Trùng Sinh Chi Độc Phi

Chương 34 - Chương 26

/112


Nước ấm được đưa phòng, An Cẩm Tú thúc giục Thượng Quan Dũng vào sau tấm bình phong để lau rửa. Lúc bước ra ngoài, Thượng Quan Dũng chợt nhìn thấy thê tử đang ngồi trên giường, gấp quần áo cho mình, trên chiếc bàn nhỏ cạnh nàng còn có một chén cháo nóng và mấy chiếc bánh màn thầu.

Ăn một chút rồi hãy ra ngoài,” An Cẩm Tú nghe tiếng bước chân của Thượng Quan Dũng, nàng quay đầu lại, nói với hắn, “Tử Uyên mới ở trong bếp làm xong, còn nóng đó.”

Thượng Quan Dũng bê chiếc bàn nhỏ lên giường rồi ngồi xuống bên cạnh An Cẩm Tú, ăn chén cháo nóng. Nhìn nàng tay chân lanh lẹ mà xếp quần áo cho mình, chuẩn bị hành lý kỹ càng, trong lòng hắn chợt có ảo giác, tựa như hắn và nàng không phải mới thành thân mà là đôi phu thê già, ở bên nhau nhiều năm lắm rồi.

Ta gói mấy bộ quần áo mùa đông cho chàng,” An Cẩm Tú nhỏ giọng nói với phu quân, “Ta sợ chàng đi chuyến này, sau khi đến quan ngoại* thì tiết trời đã vào đông.”

*Quan ngoại - vùng đất phía đông Sơn Hải Quan hoặc vùng đất phía tây Gia Cốc Quan, Trung Quốc

Thượng Quan Dũng nói, Trong quân có phát quần áo mùa đông.”

Quần áo ở trong quân sao tốt bằng đồ trong nhà được?” An Cẩm Tú cúi đầu, “Ta vốn còn định may cho Tướng quân một bộ, chỉ tiếc là không kịp nữa rồi.”

Thượng Quan Dũng đặt chén cháo xuống, bắt đầu làm công việc mà An Cẩm Tú đang bận bịu, “Sau tấm bình phong còn nước ấm đấy, ta chưa dùng hết, nàng cũng vào đó để lau rửa đi, ở đây giao cho ta được rồi.”

An Cẩm Tú ừ một tiếng. Nàng đứng dậy, bước vào phía sau tấm bình phong. Nếu như không lau rửa, thân dưới của nàng ướt sũng, vừa cử động nó liền chảy nước, cảm giác không hề dễ chịu chút nào.

Thượng Quan Dũng định động tay vào hành lý xuôi mới phát hiện An Cẩm Tú đã gói ghém đồ đạc kỹ càng cả rồi, ngay cả Kim Sang Dược* cũng được nàng chuẩn bị đầy đủ, hắn chỉ cần mang đồ đi thôi. Thượng Quan Dũng cầm bánh bao lên ăn, nhìn bao hành lý rồi lại nhìn khắp gian phòng. Hắn nhếch môi, cười ngốc nghếch, có tức phụ (nàng dâu) đúng là khác hẳn.

*Kim Sang Dược là một loại thuốc Bắc được bào chế sẵn bằng cách dùng xương động vật mài thành bột, có tác dụng trị liệu vết bầm, vết đao, cầm máu, sinh cơ.

Ở mặt sau của tấm bình phong, An Cẩm Tú dùng tay ôm lấy chiếc bụng hơi nhô lên, thân dưới của nàng cứ không khống chế được mà tràn ra chất lỏng màu trắng. Tuy rằng không có ai nhìn thấy, khuôn mặt nàng vẫn đỏ bừng cả lên. Đêm hôm qua, không biết Thượng Quan Dũng đã gieo mầm bao nhiêu con cháu trong bụng nàng nữa? Không lẽ là sau khi nàng ngủ thiếp đi, nam nhân ấy vẫn chưa dừng lại sao?

Đại ca! Tiếng của Thượng Quan Duệ truyền tới từ bên ngoài cửa, “Đệ và tiểu muội vào được không?”

Nghĩ đến việc An Cẩm Tú còn đang lau rửa, Thượng Quan Dũng vội đứng dậy, hô lớn với người bên ngoài phòng, “Đệ chờ một chút, đại ca sẽ ra gặp đệ.”

Ở bên ngoài, Thượng Quan Duệ dẫn theo Thượng Quan Ninh với đôi mắt vẫn còn buồn ngủ. Cả hai đứng trước cửa, nghe Thượng Quan Dũng nói sẽ ra, Thượng Quan Duệ vội đáp lại, “Đại ca, ca phải xuất chinh sao?”

“Ừ, Thượng Quan Dũng nói, Ca đi lần này, không biết bao giờ mới về được. Ở nhà, hai người nhớ phải nghe lời đại tẩu.”

