U Minh Trinh Thám

Chương 369: Lực lượng cuồng bạo

/397


Trong lúc Minh Diệu đang suy nghĩ nên làm thế nào, một cổ vòi rồng mạnh mẽ đã đánh úp tới trước mặt. Thật vất vả đứng dậy lại ngã xuống. Minh Diệu gian nan ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy cái lỗ thủng trên vách tường phát ra quang mang cực mạnh. Năng lực cực lớn từ phòng ngủ của Lilith truyền ra, mà cổ năng lượng này chỉ là chút da lông tiết ra ngoài mà thôi.

- Ra tay rồi!

Minh Diệu ngã ngồi xuống đất, thì thào lẩm bẩm.

- Trách không được cần thời gian chuẩn bị lâu như vậy, cổ lực lượng đúng là...

- Không, không, ta không muốn, ta không muốn.

Eva đã không còn vẻ phiêu nhiên và tự tin trước kia nữa. Nàng cũng đã quên rằng mình cũng là người có lực lượng cường đại, nàng chỉ bằng vào bản năng của nữ nhân, dùng ngón tay và man lực muốn thoát ra khỏi khống chế của Lilith .

- Thả ta ra, đồ hỗn đản. Muốn chết thì chết một mình đi, đừng kéo theo ta.

- Đi cùng một chỗ thôi, như vậy trên đường đi ta có thể từ từ dạy dỗ ngươi.

Khóe miệng của Lilith lộ ra nụ cười giống như ác ma.

- Về sau nhớ kỹ. Không được nói những lời không nên nói, hiểu chưa, nữ nhân ngu ngốc.

Eva đã chẳng quan tâm đấu võ mồm với Lilith, bởi vì nàng đã hoàn toàn bị dọa ngốc. Nàng cảm giác được một cổ hấp lực cường đại, đang muốn đem linh hồn của nàng hút đi từ một thân thể vất vả lắm mới kiếm được. Nàng biết rõ, đây là lực lượng của Đại Dung Hợp Thuật. Kế tiếp. Nàng và linh hồn của Lilith dung hợp thành một, sau đó sẽ xuất hiện trong cổ thân thể này, trong nháy mắt dung hợp đó, nàng sẽ tìm được lực lượng cường đại vô cùng của Sáng Thế Thần, nhưng đáng tiếc, sau nháy mắt đó, nàng sẽ bị quy tắc hư vô mờ mịt vô tình của thế giới này xóa đi, không lưu một tia dấu vết.

Một cổ năng lượng cực lớn và ánh sáng cường liệt xoáy lên trong vòi rồng, cuốn tất cả mãnh đá vụn trên mặt đất theo. Mà những mảnh vỡ này, bên trong có một tầng thủy tinh xuất hiện trong vòi rồng. Sau khi bị những hòn đá ma sát đánh trúng nhiều lần, vật chất như thủy tinh đó bắt đầu xuất hiện dấu vết bị rách li ti.

Lưỡi dao cắt lên cà rốt thành một đoạn. Nhưng đoạn cà rốt này lại như quyện dính vào nhau. Chuyện này đối với Diệp Tiểu Manh mà nói, giải quyết rất dễ dàng. Với tư cách là bà chủ lo liệu chuyện ăn uống hằng ngày của Minh Diệu, hôm nay kỹ thuật xắt rau đúng là mất tiêu chuẩn. Diệp Tiểu Manh với tư cách là người trong cuộc không có để ý tới chuyện này, tuy động tác trên tay không ngừng lại, nhưng kỳ thật tâm tư không đặt ở trên thớt, hai mắt ngơ ngác nhìn ra cửa sổ không có tiêu cự, sững sờ xuất thần.

- Ai nha!

Trên ngón tay truyền ra một cảm giác đau đớn, bởi vì không yên lòng, tay trái bị dao phay sắc bén cắt vào ngón tay. Máu từ miệng vết thương chảy ra thớt. Diệp Tiểu Manh đem ngón tay bị thương bỏ vào miệng, trong hốc mắt có nước mắt chảy ra.

