Trùng Sinh Chi Độc Phi

Chương 44 - Chương 36

/112


Edit: Preiya

Lúc Thế Tông đang đi trên đường tới đại lao Đại Lý Tự ở phía Đông Thành thì Cát Lợi nhỏ giọng nói với Thế Tông: Thánh thượng, vì sao nữ nhi An thị mua tội nô phải chọn vào lúc đêm khuya?

Nàng là một nữ nhi của Thái Sư, nhưng lại phải tính toán tiết kiệm bạc đi mua tội nô, Thế Tông nói: Đặt vào trên người ngươi, ngươi có nguyện ý đi vào ban ngày không?

Cát Lợi vội nói: Vẫn là Thánh thượng anh minh.

Ngươi có ý kiến với nữ nhi An thị? Thế Tông đột nhiên hỏi Cát Lợi.

Một câu hỏi dọa Cát Lợi sợ đến mức khẽ run rẩy, hắn không thích An Cẩm Tú, một phụ nhân đã xuất giá, còn là nữ nhân xuất thân thứ nữ, tại sao lại khiến cho Hoàng đế nóng ruột nóng gan? Làm nô tài trung thành nhất bên người Thế Tông, Cát Lợi sẽ không cho rằng là Thế Tông đặt sai tâm tư, chỉ sẽ cho rằng là An Cẩm Tú đã làm sai chuyện. Hiện tại Cát Lợi vừa nghĩ tới An Cẩm Tú thì sẽ nghĩ nếu như có biện pháp nào để cho Thế Tông quên nữ nhân An Cẩm Tú này là tốt nhất.

Vừa rồi Cát Lợi thật sự đang suy nghĩ, nếu có thể tìm được hai đào phạm trong xe ngựa của An Cẩm Tú thì rất tốt, như vậy Thế Tông nhất định sẽ giết An Cẩm Tú, An Cẩm Tú vừa chết, không phải mọi người đều an tâm sao? Cát Lợi lén liếc mắt nhìn Thế Tông, khuôn mặt tươi cười nói: Sao nô tài dám bất kính với An Nhị tiểu thư chứ? Nô tài không dám.

Một lần cuối cùng, Thế Tông lạnh lùng nói bốn chữ.

Nếu như không phải là đang đi trên đường thì Cát Lợi sẽ quỳ xuống đất tạ tội. Thế Tông nói với hắn một lần cuối cùng, Cát Lợi hiểu được ý tứ của Thế Tông chính là, còn dám ám toán An Cẩm Tú một lần nữa thì cái mạng này của hắn cũng sẽ không còn.

Không lâu sau, nhà lao Đại Lý Tự ở Thành Đông liền xuất hiện ở trước mặt đoàn người Thế Tông, Đại Lý Tự Khanh Vi Hi Thánh nghênh đón trước ngựa Thế Tông.

Lúc này lửa nơi nhà lao đã được dập tắt, chẳng qua vẫn còn khói đen bốc lên ở khắp nơi, một mùi cháy thân người khét lẹt tràn ngập trong không khí, làm cho không người nào có thể hô hấp thông thuận.

Thế Tông xuống ngựa liền đi vào trong cửa lớn, nhắm mắt làm ngơ trước thảm trạng hỏa hoạn ở nhà lao. Nhị tử Vương Viên đâu? Thế Tông vừa bước nhanh đi tới, vừa hỏi Đại Lý Tự Khanh đi theo phía sau.

Là thần thất trách, vẻ mặt Đại Lý Tự Khanh đau khổ nói: Nhị tử Vương Viên tự vẫn ở trong nhà lao.

Thế Tông chợt dừng lại bước chân, Chết rồi?

Đại Lý Tự Khanh quỳ gối xuống đất, đến bây giờ hắn cũng không biết rốt cuộc Thế Tông muốn biết chút gì đó từ trên người Vương thị, sau khi nhị tử Vương Viên vào ngục, cũng là đại nội thị vệ tới tra hỏi nhị tử Vương thị, những quan viên Hình bộ bọn họ không nhúng tay vào được một chút nào. Hiện giờ đại lao bị đốt, nhị tử Vương thị tự sát, chín tử sĩ của Vương thị đã có hai người đào thoát, Vi Hi Thánh tự cảm thấy e rằng cái mạng này của mình cũng không giữ được.

