Thần y đích nữ

Chương 25: 23: Dòng chính nữ tiền nhiệm cùng dòng chính nữ đương nhiệm

/250


“Đại tỷ sao lại nói như vậy, mấy năm nay ta ở trong núi sâu, đều là tỷ tỷ thay ta ở trước mặt phụ thân làm tròn đạo hiếu, A Hành làm sao dám giành sự sủng ái này với đại tỷ. Huống chi phụ thân là người trọng tình trọng nghĩa như vậy, bất kể là niệm tình cha và con gái, hay vẫn là nhớ đến lúc trước Trầm di nương giúp đỡ tiền tài, cho nên vị trí thứ nhất trong lòng phụ thân đương nhiên là dành cho Đại tỷ rồi.”

Khi nàng nói xong lời này, trên mặt lộ nổi lên nụ cười thanh khiết so với Phượng Trầm Ngư vừa rồi càng sâu, Phượng Trầm Ngư cũng không biết tại sao, nàng ta cảm thấy bất an, trong lòng dâng lên một đoàn mây đen.

“Ai nha! Thật đáng chết!” Đột nhiên nghĩ tới cái gì, Phượng Vũ Hành giậm chân một cái, “Thế nào vừa mở miệng lại gọi Trầm di nương, thói quen gọi khi còn bé thật là không bỏ được, phải gọi là mẫu thân mới đúng. Cũng may phụ thân không ở đây, nếu không A Hành sẽ bị phạt, Đại tỷ sẽ không cáo trạng với phụ thân chứ?”

“Nhị muội thật biết nói đùa.” Giọng nói của nàng không còn vui thích giống như trước, ánh mắt cũng thu liễm đi, “Muội không hiểu quy củ ta sẽ từ từ dạy muội, sao lại làm ra việc tố cáo sau lưng được. Mau vào đi thôi, tổ mẫu chờ sốt ruột.”

“Đa tạ Đại tỷ.” Nàng cũng nở nụ cười, nụ cười kia còn xán lạn hơn ban nãy.

Nha hoàn đi theo Phượng Trầm Ngư tên là Hoàng Lăng, làm nha hoàn nhất đẳng bên cạnh Đại tiểu thư, tự nhiên sẽ thân thiết cùng nha hoàn nhất đẳng bên cạnh đại phu nhân.

Hoàng Lăng thấy Mãn Hỉ đi theo Phượng Vũ Hoành cùng đến, sao có thể không hiểu dụng ý của Đại phu nhân, chỉ là lưu ý đến trên cổ Mãn Hỉ lộ ra một vòng như mẩn đỏ, trong bụng kỳ quái.

Nha đầu đến gần Mãn Hỉ, nhỏ giọng hỏi nàng: “Mãn tỷ tỷ, sao cổ ngươi lại hồng hồng?”

Mãn Hỉ giả vờ kinh ngạc, tay vỗ lên cổ: “Đỏ sao? Ta chỉ thấy rất ngứa, sáng nay mặc xiêm y này đã thấy như thế.”

Hoàng Lăng nhìn chằm chằm y phục Mãn Hỉ xem xét nửa ngày, trong lòng suy đoán, lại không nghĩ ra, hai người từng người đi theo chủ tử đi vào phòng.

Lúc các nàng tới, Phượng Tưởng Dung cùng Phượng Phấn Đại đã ngồi chờ sẵn, Phấn Đại đang ngồi bên chân lão thái thái dùng tay nhỏ bóp chân cho lão thái thái. Lão thái thái nhắm mắt, vẻ mặt hưởng thụ. Mà Tưởng Dung có bộ dạng phục tùng trên ngồi ghế, không nói câu nào.

Phượng Trầm Ngư nhanh đi hai bước, khẽ cúi người, thanh âm khẽ, “Trầm Ngư tới chậm thỉnh an tổ mẫu, mong rằng tổ mẫu không nên tức giận. Mấy ngày nay Trầm Ngư biết được bệnh đau thắt lung của tổ mẫu lại tái phát, đã chuẩn bị cho tổ mẫu một đôi gối mềm, tổ mẫu để dưới eo thử xem.”

Nàng vừa nói một bên Hoàng Lăng trong tay nhận lấy một cặp gối mềm, gối mềm kia nhìn thì thấy rất bình thường, nhưng nếu để ý kĩ có thể phát hiện chỗ khác biệt. Thì ra mặt trên phủ gấm Tứ Xuyên thượng hạng, cả hoa thêu trên gấm đều cực kỳ khảo cứu, không nói lão thái thái rất thích mẫu đơn, còn cầm tuyến sợi vàng.

Phượng Trầm Ngư tự mình đi lên lót đệm sau thắt lưng giúp lão thái thái, nhìn lão thái thái thoả mãn gật gật đầu, lúc này mới yên lòng lại, trên mặt vẫn mang theo vẻ lo lắng –“Không phải bệnh đau lưng của tổ mẫu chỉ mùa đông mới tái phát sao? Sao bây giờ mới cuối hè đã bắt đầu đau?”

“Ai.” Lão thái thái đành thở dài một hơi, vung tay đuổi Phượng Phấn Đại đang bóp chân. “Người đã già, càng ngày càng tệ.”