- Có chuyện gì thế, có gì không?

Nghe được tiếng kêu của Diệp Tiểu Manh, Mị đẩy cửa phòng bếp ra, nhìn thấy Diệp Tiểu Manh đang mút ngón tay, một bộ dáng như sắp khóc.

- Ô ô, chị!

Diệp Tiểu Manh đã không nhịn được nữa, đau quá khóc lên.

- Được rồi, không nên khóc, nghe lời nào!

Diệp Tiểu Manh nhào vào lòng của Mị lắc đầu, bộ dáng khóc lóc vẫn như cũ, giống như chịu ủy khuất rất lớn.

- Rốt cuộc là thế nào, nói cho chị nghe nào!

Mị nghe thấy liền an ủi, chuyện này vốn không có gì, chỉ là cắt vào ngón tay mà thôi, nàng giống như người mẹ ôn nhu vuốt ve mái tóc của Diệp Tiểu Manh mà vỗ về.

- Ô ô, là tên bại hoại, cái kia, đại thúc bại hoại hắn...

Diệp Tiểu Manh càng khóc nhiều hơn nữa.

- Cô bé kia... Hai người bọn họ...

Nghe đến đây, Mị mới bừng tỉnh đại ngộ. Vốn định an ủi Diệp Tiểu Manh một chút, nhưng thật sự là nhịn không được, không khỏi bật cười thành tiếng.

- Chị ngươi thật xấu, còn cười ta nữa chứ.

Diệp Tiểu Manh lau nước mắt, ánh mắt oán giận nhìn Mị.

- Ha ha... Đồ đần, chết cười ta.

Mị bụm bụng mà cười, thật vất vả mới nhịn cười.

- Chỉ là vì chuyện này?

- Ô ô ô ô ô ô...

Nhìn thấy Mị chẳng những không an ủi mình, mà còn cười rất vui vẻ, Diệp Tiểu Manh khóc thương tâm hơn.

- Được rồi, đừng khóc nữa!

Mị thấy nàng ta khóc còn lớn hơn nữa, cũng không đành lòng tiếp tục trêu chọc nàng.

- Ngươi không rõ sao, tiểu cô nương kia thật ra là Hấp Huyết Quỷ, mà chủng tộc đó gọi là Huyết Hôn.

Mị giải thích rõ ràng nghi thức và ý nghĩa của Huyết Hôn cho Diệp Tiểu Manh nghe.

- Cho nên ah, ngươi cũng đã nói với ta, lúc ấy Minh Diệu bởi vì chuyện mười năm trước, bị lấy đi một nửa tuổi thọ. Sau khi thực hiện nghi thức Huyết Hôn, cho nên vấn đề trói buộc dương thọ đã không còn tồn tại.

Mị lau nước mắt trên mặt của Diệp Tiểu Manh.

- Lại nói, ta nghe nói lúc ấy Minh Diệu tiến hành nghi thức Huyết Hôn, cũng không phải là ý muốn của hai người bọn họ, mà là Lilith cố ý.

- Thì ra là như thế.

Diệp Tiểu Manh gật gật đầu, tuy không còn thút thít nỉ non. Nhưng vẻ mặt vẫn cô đơn.

- Nói như vậy còn phải cám ơn!

- Chẳng lẽ ngươi không vui, có phải ngươi nhìn thấy quái thúc thúc của ngươi hôn ngươi khác, ngươi cảm thấy khó chịu?

Mị mang trên mặt nụ cười vui vẻ giảo hoạt, nghiêng đầu nhìn Diệp Tiểu Manh.

- Không cần sợ hãi a, nghi thức Huyết Hôn của Huyết tộc khác với nghi thức hôn khi kết hôn, hơn nữa cũng không ảnh hưởng tới chuyện ngươi và hắn kết hôn đâu. Dù sao Huyết tộc kết hợp cũng không phải là vì sinh sôi nảy nở đời sa, mà chỉ giải sầu trong cuộc đời dày dằng dặc đầy tịch mịch mà thôi, sẽ không ảnh hưởng việc ngươi đẩy ngã quái thúc thúc đâu.