Thế Tông đá vị trọng thần Hình bộ này của mình ngã lăn xuống đất, chỉ hỏi: Thi thể đâu?

Lập tức có nha dịch tiến lại đây, hai chân run rẩy dẫn đoàn người Thế Tông đi xem thi thể đã được bọn họ thu gom.

Trong một gian phòng đại lao, ba mươi sáu cỗ thi thể được sắp xếp thành hai hàng thật chỉnh tề.

Nha dịch mang hai cỗ thi thể đặt song song trước mặt Thế Tông, lắp ba lắp bắp bẩm báo: Thánh thượng, đây… đây chính là… đây chính là thi… thi thể của nhị tử Vương thị.

Thi thể trước mắt chưa từng bị lửa thiêu, vừa nhìn vết thương trên người chính là bị cực hình hành hạ khi còn sống, đầu lưỡi đưa ra ngoài môi, hai mắt trợn tròn, hai cỗ thi thể cũng là một bộ dáng chết không nhắm mắt.

Thánh thượng, có đại nội thị vệ nhìn lướt qua hai cỗ thi thể dưới chân Thế Tông, bẩm: Đây là thi thể của nhị tử Vương Viên.

Thế Tông nhìn lên hai cỗ thi thể trước mặt, không lên tiếng, mặt lạnh lùng, cũng không biết đang suy nghĩ gì.

Cát Lợi dẫn theo mấy đại nội thị vệ đều nhìn qua thi thể trong sân một lần, quay trở lại bẩm báo với Thế Tông: Thánh thượng, nô tài đã kiểm kê, chỉ có bảy cỗ thi thể tử sĩ in hổ ấn của Vương thị.

Vi Hi Thánh, Thế Tông kêu Đại Lý Tự Khanh một tiếng.

Có thần, Vi Hi Thánh đứng ở sau lưng Thế Tông.

Ngươi dẫn người đi bắt, Thế Tông nói: Lúc này bọn họ chưa trốn ra khỏi thành, trẫm muốn sống thì thấy người, chết phải thấy xác, ngươi không bắt được hai phạm nhân này thì liền dâng sớ từ quan đi.

Vi Hi Thánh liền vội vàng dẫn theo một đội nha dịch của Đại Lý Tự đi.

Vi Hi Thánh chân trước mới vừa dẫn người đi, một tiểu thái giám chân sau chạy vào từ ngoài viện, nhỏ giọng bẩm báo mấy câu với Cát Lợi.

Cát Lợi vội vàng đi tới sau lưng Thế Tông, nói: Thánh thượng, Thái tử Điện hạ cùng các vị Hoàng tử Điện hạ đến đây, đang ở ngoài đại môn nhà lao.

Thế Tông lạnh lùng nói: Để cho bọn hắn đi vào.

Cát Lợi xoay người lại, lớn tiếng nói với tiểu thái giám: Thánh thượng tuyên các vị Điện hạ đi vào.

Chỉ chốc lát sau, do Thái tử dẫn đầu, trừ Lục hoàng tử thân thể luôn không tốt ra thì năm vị Hoàng tử đã trưởng thành, đều vào triều làm việc cùng đi vào cái gian phòng để thi thể này.

Thế Tông quay đầu lại liếc mắt nhìn những nhi tử này của mình, nói: Các con cũng tới nhìn thi thể?

Các Hoàng tử vừa nghe giọng điệu của Thế Tông không tốt, lập tức liền quỳ xuống.

Cát Lợi vội vàng ra dấu tay, kêu những người khác trong sân đều đi ra ngoài.

Thoáng chốc cũng chỉ còn lại có sáu phụ tử Hoàng gia ở trong sân, và còn có ba mươi sáu cỗ thi




/112

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status