Quan Thanh

Chương 418: Nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy

/498


Tối hôm qua Trương Bằng Viễn trở về tỉnh nhà, sáng hôm nay cũng không đi làm, mà đi thẳng đến văn phòng của Trần Cận Nam. Đẩy cửa ra, Trần Cận Nam mỉm cười, không ngờ đứng dậy chủ động chào hỏi:

- Đồng chí Bằng Viễn, mời ngồi.

Trong lòng Trương Bằng Viễn hơi có chút kích động, ông ta rất hiểu cách đối nhân xử thế của Trần Cận Nam. Trần Cận Nam rất có có uy, rất có thế lực, là Trưởng ban tổ chức cán bộ - một trong các chức vụ trọng yếu của tỉnh, nắm giữ quyền điều phối cán bộ toàn tỉnh, cán bộ cấp sở vào văn phòng, căn bản là ông không đứng dậy. Sở dĩ đối với với mình dặc biệt như thế, đó là vì con ông ấy-An Tại Đào.

Hiện giờ hai nhà quan hệ rất sâu, lại có An Tại Đào và Trương Hạo, coi như là anh em. Trong trường hợp riêng tư, cách xưng hô của Trương Bằng Viễn xưng hô đối với Trần Cận Nam cũng có thể tuỳ ý một chút. Trương Bằng Viễn mỉm cười, đến ngồi xuống ghế sô pha, không nói gì thêm vô nghĩa, đi thẳng vào vấn đề:

- Anh Cận Nam, tôi là vì Tiểu Đào mà tới.

Hiện nay, thành phố chúng ta có một Phó chủ tịch thành phố lùi về tuyến hai, trước mắt điều kiện đã chín muồi, tuy Tiểu Đào hơi ít tuổi, nhưng thành tích rất tốt, năng lực công tác rất mạnh, hơn nữa tôi ở thành phố đề cử, tôi cho rằng, Tiểu Đào đã có thể lên thành phố công tác.

- Chưa đến ba mươi tuổi, mà đã là Phó chủ tịch thành phố, nói một cách nghiêm khắc, đó là nhờ có sự chiếu cố,

Trần Cận Nam thở dài:

- Cuối cùng thì tôi còn hơi băn khoăn, sợ sẽ khiến có người lời ra tiếng vào.

Đề bạt sử dụng cán bộ trẻ tuổi là chính sách mới của nhà nước, hơn nữa, Tiểu Đào là cán bộ hậu bị đã được đưa vào danh sách của Trung ương, tôi nghĩ, hắn là vấn đề không lớn.

Trương Bằng Viễn cân nhắc lời nói của mình, thật ra ông hiểu rõ, Trần Cận Nam mạnh mẽ, cứng rắn như vậy mà phải do dự không dứt trước sự thăng chức của con mình, đó là vì chức vụ của ông ta đang ở vào giai đoạn mấu chốt. Tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh!

- Không thể không nói, thằng bé Tiểu Đào này rất thông minh, toàn bộ những việc hắn làm được mấy năm nay ở Quy Ninh, đều thông qua giới truyền thông mà tuyên truyền ra ngoài, cùng lúc nâng cao sự nổi tiếng của Quy Ninh, mặt khác cũng khai thông cho tiền đồ của chính mình thêm rộng mở.

Trương Bằng Viễn nói tiếp:

- Mà trên thực tế, thành tích của cậu ấy là rõ như ban ngày. Quy Ninh đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất, mang lại lợi ích thiết thực cho quần chúng nhân dân, được nhân dân khen ngợi. Bí thư Tiểu An của chúng ta danh vọng rất cao.

Vẻ mặt Trần Cận Nam thay đổi liên tục, trong lòng ông quả thật vẫn còn phân vân.

Tiền đồ của con mình quan trọng, nhưng tiền đồ của bản thân mình cũng rất quan trọng. Vào lúc này, ông có một sự lo lắng mơ hồ, nếu chuyện của An Tại Đào có gì sơ sót, sẽ khiến việc tiếp nhận chức Chủ tịch tỉnh của ông có thể gặp phải những trắc trở không lường trước được.