- Nhưng mà... Nhưng mà...

Diệp Tiểu Manh cắn môi, không cam lòng.

- Nhưng nói thế nào, thì hai người vẫn hôn nhau a.

- Ai nha, hôn thì có sao, dù sao vẫn còn lần đầu tiên mà.

Mị khoát tay không thèm để ý.

- Dù sao nói kết quả là, nhân loại kết hợp với nhau là vì sinh sôi nảy nở đời sau, xử nam ba mươi tuổi không dễ tìm đâu.

- Cảm giác, cảm thấy có chút kỳ quái a.

Diệp Tiểu Manh nghiêng cái đầu nhỏ, cau mày nói ra.

- Nếu tính toán, vậy chính là lấy hai lão bà, chị không cảm thấy kỳ quái hay sao? Cũng không phải tại cổ đại a.

Chuyện này Mị cũng không thèm để ý.

- Ngươi không có nhìn thấy bây giờ đều là như vậy sao? Một nam dẫn theo một đống nữ nhân đi dạo, cái gì thiên kim con nhà giàu, con gái yếu nhân quốc gia..., có chút công chúa tiểu công quốc..., đại minh tinh á..., chẳng phải người ta cũng tiếp nổi sao. Những nữ nhân kia cũng đâu có ăn giấm, khóc hô hào muốn lấy làm chồng, sau đó lại để cho nam nhân cùng một chỗ đều lấy, chuyện này ta nhìn thấy nhiều rồi.

- Ô, là thế sao?

Diệp Tiểu Manh mở to mắt, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.

- Những nữ nhân kia điên sao?

- Ai biết!

Mị bĩu môi.

- Nếu có người nghe ngươi nói như thế này, chỉ sợ hội viết lách sẽ chết đối đấy!

- Nhưng ta vẫn cảm thấy...

Diệp Tiểu Manh cắn môi. Tuy nghe Mị nói vậy, nhưng trong nội tâm luôn cảm thấy có chút không đúng.

- Ngươi ah, có thời gian suy nghĩ chuyện này, còn không bằng ngẫm lại nên làm cách nào nhanh chóng đẩy ngã quái thúc thúc đi.

Mị gõ lên cái đầu nhỏ của Diệp Tiểu Manh, cười nhẹ nhàng nói ra.

- Bằng không sẽ có người đến trước ngươi đấy.

- Ô, làm sao lại như vậy?

Diệp Tiểu Manh ngạc nhiên nói ra.

- Chuyện này...

- Nói ngươi đần đúng là đần mà!

Mị có chút dỡ khóc dỡ cười, nói:

- Ngươi còn không nhìn ra, Từ Mẫu rất có hảo cảm với quái thúc thúc sao?

- Ồ? Ồ? Không thể nào?

Diệp Tiểu Manh mở to hai mắt.

- Làm sao có thể? Ta tại sao không nhìn ra?

- Trời ạ, ngươi đúng là cực phẩm trong đám ngốc mà.

Mị dùng sức vỗ vỗ đầu mình.

- Người ta nói ngực to không có não, ngươi ngực nhỏ nhưng cũng không có não a.

- Ai nói ta không có.

Diệp Tiểu Manh véo lấy eo, vẻ mặt không phục nói ra.

- Lần trước tắm rửa soi gương, ta đã có rãnh rồi đấy.

Một cột sáng chói mắt từ trong phòng bắn ra, cái kia hào quang mạnh tới mức không ai mở mắt ra nhìn. Cột sáng đó chỉ là một chút năng lượng bị tiết ra thôi, tất cả đang kích động vờn quanh, xoáy lên trên những hòn đá trên mặt đất hình thành một cơn gió lốc cực lớn, đem cột sáng vây vào giữa. Trong gió lốc xen lẫn vô số hòn đá, càng di chuyển càng nhanh, nếu như có người bị cuốn vào trong đó, chỉ sợ không đến vài giây đồng hồ đã bị những hòn đá này đập nát.

