Sủng vợ lên trời - Full

CHƯƠNG 23: CÔ SẼ LÀ MỘT NGƯỜI VỢ TỐT

/414


CHƯƠNG 23: CÔ SẼ LÀ MỘT NGƯỜI VỢ TỐT

Sau khi phóng viên giải tán không bao
lâu, đoạn phỏng vấn này của Đường Ngọc
Sở cũng được đăng lên mạng, lại dẫn đến
một trận sóng to gió lớn nữa.

Các phóng viên bắt đầu phân tích tỉ
mỉ, tìm được ẩn ý sâu bên trong lời nói
của cô, cuối cùng đưa ra một kết luận: Cố
Ngọc Lam chen chân vào tình cảm của
người khác, thanh mai trúc mã Bùi Hằng
Phúc lại bội tình bạc nghĩa, mà Đường
Ngọc Sở thân làm em gái chẳng những
không mang thù, ngược lại còn giải thích
thay cho hai người, còn xin cư dân mạng
đừng làm tổn thương cô ta nữa.

Lúc này, có rất nhiều cư dân mạng
cảm động vì chuyện này, cảm thấy Đường
Ngọc Sở quá thiện lương, bị hại đến mức
này rồi mà còn bảo vệ cho bọn họ.

Nhưng mà còn có người nói, Đường
Ngọc Sở tính toán quá sâu, điều này thể
hiện rõ cô ta đang tẩm ngẩm tầm ngầm
giết chết voi, nhìn thì như bảo vệ đó,
nhưng mà thật ra đang nói với mọi người,
cô ấy mới là người bị hại, quá giả tạo.
Nhưng mà mặc kệ là bình luận như thế
nào, ý định muốn xoay chuyển tình thế
của Bùi Hằng Phúc lúc trước, đã bị phá
hủy.
Trận chiến bàn phím mới lại giống như
mưa to gió lớn tấn công về phía Cố Ngọc
Lam.

Tống An Kỳ vừa lướt Facebook, vừa vui
mừng: “Đường Ngọc Sở, lúc trước tớ nhìn
lầm cậu rồi, không ngờ cậu lại âm hiểm
như thế, lại còn mượn tay đám phóng viên
này, yên lặng chơi Cố Ngọc Lam một vối”

Đường Ngọc Sở vô tội chớp mắt: “Nói
gì thế? Tớ chỉ lặp lại nguyên văn lời Cố
Ngọc Lam từng nói thôi mà, tớ không có
làm gì hết.”

‘Bớt đi! Người ngoài không biết, không
lẽ tớ không biết sao?”

Tống An Kỳ vỗ mạnh lên người cô,
cảm khái nói: “Nhưng mà, thấy cậu giỏi
như vậy tớ cũng yên tâm rồi. Nhớ lúc

trước, khi cậu yêu đương với cái tên Bùi
Hằng Phúc kia, giống hệt như một cô vợ
nhỏ nghe lời. Hừ hừ, Bùi Hằng Phúc chắc
là có nằm mơ cũng không ngờ rằng, sẽ có
ngày cậu cắn ngược lại anh ta!”

Đường Ngọc Sở chỉ cười không nói
nữa.
Lúc này, điện thoại đặt trên bàn đột

nhiên vang lên, Đường Ngọc Sở nhìn
thông báo cuộc gọi đến, khóe môi cong
lên, nhấn nút nhận cuộc gọi: “A lô…”

“Tôi xem tin tức rồi.”

Giọng nói gợi cảm của Lục Triều
Dương từ đầu dây bên kia truyền đến.

Đường Ngọc Sở nhướng mày, cười hỏi:
“Thấy thế nào?”

“Nếu cô muốn debut, chắc chắn sẽ là
một diễn viên giỏi.”

Lục Triều Dương không cần suy nghĩ
đã trả lời ngay.

Đường Ngọc Sở lập tức bật cười: “Tôi
xem như anh đang khen tôi ”

“Tôi đang khen cô đấy. Tối nay tôi đã

đặt bàn ở nhà hàng rồi, tan ca tôi đến đón
SG

“Được!”

Đường Ngọc Sở vui vẻ đồng ý, sau đó
kết thúc cuộc trò chuyện với Lục Triều
Dương.

“Chậc chậc chậc, Đường Ngọc Sở, nhìn
cậu cười tươi rói thế kia… Thành thật khai
báo, người mới gọi đến là ai?”