Theo ông thấy, chỉ cần ông có thể tiếp nhận chức Chủ tịch tỉnh, tiền đồ của An Tại Đào rốt cuộc là có bảo đảm. Hiện giờ hắn không làm Phó chủ tịch thành phố, sang năm sau làm cũng vẫn không sao.

Nghĩ đến đây, ông cười khổ một tiếng:

- Bằng Viễn lão đệ, tôi nghĩ thế này, Tiểu Đào dù sao vẫn còn trẻ tuổi, còn thiếu kinh nghiêm và sự từng trải, mà quan trường rốt cuộc luôn chú ý đến kinh nghiệm, mặc dù nó có thành tích nổi bật, có năng lực công tác, nhưng miệng người đáng sợ lắm!

Cho nên tôi chuẩn bị để nó trải qua một thời gian quá độ, “giảm xóc” một chút, không cần lập tức có được vị trí cao, trước mắt Tỉnh Đoàn đang thiếu một Phó bí thư. tôi đang cân nhắc xem hay là đưa nó đến đó làm trước, rèn luyện ở cơ quan Tỉnh uỷ một năm, sau đó, sau đó tồi tính!

Phó bí thư Tỉnh Đoàn? Trương Bằng Viễn giật mình. Phó bí thư Tỉnh Đoàn cũng ngang cấp với Phó giám đốc Sở, nhưng cấp Phó giám đốc Sở và Phó chủ tịch thành phố có khác nhau, không chỉ quyền lực lớn hơn, mà vị trí này không khiến người ta chú ý.

Trương Bằng Viễn trầm ngâm một lúc, cười nói:

- Anh Cận Nam, đó cũng là một biện pháp, không chừng là một lựa chọn tốt. Chỉ có điều, tôi lo là Tiểu Đào có bằng lòng hay không? Cậu ấy từng nhiều lần nói với tôi, cậu ấy kiên quyết phản đối vào cơ quan làm một cán bộ nhàn tản ngồi uống trà xem báo. Anh cũng nên hiểu, đứa nhỏ này thật ra là muốn làm công việc có tính thực tế, nếu anh muốn đưa cậu ấy tới cơ quan, chỉ sợ đối với cậu ấy, đó chỉ là lãng phí thời gian thôi.

Trần Cận Nam thở dài, sắc mặt dịu xuống:

- Bằng Viễn, cậu còn hiểu rõ về nó hơn cả tôi. Như vậy đi, cậu đừng nói trước chuyện này với nó, tôi sẽ suy nghĩ và cân nhắc thêm về việc này. Tuy Đảng ta trước giờ chú trọng chọn người hiền không tránh người có quan hệ thân thuộc, nhưng tôi làm Trưởng ban tổ chức cán bộ, cũng nên chú ý một sô nguyên tắc của tổ chức. Nếu nó không có chút năng lực, có chút thành tích, tôi cũng sẽ không để nó làm việc trong chính quyền, cứ ở lại toà soạn làm phóng viên không phải tốt hơn sao?

Trần Cận Nam lại thêm một câu. Trương Bằng Viễn thầm nhủ, ông anh cũng giả dối quá, trước mặt tôi mà còn giả bộ.

- Ha ha, anh Cận Nam, thật ra chúng ta có thể muốn được nhiều thứ lắm. Người khác xem chức vụ rất quan trọng, nhưng Tiểu Đào lại chưa chắc. Anh ngẫm lại xem, nếu cậu ấy không theo con đường chính trị mà theo kinh doanh, thì sẽ phát triển đến mức nào? Dựa vào số vốn hùng hậu sau lưng cậu ấy, với năng lực của Tiểu Đào, cậu ấy sẽ tiến rất cao, rất xa.

Chỉ có điều cậu ấy không giống người thường, đối với tiền tài không thật sự xem trọng, chỉ muốn làm điều gì đó có ích cho mọi người, chúng ta là bề trên của cậu ấy, lo “lót đường” cho cậu ấy cũng rất bình thường.