Lilith thân đang ở trong trung tâm cuồng bạo của con gió lốc này lại có cảm thụ khác. Khác với vẻ cuồng bạo bên ngoài cột sáng, trung tâm lại vô cùng yên tĩnh tường hòa. Hào quang từ trên trời chiếu xuống, ấm áp rất thoải mái, làm cho nàng không muốn động một ngón tay nào cả, cả người như lâng lâng, có cảm giác như linh hồn tùy thời xuất khiếu. Bàn tay nắm cổ của Eva không biết đã buông ra từ bao giờ. Rũ xuống bên cạnh, thân thể từ từ bay lên, treo ở giữa không trung, đắm chìm trong hào quang.

Mà Eva ở cách Lilith không xa cũng có cảm thụ tương tự, đã vô lực, hoặc là đã không còn bất cứ ý niệm phản kháng nào trong đầu, mặc cho hào quang dẫn dắt, thân thể từ từ bay lên. Người người vốn là địch nhân khi gặp nhau sẽ tranh đấu không dứt, nhưng lúc này giống như hai chị em song sinh, càng tiến càng gần, chậm rãi bay lên bầu trời, một chút hào quang màu trắng như sương mù xuất hiện trên đỉnh đầu của hai người, trên không trung dây dưa cùng một chỗ, rốt cuộc không phân ra ai là ai.

Thời gian yên tĩnh này không tiếp tục được bao lâu, một âm thanh như thủy tinh nghiền nát đã đánh tan cục diện yên tĩnh này. mà bình nhỏ như thủy tinh kia rốt cuộc cũng không chịu nổi được sự va chạm của các hòn đá và năng lượng cuồng bạo bên ngoài, vết rách trên bình càng lúc càng lớn, rốt cục hóa thành một đống mảnh vỡ. Một quang cầu màu trắng tinh khiết từ trong bình thủy tinh bay ra, cố sức muốn chạy ra khỏi sự khống chế của gió lốc. Nhưng năng lượng này đúng là lớn quá mức, mặc cho nó giãy dụa như thế nào, lực hấp dẫn vô hình càng kéo nó càng gần, cuối cùng nhất là hút nó vào trong cột sáng vừa thô vừa to kia.

Thời gian giống như tiếp tục dừng lại, gió lốc xoay quanh cột sáng lúc này đình chỉ, những hòn đá kia nhao nhao rơi xuống mặt đất. Sau khi cột sáng vừa thô vừa to kia hút tiểu quang cầu vào trong, nó liền bành trướng lên một lượt, sau đó bắt đầu biến thành vặn vẹo, hơn nữa bành trướng càng lúc càng lớn. Tuy cột sáng này vẫn phát ra hào quang lóng lánh, nhưng lại bình thản, mà bây giờ biến thành chướng mắt. Đem trọn gian phòng chiếu rọi sáng chói, làm cho người ta căn bản không nhìn thấy vật gì. Hơn nữa thỉnh thoảng có mấy dòng điện từ trung ương của cột sáng bắn ra, bắn mặt đất thành cái động cực lớn.

- Đây là chuyện gì?

Lilith vốn đang đắng chìm trong bình tĩnh cảm thấy có chút không đúng. Bởi vì quá trình linh hồn hút vào trong thân thể rất bình thản, làm cho nàng không có chút sức kháng cự trong đầu. Nhưng tới cuối cùng trở nên luống cuống, hơn nữa lúc nhanh lúc chậm, xé rách linh hồn của nàng, đau đớn vô cùng kịch liệt. Hơn nữa trung tâm năng lượng cũng bắt đầu không ổn định, thỉnh thoảng có lôi quang màu đen từ trên trời giáng xuống.

- Chẳng lẽ đây là hậu quả do năng lượng dung hợp quá lớn hay sao?

Trong lòng Lilith có chút nghi hoặc, trước kia, nàng cũng đã từng nhìn thấy hai thiên sứ trong quá trình chiến đấu bị thương nặng tiến hành dung hợp, nhưng tình hình không giống bây giờ.

- Hẳn là bởi vì siêu việt giới hạn quy tắc, cho nên sinh ra dị tượng ước thúc ta sao?

