Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 198: Nóng nảy

/388


Hoàng Phủ Ngạn Tước há hốc miệng, nếu như có cái gương ở đây cho hắn soi, nhất định hắn có thể thấy được gương mặt mình lúc này có bao nhiêu ngượng ngùng.

Hắn không thể không thừa nhận chính mình nhất thời gấp rút và hưng phấn quá mà quên đi nha đầu này đối với phương diện này hoàn toàn là một đứa ngốc.

Một cô nhóc ngay cả yêu đương còn chưa biết, đối với chuyện giường chiếu đương nhiên là khỏi phải bàn rồi!

***

‘Cái gì? Cậu kết hôn rồi?’

Trong phòng làm việc của Hoàng Phủ Ngạn Tước vang vọng tiếng hét kinh thiên động địa của ba người đàn ông, không, nói chính xác hơn là tiếng hét phát ra từ ba màn hình lớn treo trên tường.

‘Các cậu kêu cái gì chứ? Mình kết hôn lạ lắm sao? Thiếu Đường không phải cũng đã kết hôn rồi sao?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước day day màng nhĩ vừa bị chấn động, nói.

‘Ngạn Tước, cái tin này của cậu quá đột ngột đi, chắc cậu nói sai rồi phải không, có phải là muốn báo với bọn mình là cậu chuẩn bị kết hôn không?’ Lăng Thiếu Đường cẩn thận hỏi lại.

Còn Cung Quý Dương cũng xen miệng vào: ‘Đúng đó Ngạn Tước, cậu có phải là cao hứng quá nên nói nhầm rồi không, cậu không phải mới đi Mã Lai về sao?’

Lãnh Thiên Dục thì cũng không nhịn nổi: ‘Ngạn Tước, đừng đùa nữa, ngày kết hôn đã xác định rồi phải không, là ngày nào?’

Hoàng Phủ Ngạn Tước nghe ba người bạn nói xong, trên mặt hiện lên nét cười: ‘Làm ơn đi, mình nói rõ ràng lắm rồi còn gì, sáng nay mình và Liên Kiều đã kết hôn rồi!’

‘Hả?’

Lại là tiếng kêu đồng thanh của ba người đàn ông.

Một phút sau …

‘Ngạn Tước, cậu có lầm không đó? Chơi trò âm thầm kết hôn à? Sao bọn mình lại không biết gì hết vậy?’ Lăng Thiếu Đường là người đầu tiên có phản ứng.

‘Cậu điên cũng vừa thôi chứ? Sáng nay kết hôn? Chẳng lẽ lên sao Hỏa kết hôn sao? Sao lại chẳng thông báo gì cho bọn mình hết vậy?’ Cung Quý Dương lúc này mới tỉnh hồn lại.

Còn Lãnh Thiên Dục chỉ lắc đầu, ‘Thật không ngờ cái tên này ‘lù đù vác lu mà chạy’!’

Hoàng Phủ Ngạn Tước cất giọng ngắt lời kháng nghị của ba người …

‘Giải thích một chút, hôm nay mình và Liên Kiều chỉ đi đăng ký thôi, nửa năm sau mới tổ chức hôn lễ!’

Lại là một cơn chấn động nữa!

‘Ngạn Tước, mình không thể không nói cậu càng lúc càng đi theo trào lưu đó!’ Lãnh Thiên Dục bắt đầu châm chọc.

‘Chuyện này hình như không phù hợp quy tắc lắm thì phải!’ Cung Quý Dương nhún vai.

Đùa sao, hai người này nói thế nào cũng xuất thân từ danh môn, một người đường đường là tổng giám đốc của Hoàng Phủ tài phiệt, còn người kia lại là tiểu công chúa của hoàng thất Mã Lai, sao cả tiến trình kết hôn lại khác thường như thế được?

Còn Lăng Thiếu Đường cũng biểu thị đồng ý với cách nói của hai người bạn kia.

Hoàng Phủ Ngạn Tước thở dài một tiếng, ‘Các cậu cho rằng mình muốn làm vậy lắm sao? Làm vậy nguyên nhân hoàn toàn là vì Liên Kiều!’

‘Vì Liên Kiều? Là sao?’ Lăng Thiếu Đường không hiểu.

Sau đó Hoàng Phủ Ngạn Tước đem toàn bộ câu chuyện nói hết một lần.

Một lúc sau …

‘Lại có liên quan đến Giáng Đầu, năm nay đúng là trúng tà!’ Cung Quý Dương có chút lo lắng.

‘Thật hay giả đó? Giáng Đầu? Thật sự có loại yêu thuật đó tồn tại hay sao?’ Lăng Thiếu Đường nghi hoặc nói.

‘Lời này nếu như để Liên Kiều nghe được cô ấy nhất định nhổ hết tóc cậu!’ ph Ngạn Tước cười với Lăng Thiếu Đường.