Tống An Kỳ bóp cổ Đường Ngọc Sở,
hung dữ uy hiếp, tư thế hệt như “cậu mà
không nói tớ lập tức bóp chết cậu.”

Đường Ngọc Sở vội vàng thu nụ cười
lại, lạnh nhạt nói: “Không ai cả, một…
người bạn.”

“Cậu tưởng tớ sẽ tin à?”
Tống An Kỳ khịt mũi khinh thường.

“Được rồi, không phải bạn, nhưng mà
tạm thời không thể nói thân phận của anh
ấy cho cậu biết được.”

“Lại là câu này, không lẽ anh ta chính
là người thần bí giúp cậu xoát bảng đó
hả?”

Tống An Kỳ nhướn mày đón.

Đường Ngọc Sở khen ngợi nhìn cô:
“Thông minh, có cơ hội tớ sẽ giới thiệu
cho hai người làm quen.”

“Cậu nói đó nha! Nếu cậu đổi ý, tớ bóp
chết cậu.”

Tống An Kỳ không hỏi nữa, uy hiếp
thêm một câu rồi thả cô ra.

Buổi chiều sau khi tan ca, Lục Triều
Dương đúng hẹn đến đón Đường Ngọc Sở
đi ăn tối.

Nhà hàng Lục Triều Dương đặt bàn tên
là “Thịnh Thế số một”, nằm trên tầng năm
mươi tám của cao ốc nằm ở quảng trường
trung tâm thành phố Bắc Ninh, có được lợi
thế độ cao, tâm nhìn vô cùng trống trải.

Trong nhà ăn, khung cảnh sân vườn
tràn ngập thủy tinh càng là một nét đặc
sắc.

Sau khi hai người đến, chọn một vị trí
ở cửa sổ ngồi, nhìn ra xa Xa, toàn bộ thành
phố đèn đuốc lộng lấy, đẹp vô cùng.

“Nơi này không tệ! Cũng không thua

kém gì Dải Ngân Hà cả.”

Đường Ngọc Sở khen ngợi thật lòng,
ánh mắt linh động tỏa sáng lấp lánh.

“Đồ ăn nơi này cũng không tệ, có
muốn xem thử không?”

Lục Triều Dương đưa qua một bản
menu, cười nhạt hỏi.

“Muốn.”

Đường Ngọc Sở vui vẻ nhận lấy, bắt
đầu xem.

Thực đơn có rất nhiều món ăn có màu
sắc khác nhau, nhìn sơ qua thì vô cùng
tỉnh xảo, ngay cả tên thức ăn cũng vô
cùng lãng mạn.

Đường Ngọc Sở nhanh nhẹn gọi món,
trong lúc chờ thức ăn, cô đột nhiên cười
nói với Lục Triều Dương: “Cô bạn thân của
tôi hình như rất có hứng thú với anh”

Lục Triều Dương nhướng mày, trầm
ngâm nói: “Cái cô gái đánh nhau vì cô
hôm trước đó sao?”

“Đúng!” Đường Ngọc Sở buồn cười gật
đầu.

“Cô nói với cô ấy tôi là ai?”

Đường Ngọc Sở lắc đầu: “Chưa nói,
chúng ta đã cam kết rồi, không đến mức
bất đắc dĩ, sẽ không công khai.”

“Nếu như là với cô ấy, tôi cũng không
ngại.”

Hôm đó, lúc anh đến Thời Thụy, vừa
lúc nhìn thấy cảnh Tống An Kỳ đang nhào
vào đánh nhau với mọi người, làm anh ấn
tượng sâu sắc.

Quan trọng nhất là, Tống An Kỳ đối xử
rất tốt với Đường Ngọc Sở, lúc trước khi
điều tra tài liệu, anh cũng biết nhân phẩm
của Tống An Kỳ, cho nên bây giờ anh mới
đồng ý nhanh gọn đến như vậy.

“Vậy tôi không cần lo cô ấy sẽ bóp
chết tôi nữa rồi.”

Đường Ngọc Sở tinh nghịch thè lưỡi,
khoa trương thở phào nhẹ nhõm.

Lục Triều Dương giật mình, nhìn vẻ
mặt kia của cô, ánh mắt cũng tối đi một
chút.

Lúc này, người phục vụ bưng thức ăn

của hai người lên.

Lục Triều Dương nhìn lướt qua đồ ăn
trên bàn, hơi kinh ngạc: “Mấy món này…”
“Tôi nói rồi, tôi sẽ làm một người vợ

tốt. Có lẽ bây giờ tôi vẫn chưa quá hiểu
anh, cũng không biết sở thích của anh,
nhưng ít nhất cũng biết được anh thích ăn
cái gì, đây là điều cơ bản nhất của một
cặp vợ chồng.”