Nhưng rất nhanh, Lilith cảm thấy một tia không hài hòa trong linh hồn, có năng lượng bị cuốn vào trong Đại Dung Hợp Thuật. Cổ năng lượng này khác với Eva, có khác biệt rất lớn.

Chính cổ năng lượng linh hồn không hài hòa này trộn lẫn vào, đảo loạn cả hệ thống Đại Dung Hợp Thuật, làm cho tiểu trận pháp vặn vẹo không ổn định. Chuyện này phát triển xuống dưới, sẽ phát sinh ra chuyện gì, Lilith cũng không rõ ràng lắm.

- Chết, ta quên mất hắn.

Trong nội tâm Lilith rùng mình một cái thật mạnh.

- Linh hồn nam nhân cùng nữ nhân chấn động hoàn toàn khác nhau, Đại Dung Hợp Thuật không thể nào dung hợp linh hồn chấn động khác nhau, cứ theo đà này...

- Oa, chuyện gì xảy ra?

Minh Diệu phí khí lực thật lớn mới có thể từ dưới đất đứng lên. Tuy không ngờ, một dòng điện cực lớn bắn xuyên qua vách tường, hung hăng đánh vào địa phương Minh Diệu vừa ngồi trước kia. Lam sắc quang mang cực độ chướng mắt, Minh Diệu vội vàng che con mắt nhìn qua một bên. Đợi khi mở mắt ra quan sát, địa phương mình vừa đứng đã biến thành hố to, khói xanh từ miệng hố phát ra. Miệng hố trơn nhẵn, giống như một thanh chocolate bị nhiệt độ hòa tan.

- Gặp chuyện không may.

Minh Diệu vội vàng nâng Âu Phàm dậy, nhanh chóng đem Âu Phàm bị thương đưa ra khỏi nơi này.

- Ngươi ở nơi này nghỉ ngơi một chút, ta nghĩ biện pháp đi vào xem.

Minh Diệu dặn dò Âu Phàm.

- Lilith nói lực lượng của nàng không còn nhiều lắm, chỉ sợ hiện tại không được...

Âu Phàm nhẹ nhàng gật đầu một cái. Hắn vốn chỉ là người bình thường. Chẳng qua được Lilith phù hộ, nhiều nhất là có một chút năng lực đặc thù, thân thể khỏe mạnh hơn người thường một chút. Hiện tại nội tạng trong thân thể của hắn bị linh áp cực lớn đè ép thành mãnh nhỏ, còn bảo trì thanh tỉnh là không tồi rồi, muốn mở miệng nói chuyện vô cùng miễn cưỡng.

Minh Diệu bước nhanh chạy vào đại sảnh, nhưng không ngờ vừa cất bước đi vào, vừa vặn bị một tia chớp cực lớn nện vào hắn. Hắn không kịp tránh né, linh quang trong đầu lóe lên, giơ tay phải đập mạnh xuống đất. Một cây gai đất nhô lên, dựng đứng trước mặt Minh Diệu. Tay kia của Minh Diệu cũng vỗ lên gai đất, trên gai đất được bao phủ một tầng hào quang. Minh Diệu vội vàng buông tay lui về sau một bước, tia chớp lắng không nện vào gai đất phát ra âm thanh như tiếng kim loại va vào nhau, phát ra hào quang chướng mắt, không bao lâu biến mất không thấy gì nữa, gai đất đó cũng bị đánh thành mãnh vỡ.

Liếc mắt nhìn thấy cây gai đất kia, linh lực phía trên nó giống như bị sức nóng đốt chảy kim loại, từ từ tan chảy. Minh Diệu âm thầm may mắn chính mình đã từng tu luyện Ngũ Hành thuật kỳ quái, hơn nữa còn hiểu được các loại dòng điện, nếu không thì vừa rồi bản thân mình đã biến thành than cốc. Minh Diệu thở dài một hơi, sau khi trở về nhất định nghiên cứu sách vật lý của Diệp Tiểu Manh mới được.

/397

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status