Đại ca, ca không thể không đi sao?” Thượng Quan Ninh vừa nghe đại ca nói muốn ra khỏi nhà, cái miệng nhỏ nhắn của nó liền mở to như cái gáo nước, đôi mắt cũng bắt đầu rơm rớm.

An Cẩm Tú thay thường phục cũ lúc còn ở nhà rồi mới bước ra. Thân dưới của nàng vừa chua vừa xót, bước đi không vững. Thượng Quan Dũng để ý thấy, hắn lập tức vươn tay đỡ nàng.

Đại tẩu, Thượng Quan Duệ nhìn thấy An Cẩm Tú, vội vàng cúi người, thi lễ với nàng theo quy củ.

Ninh Nhi, Thượng Quan Dũng nói với Thượng Quan Ninh, “Muội chưa từng gặp đại tẩu phải không?”

Thượng Quan Ninh chỉ đưa mắt nhìn An Cẩm Tú. Người vừa mới gặp lần đầu mà đã thành tẩu tẩu, đối với một tiểu cô nương sáu tuổi như nó thì vẫn là không quen biết.

Thấy Thượng Quan Ninh chỉ nhìn chằm chằm An Cẩm Tú, không mở miệng chào nàng, Thượng Quan Dũng có hơi nóng nảy, hắn định mở miệng, thúc giục muội muội chào hỏi thì An Cẩm Tú đứng ở bên cạnh đã dịu dàng thốt lời, “Tiểu thúc, tiểu cô Ninh Nhi, ta là An thị, cũng là đại tẩu của hai người. Từ nay về sau, chúng ta đều là người một nhà.”

Đại tẩu đẹp quá, Thượng Quan Ninh nhìn An Cẩm Tú một hồi lâu, đột nhiên mở miệng đáp lời nàng.

Nha đầu này!” Thượng Quan Dũng bật cười. Thấy đệ đệ và muội muội có vẻ chung sống hòa thuận với thê tử, hắn đi cũng an lòng.

Đại ca, không đi được không?” Thấy đại ca nói chuyện, Thượng Quan Ninh lại nhớ tới việc hắn sắp rời khỏi nhà, nó lập tức ôm lấy đầu gối hắn, vừa làm nũng vừa nói.

Thượng Quan Duệ kéo muội muội đứng dậy, khuyên nhủ, “Không thể làm trái lệnh vua, muội đừng làm đại ca rối.”

Thượng Quan Ninh quay đầu sang nhị ca của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn của nó nhăn lại, “Tiểu lão đầu tử*!”

*Ông cụ non

Thượng Quan Duệ trẻ tuổi nhưng chín chắn, hiểu chuyện, không so đo với tiểu muội, hắn chỉ vỗ nhẹ đầu nó một cái.

An Cẩm Tú nở nụ cười, xoay người vào trong nhà, định bụng lấy bao hành lý ra khỏi phòng cho Thượng Quan Dũng. Thế nhưng, Thượng Quan Dũng nào có để nàng xách đồ nặng như thế? Hắn dẫn đệ muội cùng vào trong, tự tay vác bao hành lý đang đặt trên giường lên vai, sau đó nói với đệ muội, “Đại ca lặp lại một lần nữa. Lúc đại ca không ở nhà, hai người nhớ phải nghe lời đại tẩu!”

Thượng Quan Duệ lập tức gật đầu, Thượng Quan Ninh thấy vậy cũng gật theo.

Thượng Quan Dũng lại nhìn về phía An Cẩm Tú, vừa mới qua ngày tân hôn đã phải từ biệt, hắn đi mà vô cùng luyến tiếc.

Thiếp thân...

Đừng xưng hô như vậy,” Thượng Quan Dũng ngắt lời nàng, “Trong nhà ta không có quy củ như thế, nàng không cần phải xưng mình là thiếp thân.”

Được, vậy ta tiễn Tướng quân ra cửa,” An Cẩm Tú vội sửa lại lời nói.

Ngoài cửa nhà, đám quan võ sắp cùng Thượng Quan Dũng đến ải Bạch Ngọc đều chờ ở đấy. Thấy hắn và An Cẩm Tú người trước người sau bước ra, bọn họ đều cười, nói, “Vị này chính là tẩu tử phải không?”

Thượng Quan Dũng thấy huynh đệ nhìn chằm chằm An Cẩm Tú, trong lòng hắn có hơi không vui. Nếu có thể, hắn thật sự không muốn để người ngoài nhìn thấy tiểu thê tử của hắn.

An Cẩm Tú lại khom gối, cúi người thi lễ với các huynh đệ của trượng phu. Nàng nói rất bình thản, “Các vị đại nhân đều là huynh đệ của Tướng quân nhà ta, Thượng Quan An thị xin chào các vị.”

Mỹ nhân má hồng, nét cười dịu dàng sáng

/112

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status