‘Mình thì tin, tận mắt nhìn thấy thật là ghê gớm, nhưng cô gái tên Mặc Di Nhiễm Dung đó cũng kể là to gan, đối diện với cỗ thi thể đó vẫn ung dung như thường!’ Cung Quý Dương nói đến đây, nhìn về Hoàng Phủ Ngạn Tước cười.

‘Này em cậu Ngạn Thương bây giờ rất thân thiết với cô gái đó nhé, xem ra là lún sâu lắm rồi, nhưng thật ra thì hai người đó cũng rất xứng đôi, một người là pháp y, một người là Giáng Đầu Sư, nghe ra đều rất đáng sợ!’

Hoàng Phủ Ngạn Tước trừng mắt nhìn hắn, ý nói “cậu thật nhiều chuyện”, ngược lại Lãnh Thiên Dục chẳng có ý kiến gì, chỉ lẳng lặng đổi chủ đề …

‘Đối với Giáng Đầu Thuật mình chẳng có hứng thú gì, trước mắt mình chỉ cảm thấy hứng thú với quyết định của Ngạn Tước, từ lúc quyết định kết hôn đến bây giờ đã đi đăng ký, cả quá trình này mình đều không thể hiểu được.’

‘Có gì mà không hiểu chứ, lấy vợ lấy chồng là chuyện bình thường thôi mà, cậu không phải cũng sắp cưới Tiểu Tuyền đấy sao?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước hỏi ngược lại hắn.

Lăng Thiếu Đường nghe vây, trong mắt xẹt qua một tia giảo hoạt …

‘Này, Ngạn Tước, cậu thật là không hiểu hay giả vờ ngây thơ đây? Thiên Dục cảm thấy lạ là vì cậu quyết định kết hôn không chút do dự, chẳng lẽ … cậu thật sự yêu cô nhóc ấy rồi?’

Cung Quý Dương ở bên cạnh đổ thêm dầu vào lửa …

‘Thiếu Đường, cậu nói vậy là không đúng rồi. Cái gì mà “yêu cô nhóc ấy rồi” chứ? Cái đáp án này rõ ràng như vậy rồi mà cậu còn hỏi làm gì, thật phí lời! Ngạn Tước đương nhiên là yêu Liên Kiều rồi, bằng không sao lại kết hôn với người ta, thậm chí là không quản thời gian gấp gáp, không chờ nổi nữa!’

‘Cái tên tiểu tử này, nhớ đừng bao giờ xuất hiện trước mặt mình, bằng không …’

Hoàng Phủ Ngạn Tước hận không thể đưa tay vào trong màn hình kéo cái tên kia ra hung hăng đánh cho một trận.

‘Ha ha …’ Cung Quý Dương cười âm hiểm, ‘Ngạn Tước, cậu đỏ mặt rồi kìa!’

‘Cái tên đáng chết kia!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước rống lên.

Lăng Thiếu Đường lúc này mới mở lời: ‘Quý Dương, cậu đừng đem cậu ấy ra làm trò đùa nữa, mình nghĩ chắc bây giờ cậu ấy cũng chưa hiểu hết tình cảm thật sự của bản thân đâu, haizzz …’

‘Ngạn Tước, cậu đối với Liên Kiều có cảm giác gì?’ Lãnh Thiên Dục điềm đạm hỏi nhưng nghe vào tai của Hoàng Phủ Ngạn Tước như một tiếng sét. Hắn sững sờ một lúc, như đang suy nghĩ gì mà ba người kia cũng duy trì yên lặng, giống như muốn dành thời gian cho hắn suy nghĩ.

Qua một lúc lâu, hắn mới lên tiếng …

‘Mình cũng không dám chắc mình có yêu cô ấy hay không, chỉ cảm thấy có cô ấy tâm trạng của mình sẽ rất tốt, mình muốn có cô ấy ở bên cạnh, một phút cũng không rời xa, mình thích nhìn cô ấy cười, muốn bao dung cho những trò nghịch ngợm của cô ấy, thậm chí bộ dạng cô ấy lúc giận dữ mình cũng rất thích … đây có lẽ cũng là một loại “yêu” …’

Ba người nghe xong, nhất thời không biết nói gì, chỉ có Cung Quý Dương không ngừng đưa tay chống lên trán …

‘Này, biểu tình của các cậu …’ Hoàng Phủ Ngạn Tước cảm thấy mình nói không có gì sai nhưng nhìn vẻ vô lực của ba người bạn, bao nhiêu tâm tình đều bị thổi bay mất hết.

‘Cậu thực là … đơn thuần, à, cái này không liên quan gì đến cơ thể cậu, mình là chỉ về mặt tình cảm của cậu!’ Cung Quý Dương giải thích.

‘Ý cậu là sao?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước chau mày.

‘Ồ, ý mình là cậu đã yêu rồi a, còn cần phải nói sao?’ Lăng Thiếu Đường quả thật bó tay với hắn.

‘Hả? Thật sao?’ Bộ dạng ngơ ngác hiếm có này của Hoàng Phủ Ngạn Tước chỉ có thể bị ba người bạn tốt may mắn nhìn thấy.


/388

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status