Cửa phòng học vừa đóng lại, thầy giáo nọ liền bước tới tủ gỗ đựng sách. Cánh cửa mở ra, Văn Thanh Hiên bị trói chặt tay chân, dây trói thít ngang miệng, tóc rối bời, chỉ có đôi mắt vẫn lạnh nhạt hơi mơ hồ, nhìn không ra cảm xúc.
Thầy giáo không nói không rằng đẩy Thanh Hiên ra ngoài. Cánh tủ đóng lại. Nhìn từ bên ngoài, tủ này lại y hệt như một tủ sách, cánh tủ có lắp kính bình thường. Nhờ có thiết kế đặc biệt mà không ai biết rằng, mở cửa ra, bên trong lại là khoảng không nhốt vừa một, hai người. Thậm chí lớp gỗ còn có khả năng cách âm khiến tiếng ú ớ không lọt ra ngoài được. Chính vì vậy, nhìn thoáng qua, đây chỉ là một văn phòng nhỏ không có chỗ nào giấu người, đánh lừa cả Ngọc Thanh Hiên và Bình An.
Thầy giáo ngồi như một bức tượng bên bàn làm việc, mắt nhìn thẳng vào cánh cửa đóng im ỉm, trên bàn làm việc có chiếc điện thoại đang úp xuống nhưng vẫn có thể nhìn thấy màn hình hết tối rồi sáng lên báo cuộc gọi đến. Văn Thanh Hiên vẫn bị trói chặt, nằm chật vật dưới đất. Không gian không một tiếng kim rơi. Văn nghiêng nghiên tai, nhẹ nhàng
Thầy giáo không nói không rằng đẩy Thanh Hiên ra ngoài. Cánh tủ đóng lại. Nhìn từ bên ngoài, tủ này lại y hệt như một tủ sách, cánh tủ có lắp kính bình thường. Nhờ có thiết kế đặc biệt mà không ai biết rằng, mở cửa ra, bên trong lại là khoảng không nhốt vừa một, hai người. Thậm chí lớp gỗ còn có khả năng cách âm khiến tiếng ú ớ không lọt ra ngoài được. Chính vì vậy, nhìn thoáng qua, đây chỉ là một văn phòng nhỏ không có chỗ nào giấu người, đánh lừa cả Ngọc Thanh Hiên và Bình An.
Thầy giáo ngồi như một bức tượng bên bàn làm việc, mắt nhìn thẳng vào cánh cửa đóng im ỉm, trên bàn làm việc có chiếc điện thoại đang úp xuống nhưng vẫn có thể nhìn thấy màn hình hết tối rồi sáng lên báo cuộc gọi đến. Văn Thanh Hiên vẫn bị trói chặt, nằm chật vật dưới đất. Không gian không một tiếng kim rơi. Văn nghiêng nghiên tai, nhẹ nhàng
/33
|