Trương Bằng Viễn phất tay, cười nói:

- Tôi hết sức tin tưởng, ở cương vị mới, Tiểu Đào sẽ mang lại cho chúng ta những niềm vui bất ngờ lớn hơn nữa.

Trần Cận Nam do dự một chút, cười cười:

- Ừ, Bằng Viễn, cho tôi thời gian suy nghĩ một chút, đợi hai ngày nữa, cũng không vội trong chốc lát được!

Trương Bằng Viễn đi rồi, Trần Cận Nam lưỡng lự thật lâu rồi mới gọi điện thoại tới Yên Kinh. Nói chuyện điện thoại hơn nửa giờ, lúc buông ống nghe, vẻ mặt Trần Cận Nam vừa có vẻ hưng phấn, lại vừa có vẻ ngưng trọng.

Tin tức cho biết cấp trên đã quyết định để Trần Cận Nam tiếp nhận chức Chủ tịch tỉnh Đông Sơn thay Trình Nguyên Cương. Nhưng cha vợ ông cũng luôn dặn dò, chỉ cần Trung ương còn chưa chính thức bổ nhiệm, điều gì cũng đều có thể xảy ra, vào thời điểm mấu chốt này, nhất định không được có bất cứ sơ xuất gì.

Cận Nam là người rất khôn ngoan sắc sảo, cũng là người làm việc rất quyết đoán. Cho nên quan uy của ông ta rất mạnh, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Trần Cận Nam là một quan chức điển hình, ông ta là người có tài làm chính trị bẩm sinh. Nhưng đối với việc đề bạt An Tại Đào, ông ta lại có vẻ do dự nhìn trước ngó sau.

Nếu theo kế hoạch ban đầu của ông ta, thì trước hết ông ta sẽ kế nhiệm chức vụ Chủ tịch tỉnh, vì tiền đồ của bản thân mình, cứ để An Tại Đào ở lại Quy Ninh tiếp tục làm Bí thư Thành uỷ, như vậy khỏi xảy ra bất cứ vấn đề gì, phòng ngừa lộ ra sơ xuất khiến một số kẻ nhân cơ hội gây sóng gió.

Nếu nói mọi việc có nặng, có nhẹ, không thể nói là Trần Cận Nam ích kỷ, mà là rõ ràng so sánh thì chuyện của ông ta so với chuyện đề bạt An Tại Đào quan trọng hơn. Nhưng hiển nhiên, cơ hội lần này của An Tại Đào cũng rất tốt, nếu bỏ lỡ, có thể còn phải chờ rất lâu.

Đồng thời, ông ta cảm thấy mắc nợ đứa con này quá nhiều, hiện giờ mới bắt đầu dần dần tạo thành quan hệ phụ tử thâm tình, nếu làm như dự định, Trần Cận Nam lại lo lắng sẽ khiến An Tại Đào phản ứng mạnh mẽ. Tính tình và tính cách cứng rắn của đứa con trai này, ông đã từng “lĩnh giáo” một cách sâu sắc.

Lúc trước cha con gặp mặt lần đầu tiên, hắn đã chỉ thẳng mặt ông mà mắng. Nó có bất mãn khi biết chuyện này không? Có hùng hổ chỉ trích ông? Trần Cận Nam suy nghĩ vẩn vơ, cảm thấy trong lòng hơi phiền muộn. Chần chừ rất lâu, ông mới nhấc điện thoại lên gọi cho di động của An Tại Đào.

Lúc Trần Cận Nam gọi điện, An Tại Đào đang ở công trường xây dựng và cải tạo đường vành đai bao quanh thành phố kiểm tra việc hoàn tất công trình; lãnh đạo Cục giao thông, lãnh đạo ban xây dựng. và Chủ nhiệm văn phòng Thành uỷ Đồng Hồng Cương đi theo sau hắn.

Đường quốc lộ vành đai bắt đầu khởi công từ mùa hạ, đến lúc này, trên cơ bản phải hoàn tất để đưa vào sử dụng. Có đường quốc lộ hoàn toàn mới này, một số thị trấn nhỏ và nội thành thành phố Quy Ninh sẽ liên kết thành một thể thống nhất, đồng thời nối liền thành phố Quy Ninh và Khu kinh tế mới Tư Hà, Phòng Sơn, thậm chí tới vài tuyến đường chính giao thông huyện thị.

