Sống lại sinh em bé

Chương 42: Chương 42

/46


Tiểu Trạch rất may mắn, trong vòng hai ngày bé không có bất kỳ phản ứng xấu nào, ngược lại, còn luôn thèm ăn nữa. Lúc bác sĩ tuyên bố tiếp theo chỉ cần an tĩnh dưỡng bệnh thì rốt cuộc Triệu Ngạn Kiều và Tần Dịch Hoan cũng thở phào nhẹ nhõm. Trong hai ngày qua, dây thần kinh trong đầu bọn họ căng cứng, giống như vừa đụng vào là đứt, đầu óc khẩn trương, hơi có tý gió thổi cỏ lay sẽ nóng nảy lo lắng, hiện tại đã có thể yên tâm rồi.

Con trai của bọn họ có thể khỏe mạnh cường tráng lớn lên, không cần vì tội lỗi của kẻ khác mà làm lỡ dở cuộc đời mình, cũng không cần phải trở thành một chiếc ấm sắc thuốc.

Triệu Ngạn Kiều ngồi ở bên mép giường của tiểu Trạch, cảm thấy bản thân thật sự là do dời trước tích đức, chẳng những có thể sống lại lần nữa mà lần này con trai cũng là gặp dữ hóa lành. Cô cẩn thận vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn còn vài vết thương của con trai, khe khẽ cười, giống như là sợ quấy rầy giấc ngủ say của bé. Thật tốt quá, bé con của cô sẽ mạnh khỏe, bình an lớn lên.

Tuy rằng đã qua giai đoạn nguy hiểm nhưng dù sao tiểu Trạch vẫn bị thương rất nặng, cần nằm viện quan sát. Tần Dịch Hoan gần như chuyển hết đồ dùng của trẻ con từ nhà qua đây, ngay cả một xe tã kia cũng không quên. -;|_3_|_e;.; Triệu Ngạn Kiều cảm thấy hơi bất đắc dĩ, mấy loại tã này mua ở đâu chẳng được, làm chi mà phải chuyển từ nhà qua cho vất vả. Nhưng lúc thấy Tần Dịch Hoan vội vàng thu xếp cái này cái nọ,-d—d)(o—n=-= cô lại không nỡ phá đi lòng nhiệt huyết của anh.

Bình thường, cứ nhắc đến con trai là Tần Dịch Hoan lại thằng nhóc đáng ghét, thằng nhóc đáng ghét, lúc thật sự xảy ra chuyện thì xót con đến tận ruột. Triệu Ngạn Kiều rót một chén nước mát đưa cho Tần Dịch Hoan, để cho anh hạ nhiệt, mới đi sang ngồi cạnh.

Mặc dù lần này tiểu Trạch rất may mắn thoát khỏi đại nạn, nhưng có một lần sẽ có lần thứ hai, ai cũng không dám bảo đảm Tề Minh Nguyệt có tới cửa quấy rầy bọn họ nữa hay không. Cho nên biện pháp tốt nhất chính là nhổ cỏ tận gốc, vĩnh viễn loại trừ tai họa!

Tần Dịch Hoan buồn cười nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của cô, một hơi uống sạch nước trong chén, nói: "Yên tâm đi, anh biết rõ nên làm như thế nào." Anh quay đầu nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, trong mắt thoáng qua chút tàn nhẫn. Tổn thương thân thể của con trai anh, anh tuyệt không dễ dàng bỏ qua đâu!

Lúc Tề Minh Nguyệt từ sở cảnh sát đi ra, cha mẹ cô ta đã sớm được mai táng trong khu nghĩa trang công cộng, điều duy nhất cô ta có thể làm chính là quỳ gối trước bia mộ hoa lệ kia, liên tục rơi nước mắt.

Rốt cuộc vẫn không thể gặp được cha mẹ một lần cuối, không chỉ có như vậy, ngay cả tang lễ cô ta cũng không được tham gia. Chờ sau khi cô ta trở lại, tất cả đều đã kết thúc. Công ty, đất đai, vốn lưu động hay không lưu động của nhà họ Tề đều chuyển về đưới tên Lâm Thụy, nhanh đến nỗi cô ta còn cảm thấy có chút kinh hãi.

Cô ta không hề lấy được nổi một phân tiền, ngoại trừ căn nhà trống trơn, mà ngay cả cái nhà này cũng là Lâm Thụy ghét bỏ không cần, bố thí cho cô ta. Đại tiểu thư của nhà họ Tề lập tức từ trên thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục.

Không chỉ có mình Tề Minh Nguyệt, ngay cả trong thành phố cũng xôn xao hẳn lên. Chẳng ai nghĩ tới Tề Kiêu sẽ để lại toàn bộ gia sản cho một đứa con riêng ở bên ngoài không thể lộ ra ánh sáng, mà đứa con gái mình thương yêu hơn hai mươi năm lại chẳng nhận được bất cứ thứ gì.

Thật ra, tuy Tề Kiêu có trọng nam khinh nữ nhưng vẫn chưa đến mức vô tình với con gái ruột của mình như thế. l>,3 Ông ta vốn phân chia là: giao lại công ty cho Lâm Thụy, còn đất đai và tiền gửi ngân hàng sẽ để lại cho Tề Minh Nguyệt. _Qu4_= Quᵩ-?- Tờ di chúc ấy mới viết được một nửa, chính là một nửa dành cho Lâm Thụy, còn của Tề Minh Nguyệt thì chưa kịp viết.-+-d:Ơ}Ôn.,.,- Dù sao ông ta cũng không lường được rằng bản thân mạnh khỏe như vậy mà phải ra đi quá sớm.

Mà thứ Lâm Thụy muốn chính là toàn bộ tài sản của nhà họ Tề, một phần cũng không được thiếu! Vì vậy, dĩ nhiên là không thể công bố bản di chúc thật sự ra ngoài được. Tề Minh Nguyệt bất hạnh nhất chính là lúc ấy không có mặt, khiến Lâm Thụy thừa cơ, hối lộ luật sư, dồn hết một phần tài sản của cô ta đẩy tới trên người Lâm Thụy.

Nửa đời trước của cô ta đều trôi qua trong giàu sang và vầng sáng chói lóa, vậy mà hôm nay, cô ta chẳng còn gì cả, làm sao cô ta sống được đây? Tề Minh Nguyệt nước mắt ràn rụa quỳ gối trước mộ cha mẹ, chửng biết rốt cuộc là khóc vì bản thân không được gặp cha mẹ lần cuối hay là khóc vì mình sắp phải đối mặt với cuộc sống bi thảm.

Lâm Thụy chẳng hề có chút đồng cảm nào với cô em gái này, mặc dù anh ta và Tề Minh Nguyệt có quan hệ máu mủ, nhưng anh ta không hề nguyện ý thừa nhận cô em gái vừa có tâm địa ác độc lại vừa ngu xuẩn đó. Cho nên, sau khi Tề Minh Nguyệt từ nghĩa trang về nhà, anh ta nhẫn tâm nói cho Tề Minh Nguyệt biết, tối nay sẽ


/46

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status