Đường Ngọc Sở cười cười rót rượu cho
Lục Triều Dương: “Mấy món này tôi cố ý
gọi cho anh đấy, chắc là sẽ hợp khẩu vị
của anh.”

Nghe cô nói, Lục Triều Dương đột
nhiên yên lặng, đôi mắt sâu thăm nhìn
chăm chằm cô, dưới đáy mắt có một loại
cảm xúc không tên đang nhảy nhót.

Chỉ là một lúc lâu sau, anh mới mang
theo hàm ý sâu xa mà nói: “Cô sẽ là một
người vợ tốt.”

“Tôi sẽ cố gắng làm tốt hơn nữa”

Đường Ngọc Sở nghiêm túc nói, nụ
cười bên khóe miệng xinh đẹp thanh nhã.

CHƯƠNG 24: VÔ CÙNG NGƯỢNG NGÙNG

Bữa tối này, hai người ăn rất vui vẻ,
Đường Ngọc Sở uống chút rượu nên đã
hơi say, lúc rời đi người đã lâng lâng rồi.

Sau khi về nhà, Lục Triều Dương vừa
cởi áo khoác vừa nói với cô: “Em đi tắm
trước đi.”

“Được”

Hai má Đường Ngọc Sở đỏ bừng, bước
chân hơi loạng choạng bước vào phòng
tắm.

Khoảng bốn mươi phút sau, cô tắm
rửa xong bước ra, nói với Lục Triều Dương
đang ngồi trên sofa: “Em tắm xong rồi,
anh đi tắm đi.”

Lục Triều Dương ngẩng đầu nhịn cô,

thấy mái tóc dài của cô vẫn chưa khô, còn
ướp nhẹp rối tung xõa trên vai, nhíu mày

nói: “Lại đây ngồi.”

Đường Ngọc Sở do dự một lúc, ngồi

xuống cạnh anh.
Lục Triều Dương không nói gì, đứng
dậy đi tìm máy sấy, giúp cô sấy tóc
Đường Ngọc Sở được anh giúp đỡ có
hơi hoảng sợ: “Tự em làm là được.”

“Đừng nhúc nhích.”

Giọng nói của anh trầm thấp, ngón tay
thon dài xoa tóc cô, mặt mày vô cùng
nghiêm túc.

Đường Ngọc Sở ngơ ngẩn ngồi đó,
cảm thấy như trong mơ.

Nam thần quốc dân Lục Triều Dương
quyền thế ngập trời cao cao tại thượng,
đang sấy tóc giúp cô đó.

Tự nhiên không muốn gội đầu một
năm thì phải làm sao đây…
Không biết bao lâu sau, Lục Triều

Dương cuối cùng cũng tắt máy sấy, nhẹ
giọng nói: “Được rồi.”

“Cảm ơn!”

Đường Ngọc Sở hồi phục tinh thần,
vén tóc ra phía sau, nhìn anh cười.

Mắt Lục Triều Dương ngưng lại, giống
như bị trúng bùa, ánh mắt đột nhiên
không thể nào dời khỏi gương mặt của cô
được.

Dưới ánh đèn sáng ngời, cô tóc đen
như mực, gương mặt xinh đẹp, hai má
tươi đẹp, giữa mày mềm mại như nước;
đôi mắt lại sáng như sao trời, cười đến
tươi sáng; bộ áo ngủ bằng lụa mỏng bao
lấy cơ thể mềm mại của cô, phong tình
không nói nên lời.

Có lẽ là vẫn chưa hết say, làn da cô có
màu hồng phấn mê người, ửng hồng từ
mặt đến cổ, mê hoặc đến mức tinh thần
chấn động.

Trái tim luôn cứng răn, đột nhiên lại
rung động lên, Lục Triều Dương nhịn
không được ôm lấy eo cô, cúi đầu hôn.

Đường Ngọc Sở hoảng sợ, vốn định
giấy dụa, nhưng mà nụ hôn của anh đầy
tính xâm lược, không bao lâu sau, đã
thành công xâm chiếm lý trí của cô.

Lý trí của cô hỗn loạn, hoàn toàn bị
anh dẫn dắt, thậm chí còn không kiềm

lòng được mà có hành động thuận theo.