Muốn làm giàu trước hết phải làm đường, phát triển giao thông có tầm quan trọng không cần bàn cãi đối với phát triển kinh tế. Nếu con đường quốc lộ này được xây dựng, cải tạo thành công, đánh dấu Quy Ninh đã bước đầu xây dựng mạng lưới giao thông hoàn toàn thông suốt về mọi hướng, lúc đầu từ mấy thị trấn ngoại thành muốn đi ra ngoài phải đi vào thành phố, nhưng hiện giờ lại có thể đi trực tiếp ra bên ngoài, thời gian đi lại được rút ngắn nửa giờ.

Làm đường để phát triển giao thông ở Quy Ninh là một trong những công tác quan trọng nhất đối với An Tại Đào. Khu kinh tế mới Tư Hà chuẩn bị xây dựng và phát triển công trình nông nghiệp sinh thái Quy Ninh, công ty rượu Quy Ninh và toàn thể các sản nghiệp liên quan trong địa bàn, xây dựng các khu công nghiệp ở các thị trấn chung quanh, cải tạo nội thành và xây dựng đường giao thông, đó là bốn công trình cần một khoản kinh phí rất lớn.

Một khi bốn công trình này đưa vào hoạt động, chúng sẽ trực tiếp thúc đẩy kinh tế Quy Ninh phát triển với tốc độ rất cao, mang lại cho người dân Quy Ninh nhiều lợi ích thực tế.

Trong một năm gần đây, số người Quy Ninh ra ngoài làm việc đã giảm rất nhanh, và những người Quy Ninh làm việc bên ngoài đang quay về quê nhà. Có thể nói không chút khoa trương, ở toàn bộ tỉnh Đông Sơn, thành phố Quy Ninh là nơi duy nhất sử dụng hết toàn bộ nguồn lao động bản địa, hơn nữa, mức thu nhập bình quân đã được nâng cao trên diện rộng.

Kinh tế phát triển mang đến sự phồn vinh toàn diện cho thành thị và nông thôn. Hiện giờ khu thành thị Quy Ninh thì khỏi nói, ngay cả Khu kinh tế mới Tư Hà, một nơi trước kia nghèo khổ, lạc hậu, đã trở thành một “tiểu thành phố” hiện đại, nếu liệt kê ra từng hạng mục, thì Khu kinh tế mới Tư Hà chính là một thành phố nhỏ độc lập.

Tuy rằng Quy Ninh cũng không có cơ sở công nghiệp rất phát triển, đến giờ xí nghiệp công nghiệp cũng không nhiều, nhưng dựa vào công nghiệp và xây dựng cũng như dịch vụ, có thể phát triển kinh tế một phương, tạo phúc cho nhân dân. Không bao lâu sau, phóng viên nhật báo kinh tế về Quy Ninh phỏng vấn, tổng kết ra “mô hình Quy Ninh”, Quy Ninh trở thành điển hình phát triển kinh tế thành công trong nước. Đương nhiên, đó là chuyện về sau, tạm thời không đề cập tới.

Bành Quân mang cái túi màu đen cho An Tại Đào, nghe thấy tiêng chuông di động vang lên, vội lấy điện thoại đưa cho An Tại Đào:

- Bí thư An, ngài có điện thoại.

An Tại Đào mở điện thoại lên, thấy số điện thoại của Trần Cận Nam, vội đi sang một bên, nhận cuộc gọi.

- Tiểu Đào…Tỉnh Đoàn đang trống vị trí Phó bí thư, theo ba thì con tạm thời lên tỉnh làm một thời gian, ở cơ quan rèn luyện một, hai năm rồi sau đó lại về thành phố…Đương nhiên, đó chỉ là đề nghị của ba, vấn đề công tác của con cần chính con quyết định.

Trần Cận Nam cười cười. An Tại Đào không chút do dự, trả lời ngay:


/498

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status