Trùng Sinh Chi Độc Phi

Chương 30 - Chương 22

/112


Editor: Preiya

“Mẫu thân!” Lão thái quân nói mấy câu xong lại bắt đầu nổi giận với An Cẩm Tú, An Thái sư vội vàng mở miệng nói, “Cẩm Tú không ở nhà lâu nữa, người không cần giáo huấn nàng đâu.”

An Cẩm Tú cười, nói, “Thái Quân chỉ vui đùa với Cẩm Tú thôi, sao Cẩm Tú lại bị khi dễ ở trong nhà được chứ?”

Ngữ khí của lão thái quân vẫn không tốt, “Ngươi có thể nghĩ như vậy là tốt rồi.”

An Nguyên Chí đứng một bên muốn mở miệng nói thay An Cẩm Tú, Thượng Quan Dũng đã thỉnh chỉ, hai ngày nữa tới đón dâu thì có vấn đề gì sao? Chỉ là An Nguyên Chí vừa mới há miệng thì An Cẩm Tú đã ho khan, hắn nhìn về phía nàng, chỉ thấy nàng đang lắc đầu với mình, còn trừng mình một cái. An Nguyên Chí tức giận cúi đầu, đem những lời muốn bênh vực kẻ yếu nuốt xuống bụng.

Động tác của An Nguyên Chí và An Cẩm Tú đã bị lão thái quân nhìn thấy, đối với đôi tỷ đệ thứ xuất trong phủ này, lão thái quân đều nghĩ đến xuất thân là gia nô của Tú di nương, nên khi tỷ đệ An Cẩm Tú sinh ra cũng không thấy vui mừng. “Lui xuống cả đi”, lão thái quân vô cùng phiền lòng, sau đó ra lệnh cho bọn vãn bối lui xuống hết.

“Mẫu thân.” Nhóm tôn bối đã lui xuống hết, nhưng An Thái sư vẫn còn chưa đi.

“Con yên tâm.” Lão thái quân nói với An thái sư, “Ta không hài lòng với nha đầu An Cẩm Tú, nhưng đối với hôn sự của nó, ta nhất định sẽ làm thỏa đáng, không để nó phải khó xử.”

An Thái sư nghe được những lời này của lão thái quân mới yên tâm đi khỏi.

Lúc này, nha hoàn hầu hạ bên người liền tiến vào, nói với lão thái quân, “Thái quân, phu nhân và tam tiểu thư đều phái người đến, nói muốn thỉnh an người.”

Lão thái quân nói, “Ta không nhận nổi sự thỉnh an của các nàng, bảo các nàng dưỡng bệnh cho tốt đi.”

Nha hoàn không dám nhiều lời, bèn cúi đầu đi ra ngoài.

Sau khi An Cẩm Tú rời khỏi phòng của lão thái quân liền cùng An Nguyên Chí một trước một sau đi đến phòng của Tú di nương. Nghe nói hai ngày nữa An Cẩm Tú sẽ xuất giá, đầu tiên Tú di nương không đồng ý, sau đó lại vui vẻ ngay, An phủ không phải là nơi mà nữ nhân các nàng có thể sống yên ổn, sớm tránh xa tòa đại viện này là một chuyện tốt.

“Nương.” An Cẩm Tú lau nước mắt nơi khóe mắt của Tú di nương.

Tú di nương để An Nguyên Chí đi trước, sau đó mới nói với An Cẩm Tú: “Là thái quân đã bày ra chuyện hôn ước cho con sao?”

“Vâng”, An Cẩm Tú nói: “Nương yên tâm, thái quân nói sẽ không bạc đãi con.”

“Điều này không quan trọng”, Tú di nương thấp giọng nói: “Ý của ta là sau này ta chỉ mong Thượng Quan tướng quân kia có thể yêu thương con.”

“Nương”, An Cẩm Tú ngồi xuống bên cạnh Tú di nương, “Người đó rất hiếu thảo với kế mẫu, còn nuôi dạy đệ muội khác mẹ, người như vậy sẽ không phải là người xấu, Cẩm Tú theo hắn sẽ không chịu khổ. Mặc dù hơi xấu hổ khi nói ra. nhưng chỉ cần Cẩm Tú đối đãi thật tình với hắn thì Tướng quân cũng sẽ đối đãi thật tình với con.”

Tú di nương gật đầu, cẩn thận nhìn kỹ An Cẩm Tú, sau khi sinh đứa nữ nhi này nàng còn chưa kịp nhìn thì đã bị Tần thị mang đi, không nghĩ đến ngày hôm nay, nữ nhi hoài thai vất vả mười tháng của mình sẽ gả cho cho người ta, nhoáng một cái đã nhiều năm như vậy, “Ngày con lấy chồng ta không thể dẫn con đi được”, Tú di nương kéo tay An Cẩm Tú, nói, “Sau này ngươi hãy quên cái phủ này đi, sống yên ổn qua ngày. Trên đời này, mọi người đều nói đích nữ tiểu thư rất tốt, lại không biết nữ nhi thứ xuất có tốt như vậy không. Nhị tiểu thư, con phải sống thật tốt, phải cùng Thượng quan tướng quân bạch đầu giai lão, con cháu chật cả sảnh đường, như vậy ta mới có thể yên tâm.”

An Cẩm Tú không nói gì, chỉ dựa đầu vào vai của Tú di nương, một đời sai lầm kia, nàng sẽ không sai lầm thêm một đời nữa.

An Nguyên Chí lại trở vào, nhìn thấy đôi mắt của mẫu thân và tỷ tỷ của mình đều đỏ hoe, hắn trố mắt nhìn một lúc, sau đó cười nói, “Đây là sao thế? Rõ ràng là chuyện vui, sao các người lại khóc?”

“Đứa nhỏ này”, Tú di nương chỉ có thể cười nói, “Người cao hứng thì sẽ khóc, sao con lại trở lại thế?”

An Nguyên Chí đưa ra mấy tờ ngân phiếu, nói với An Cẩm Tú, “Phụ thân đưa cho con, bảo con đưa cho Thượng Quan tướng quân, con tới hỏi tỷ tỷ, có phải là không cần đưa không?”

“Ngân phiếu?” An Cẩm Tú ngồi ngay ngắn lại.

“Đủ tám trăm lượng.” An Nguyên Chí đặt ngân phiếu xuống trước mặt An Cẩm Tú, “Phụ thân nói để Thượng Quan tướng quân dùng chi trả hôn sự.”

Tú di nương liền phát hoảng, “Ngay cả tiền làm hôn sự mà Thượng Quan phủ cũng không có ư?”

An Nguyên Chí nhìn An Cẩm Tú đang ngồi nghiêm nghị, “Con cảm thấy như vậy không tốt, đây không phải là phụ thân đang mắng người sao? Tỷ, tiền này tỷ định giải quyết thế nào?”

An Cẩm Tú nhìn xấp ngân phiếu hàng trăm lượng được xếp ngay ngắn, nói với An Nguyên Chí, “Sắp xếp cũng được lắm, Thượng Quan tướng quân thật sự nghèo như vậy ư? Phụ thân là người phú quý, chẳng lẽ không muốn tiểu hộ nhân tới đón dâu nữa sao?” An Cẩm Tú nói xong liền đẩy xấp ngân phiếu vào




/112

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status