoài, càng sớm càng tốt, càng sớm tiếp xúc nền giáo dục nước Mĩ, càng có lợi đối với việc thi vào đại học Mĩ của em ấy

Trương Bằng Viễn hơi mỉm cười, chợt vừa nghe thấy An Tại Đào kêu vợ mình là “Cô”. Ông thật là có chút không thích ứng, trước kia An Tại Đào đều là kêu chị dâu. Nhưng hiện tại không giống trước kia, Trương Hạo trở thành con nuôi của Trần Cận Nam và Âu Dương Đan. Ông liền thành bề trên của An Tại Đào.

Trương Hạo ra nước ngoài, rõ ràng là An Tại Đào tài trợ toàn bộ, sắp xếp tất cả. Nhưng để tránh Trương Bằng Viễn “lo lắng về sau”, hắn thậm chí để Âu Dương Đan ra mặt, đầu tiên là nhận Trương Hạo làm con nuôi, sau đó lại vì Trương Hạo làm giấy bảo đảm ra nước ngoài. Ở mặt ngoài, việc Trương Hạo ra nước ngoài, tất cả đều là do Âu Dương Đan đến thao tác

Nghĩ tới tới An Tại Đào vì con trai mình ra nước ngoài mà tính toán chu toàn và hao tổn tâm cơ, con trai được lợi, bản thân cũng đồng thời cùng Trần Cận Nam thân phận cao quý kết thành thân gia. Trương Bằng Viễn trong lòng ấm áp. Ông vẫy tay

- Tự cậu đi mà nói với cô cậu; tôi mặc kệ chuyện này, nhưng tôi nói rõ với cậu, nếu cậu để cô cậu cũng theo ra nước ngoài, tôi đây không đáp ứng

An Tại Đào ngẩn ra, chợt cười nói

- Tôi vốn có ý tưởng này, dù sao cô cũng sắp tới tuổi về hưu, dứt khoát lui xuống cùng Trương Hạo ra nước ngoài. Tuy nhiên, nếu lãnh đạo nói như vậy, tôi cũng bỏ ý định vậy. Dù sao Trương Hạo bên ngoài cũng có người chiếu cố, ngài cứ yên tâm

- Tôi hiểu rồi, là ngài không nỡ cho cô đi, nghĩa nặng tình thâm, khiến người hâm mộ, ha ha…

An Tại Đào cười ha hả, vội vã chuồn khỏi văn phòng Trương Bằng Viễn

- Thằng quỷ con!

Trương Bằng Viễn khóe miệng nổi lên vẻ tươi cười ôn hòa. Làm quan nhiều năm, trên quan trường đây là lần đầu tiên có người khiến ông cảm thấy được sự cảm động và chân thành. Chàng thanh niên này, xem ra chắn chắc không phải là người trẻ tuổi bình thường

Ngẫm nghĩ một chút, ánh mắt Trương Bằng Viễn hướng về một bảng danh sách cán bộ trên bàn, trong lòng chợt nảy lên một ý niệm trong đầu: thằng nhóc này cũng ở huyện đã nhiều năm, chiến tích quan thanh đều đủ rồi, đợi sau khi chuyện giải thể huyện đổi thị thành công, đề cử hắn một lần

Ở thành phố có Phó Chủ tịch thành phố phải lùi về tuyến hai

An Tại Đào đuổi tới Ủy ban nhân dân thành phố, đem đơn xin đã được Bí thư Thành ủy Trương Bằng Viễn ký tên giao vào tay Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố Lãnh Mai

Lãnh Mai nhìn lướt qua đơn xin trên tay, không khỏi cười cười

- An Tại Đào, đại bí thư An, anh đúng là bút tích thật lớn, xem ý tứ này của anh, là muốn vợ anh ra tiền đem CCTV xuống cơ sở, mời cả đoàn nghệ thuật, để lừa dối cho qua?

- Ha hả, xí nghiệp toàn bộ tài trợ chúng tôi, tài chính huyện không cần ra một xu, sẽ không có một ai đứng ra ăn nói lung tung. Tập đoàn An Hạ có mấy công ty giải trí, một số diễn viên nổi tiếng trong nước cũng có thể mời qua đây, về phần CCTV, phỏng chừng vấn đề không lớn lắm. Nếu hoạt động này thành công, đối với hình tượng ở thành phố cũng là một lần tuyên truyền

An Tại Đào cười. Từ túi lấy ra một điếu thuốc, mồi lửa

Lãnh Mai nhíu nhíu mày

- Ở chỗ tôi, không được hút thuốc

An Tại Đào ha hả cười, liền cất thuốc vào. Lãnh Mai liếc nhìn hắn, đột nhiên mặt đỏ lên, cúi người mở một ngăn kéo bàn làm việc mình ra, từ bên trong lấy ra hai cây thuốc cực kỳ tinh xảo, ra vẻ thản nhiên nói

- Đây là hai cây thuốc được người từ nơi khác mang nghe nói là bên trong có thành phần đông trùng hạ thảo, đối với cơ thể rất tốt, để chỗ tôi cũng không được gì, anh cầm đi hút đi