Nói lão thái thái không thích Thẩm thị không phải giả, nhưng dối với cô cháu gái này bà lại vô cùng thỏa mãn. Phượng Trầm Ngư quả thật rất đẹp, nàng sống hơn nửa đời người cũng chưa từng gặp người đẹp hơn Trầm Ngư. Thứ hai Phượng gia đối Trầm Ngư đã sớm có an bài, nói xa xôi, có thể đứa nhỏ này chính là hi vọng lớn nhất của Phượng gia. Cho nên không cần nói, nàng đối xử với Trầm Ngư so với người khắc có chút khác biệt.

“Ngươi đứa nhỏ này, gấm Tứ Xuyên nên quý trọng, nên chính mình giữ lại làm quần áo mới, sao lại làm đệm cho lão thái thái ta?” Dù là nói vậy, nhưng trên mặt không che giấu nụ cười, đôi tay cũng không ngừng vuốt phía sau.

Đồ tốt ai nấy đều thích, lão thái thái không thích Thẩm thị, nhưng cũng không đại biểu không thích tài phú Trầm gia.

Đặc biệt những năm này Thẩm gia có con cháu cũng vào kinh thành, thậm chí cùng hoàng gia bàn chuyện làm ăn, Trầm gia phú quý tiến triển cực nhanh. Có lúc lão thái thái cũng không chiếm được đồ tốt, nhưng Thẩm thị lại có rất nhiều.

May mà có đứa cháu nữ ngoan hiếu thảo làm bà vui lòng, thỉnh thoảng sẽ đưa chút đồ tới. Mà Thẩm thị cũng nhớ địa vị lão thái thái trong nhà, ít nhiều gì sẽ cho bà chút tiện nghi.

“Trầm Ngư là con cháu Phượng gia, tất cả còn chẳng phải Phượng gia cho. Chỉ cần tổ mẫu thích, Trầm Ngư cái gì cũng không tiếc.” Lời nói tuy cũ nhưng hoa mỹ.

Hai người chuyện không thèm để ý đến ai, bỏ quên Phượng Vũ Hành, chỉ mãi cùng trò chuyện với Trầm Ngư. Mà Phượng Vũ Hành tới cũng không gấp, đứng ở giữa chờ bà cháu- hai người lải nhải xong, lúc này mới ra dáng học theo Phượng Trầm Ngư tư thế cúi người hành lễ: “A Hành vấn an tổ mẫu.”

Phượng Trầm Ngư mặt áy náy: “A..., đều tại ta, vừa nãy mới cùng A Hành muội muội tiến vào, chỉ lo đưa gối mềm cho tổ mẫu, liền quên mất muội muội.”

Nói xong lời này, Phượng Phấn Đại hung hăng nhìn cái xem thường, quả đấm nhỏ nắm chặt.

Nàng không thích Phượng Vũ Hành, cũng tương tự không thích Phượng Trầm Ngư, hoặc là nói cách khác, nàng chán ghét người nào là dòng nữ chính. Chính là bởi vì có những dòng chính nữ, cho nên quý phủ trừ di nương ra, đối với nàng không chỉ không quan tâm, chỉ sợ nghĩ cũng không thèm nghĩ tới.

Giống như vừa rồi, chính mình vì lão thái thái xoa chân nửa ngày, cổ tay đều mệt mỏi, cũng không đổi lấy một câu nói êm tai. Có thể Phượng Trầm Ngư vừa đến, dùng hai cái gối êm liền đoạt hết công sức của nàng.

Phượng Phấn Đại chán ghét các nàng, bất kể là Phượng Vũ Hành là tiền nhiệm, hay Phượng Trầm Ngư là dòng chính nữ đương nhiệm.

Lão thái thái nhìn Phượng Vũ Hành, liếc mắt một cái liền cau mày lại.

“Sao lại mặc thành như vậy?”

Là y phục mặc mấy năm trước, vừa nhìn liền hiểu ngay, lão thái thái ghét bỏ cái này a!

Phượng Vũ Hành cũng không sợ bị ghét bỏ, nàng chính là muốn hiệu quả này, vì thế vội giải thích: “Tổ mẫu nói A Hành mặc y phục này không tốt sao? Có thể... Cơ mà đây là đồ hôm qua Tứ muội muội đặc biệt đưa tới cho ta nhỉ? Tứ muội nói năm ấy ta rời phủ những xiêm y này nàng vẫn cất kỹ, bây giờ ta quay lại rồi, liền trả về cho ta mặc. Tổ mẫu, A Hành vừa hồi phủ, không muốn làm mất mặt mũi tỷ muội, đồ Tứ muội muội đưa tới, tự nhiên sẽ muốn mặc.”

Sau khi nàng nói xong,sự phẫn nộ của Phượng Phấn Đại có thể tưởng tượng được, mà Phượng Tưởng Dung ngồi một bên thì lại hơi cúi đầu, trong lòng thầm nghĩ: Lại tới nữa rồi, lại tới nữa rồi, Nhị tỷ tỷ -ta bắt đầu có chút kỳ vọng ngươi sẽ nói gì kế tiếp.

Phượng Vũ Hành không làm cho nàng thất vọng, xoay người lại từ trong tay Mãn Hỉ tiếp nhận quần lụa mỏng, di chuyển bước chân tới gần Phượng Phấn Đại: “Tứ muội thích xiêm y của ta như vậy, Nhị tỷ rất cảm động. Chỉ là những bộ đó trước kia tỷ đã mặc qua, ngươi không chê còn mặc nhiều năm thế, trong lòng tỷ tỷ thực sự băn khoăn. Mau tới, đây là mấy bộ đồ mới trong phủ hôm qua đặc biệt mang tới Liễu Viên, liền đưa cho Tứ muội muội, hi vọng muội muội không chê.”

/250

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status