Lại thêm một nụ hôn sâu triên miên,
hai người cũng hơi động tình, mãi đến khi
tay của Lục Triều Dương sờ vào phía trong
quần áo cô, Đường Ngọc Sở mới giống
như bị sét đánh mà hồi phục tinh thân lại.

Người đàn ông cũng khôi phục lại chút
lý trí, thong thả thu tay về, cũng đè nén nỗi
xao động trong cơ thể xuống, khó khăn
lắm mới dừng lại không tiếp tục nữa.

“Anh đi tắm, em ngủ trước đi.”

Giọng nói của anh trâm thấp, trong đó
còn lộ ra cảm xúc áp lực và chịu đựng.

“sử”

Đường Ngọc Sở đỏ bừng cả mặt, vô
cùng ngượng ngùng, không dám nhìn anh
dù chí một lần.

Lục Triều Dương cong khóe môi, vuốt
ve mái tóc dài của cô, không nói nữa,
nhanh chóng xoay người đi.

Anh vừa đi, sức lực trong người Đường
Ngọc Sở giống như cũng biến mất sạch,
cơ thể mềm mại ngã ngồi xuống ghế sofa.

Cô che ngực, tim đập nhanh, những
chỗ từng được anh vuốt ve lúc nãy vô
cùng nóng bỏng, giống như bị lửa đốt,
một lúc lâu sau vẫn chưa trở vê bình
thường.

Ngay hôm sau, những bình luận có
liên quan đến câu chuyện máu chó của
Đường Ngọc Sở, Cố Ngọc Lam và Bùi
Hằng Phúc đã dần dần có xu hướng đi
xuống.

Dù sao cũng là tin tức giải trí, kiểu lăng
xê máu chó thế này, tới nhanh mà đi cũng
đi, huống chỉ, bản thân Đường Ngọc Sở
cũng không phải là siêu sao trong giới giải
trí, Cố Ngọc Lam cũng chỉ là một diễn viên
hạng ba, tin này bị đưa lên hot search làm
lớn lên, cũng chỉ vì ảnh hưởng của sự kiện
này quá mức ác liệt mà thôi.

Cái từ “tiểu tam” này chính là từ cấm
ky của chị em phụ nữ, là thứ mà tất cả
phụ nữ đều khinh thường, hơn nữa trong
chuyện này còn có một cậu chủ nhà giàu
là Bùi Hằng Phúc dính vào, cho nên tin tức
vừa ra đã làm cho cư dân mạng ồ lên, lại
thêm truyền thông quạt gió thêm củi, lập

tức làm tin tức này trở nên hot.

Nhưng mà, nhiệt tình qua rồi, các cư
dân mạng cũng sẽ yên lặng đi, chỉ còn
một số ít người còn chú ý.

Sau sự kiện này, Bùi Hằng Phúc và Cố
Ngọc Lam đã mất sạch danh dự, có
không ít người đang kêu gào đòi Cố Ngọc
Lam biến khỏi giới giải trí, mong cô ta
đừng tiếp tục làm ô nhiễm bầu không khí
của giới giải trí nữa.

Sau khi Cố Ngọc Lam nhìn thấy những
bình luận này, lập tức bị kích thích mắt
nhắm nghiền, vậy mà lại tức giận đến
mức hôn mê.

Đường Ngọc Sở cũng không biết
chuyện này, sáng sớm, cô và Tống An Kỳ
ra ngoài lấy tin, trở về thì vùi đầu viết bản

thảo, bận rộn vui vẻ vô cùng, không hề
chịu chút ảnh hưởng nào cả.

Tới giữa trưa, cô gọi điện thoại cho
Lục Triêu Dương, báo cáo hành trình của
cô rồi thì đi ra ngoài ăn cơm trưa cùng
Tống An Kỳ.

Trong lúc ăn cơm, Tống An Kỳ hỏi

Đường Ngọc Sở: “Hôm nay bên chỗ Cố
Ngọc Lam và Bùi Hằng Phúc hình như
không có động tĩnh gì hết thì phải?”

“Vậy không phải rất tốt sao? Tập đoàn
Bùi Thị đã đưa thông báo ra rồi, chuyện tai
tiếng này chẳng có tốt lành gì với họ cả,
nếu như cứ truy cứu mãi thì có vẻ hơi ngu
ngốc, dựa theo sự khôn khéo của Bùi
Hằng Phúc chắc là sẽ hiểu được điều này.

Đường Ngọc Sở ưu nhã nhai thức ăn
trong miệng, từ trước đến giờ cô luôn
chẳng có hứng thú với chuyện này.

 


/414

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status