An Tại Đào ngẩn ra, thầm nghĩ một nữ lãnh đạo như cô, lại không hút thuốc, sao có người tặng thuốc cho cô chứ? Nhưng hắn chợt hiểu ra, đây tất nhiên là chính Lãnh Mai mua để chuẩn bị tặng cho mình

Trong lòng liền có chút cảm động, nhưng dù sao hắn tự cảm thấy quan hệ cùng Lãnh Mai rất là tế nhị, nhận quà của cô như vậy, dường như có chút gì đó, vì thế liền cười cười

- Đây không tiện lắm, Lãnh Mai, cô cứ giữ lấy tặng người khác kết nối quan trọng đi. Tôi…

- Anh với tôi có gì không tiện? Anh đối với tôi…

Lãnh Mai thấy hắn già mồm cãi láo, lập tức trong lòng có chút bực bội và thương cảm, đôi mắt đỏ lên, vội xoay đầu về phía khác.

An Tại Đào thở dài, gật gật đầu,

- Được, tôi nhận, cảm ơn

Lãnh Mai đột nhiên cúi đầu làm bộ như xem báo cáo, bình ổn cảm xúc rối loạn và mê ly của mình. Biết rõ mình cùng người đàn ông này đã không còn khả năng hôn nhân, nhưng trong lòng cô lại cứ không buông xuống được. Vốn nghĩ mình rời khỏi Quy Ninh, sẽ dần dần phai nhạt một phần “Nghiệt duyên” này. Nhưng sự thật chứng minh, cố gắng của cô là phí công

- An Tại Đào, không phải tôi nói anh, anh làm như vậy… ôi, không thích hợp lắm. Anh tới xin Bí thư Trương phê trước, rồi trở về báo cho Chủ tịch thành phố Đông Phương. Đây…

Lãnh Mai thở dài

- Chủ tịch thành phố Đông Phương sẽ mất hứng, anh như vậy là không tôn trọng lãnh đạo

Lãnh Mai ngẩng đầu nhìn An Tại Đào, đôi mày đẹp nhẹ nhàng chau lại

An Tại Đào thản nhiên cười

- Đây không sao. Không tồn tại cái gì không tôn trọng lãnh đạo, làm gì phải nâng cao quan điểm như vậy chứ? Chỉ có điều chuyện này, trước đây đã được Bí thư Trương đồng ý, lúc đó Chủ tịch thành phố Đông Phương còn chưa tới đảm nhiệm, Bí thư Trương đề chuyện này trước, tôi không thể không hướng Bí thư Trương báo cáo trước…

An Tại Đào còn chưa nói xong, Lãnh Mai liền bĩu bĩu miệng, ung dung nói

- Dối trá! Xé cờ làm da hổ, anh chơi một chiêu này có phải chuẩn bị chính thức tuyên bố sự tình huyện Quy Ninh giải thể huyện đổi thị ở hoạt động, sau đó mượn cơ hội làm một phen đầu cơ bốn phía hay không? Tháng 8 làm hoạt động, tới thời điểm kia giải thể huyện đổi thị đại khái cũng đã được phê xuống. An Tại Đào, anh tính toán quả là không tồi.

- Nhưng, tôi vẫn phải khuyên anh một câu. Tôi biết Bí thư Trương đối với anh rất tốt rất coi trọng, thậm chí có thể nói, cán bộ cấp khu huyện ở thành phố không ai có thể so sánh với anh. Nhưng, Chủ tịch thành phố Đông Phương dù sao cũng là lãnh đạo chủ chốt của Ủy ban nhân dân thành phố, tương lai anh còn phải công tác ở thành phố, cùng cô ta làm quá căng, , đối với anh không phảilà chuyện tốt

An Tại Đào không cho là đúng liền cười cười

- Như cô nói, tôi chỉ là một Bí thư huyện ủy nho nhỏ. Làm sao dám đá động với Chủ tịch thành phố đại nhân? Cô nói quá rồi, ha ha

- Báo cáo đặt chỗ cô, phiền cô chuyển cho Chủ tịch thành phố Đông Phương thẩm duyệt, tôi về trước, huyện phải họp nghiên cứu chuẩn bị hoạt động vào tháng 8.

An Tại Đào nói xong, do dự một chút, cầm lấy thuốc Lãnh Mai cho, rời khỏi văn phòng. Cô ta

An Tại Đào đi rồi, Lãnh Mai ngồi trong phòng làm việc châm chước một chút, cảm thấy vẫn là nhanh chóng nói chuyện này với Đông Phương Du. Cô thậm chí muốn ám chỉ với Đông Phương Du… Nhưng…

Lãnh Mai cầm lấy đơn xin đã được Bí thư Thành ủy Trương Bằng Viễn phê chỉ thị mà An Tại Đào đưa tới, đưa đến trước mặt Đông Phương Du. Đông Phương Du đang xem một văn kiện, nhìn thấy phần đơn xin Lãnh Mai đưa tới, lúc ấy sắc mặt liền thay đổi.


/498

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status