Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 123

/183


- Không thể như vậy được. - Mặc Kinh Trập vô cùng tự tin đối với thành tích của bản thân, cho rằng mình chính là thiên chi kiêu tử, thiên tài trong thiên tài. Hắn cũng cực kỳ khinh thường những người sử dụng ngoại vật để tăng cường thực lực, cho rằng chỉ có dựa vào tự bản thân tu luyện mới là chân thật. 

Bây giờ kẻ ở trước mắt này lại nói hắn đột phá từ Tôi Thể cảnh tầng hai tới Địa Cương cảnh tầng ba chỉ trong vòng trong một tháng, điều này làm sao có thể xảy ra. 

- Hừ! - Lâm Phàm hừ lạnh một tiếng - Ếch ngồi đáy giếng chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi, không biết trời cao đất rộng. Ra ngoài mà mở mang tầm mắt đi, ngươi sẽ biết được thế gian này có rất nhiều chuyện mà ngươi cho rằng không có khả năng xảy ra, lại thực sự tồn tại. 

Trình bá đi đến bên cạnh Mặc Lăng Vũ, nói: 

- Tiểu thư nên ngăn cản đại thiếu gia, đừng để đại thiếu gia tiếp tục cãi nhau với Lâm đại nhân nữa. 

Mặc Lăng Vũ gật đầu, nàng cũng không ngờ sự tình sẽ phát sinh đến mức độ như thế này. Không ngờ ca ca của mình và Lâm công tử mới lần đầu gặp mặt đã phát sinh cãi vã. Hơn nữa nàng còn cảm thấy hai người như sắp đánh nhau đến nơi rồi. 

Ca ca của mình làm sao có thể chưa từng dùng đan dược? Nàng nhớ rõ khi còn bé ca ca đã len lén uống một viên đan dược thượng phẩm Địa giai của gia tộc. Nếu như không phải có cao nhân xuất thủ áp chế dược lực cuồng bạo kia thì ca ca của mình chỉ sợ đã bị nổ banh xác rồi. 

- Ta không tin, ta phải... - Trong ánh mắt của Mặc Kinh Trập lóe lên chiến ý hừng hực tựa như là muốn phân cao thấp cùng với Lâm Phàm, chứng minh cho mọi người thấy ai mạnh ai yếu. Nhưng mà hắn còn chưa nói xong thì đã bị Mặc Lăng Vũ ngắt lời: 

- Ca ca, muội đã lấy được nội đan của Huyết Giao, chúng ta phải mau chóng trở về cứu phụ thân. 

Mặc Kinh Trập sững sờ, dù có vẻ không muốn nhưng cũng đành gật đầu, sau đó quay đầu nhìn chằm chằm vào Lâm Phàm như muốn khắc ghi dung mạo của hắn vào trong lòng, sau đó hỏi: 

- Nói cho ta biết, ngươi tên gì? 

Hiển nhiên là có ý ngươi chờ đó về sau ta sẽ tìm ngươi chiến một trận. 

Lâm Phàm cười nhạt một tiếng, cũng không hề để đối phương ở trong lòng, thản nhiên nói: 

- Nhớ kỹ, ta là đệ tử nội môn của Viêm Hoa tông, Lâm Phàm. 

Mặc Kinh Trập hít sâu một hơi, mắt sáng như đuốc, như có lửa nóng hừng hực cháy bên trong, rồi hắn trầm giọng: 

- Ngươi cũng nhớ kỹ cho ta, ta là đại thiếu gia của Mặc gia thành Linh Phong, Mặc Kinh Trập. 

Mặc Lăng Vũ khẽ khom người với Lâm Phàm, nói: 

- Lần này đa tạ Lâm công tử ra tay tương trợ, ngày sau nếu công tử đến thành Linh Phong, Lăng Vũ sẽ tận tâm tiếp đãi. 

Lâm Phàm khoát tay: 

- Mặc tiểu thư khách khí. 

Theo suy nghĩ của Mặc Kinh Trập, vấn đề này hắn không bỏ qua được. Nguyên bản thần công đã thành, hắn nghĩ mình hoàn toàn có thể độc bộ thiên hạ, nhưng mà sao có thể ngờ đến lại gặp được người này. Vốn dĩ hắn còn muốn chiến đấu một trận cùng đối phương, nhưng mà phụ thân còn bị trọng thương, đang ở nhà chờ thuốc, hắn phải gấp rút đưa nội đan của Huyết Giao về. 

Nhìn đám người Mặc gia rời đi, Lâm Phàm cũng chuẩn bị quay về phường thị Vân Hải để đổi ngân phiếu thành đan dược tu luyện, nhưng mà khi cúi đầu nhìn thi thể dài mấy chục trượng của Huyết Giao còn ở trên mặt đất thì lại có chút bất đắc dĩ. 

Huyết Giao Địa Cương cảnh tầng năm kỳ thật cũng rất đáng tiền, là một trong những nguyên liệu thiết yếu của rất nhiều loại đan dược. 

- Ai muốn mua thi thể của Huyết Giao không? - Lâm Phàm nhìn chung quanh và lên tiếng. 

Hắn vừa dứt lời đã có mấy người đi ra, hiển nhiên là bọn họ cũng chờ đợi lâu rồi. Những người này đều là Luyện Đan sư của mấy cửa hàng bán đan dược trong phường thị Vân Hải. Khi biết có người muốn đi gi ết chết Huyết Giao, bọn họ vẫn đi theo sau. Dù sao toàn bộ thân thể của Huyết Giao đều là đồ tốt, có thể luyện chế Long Tủy Đan cấp thượng phẩm Huyền Giai, nếu như là Luyện đan sư cao cấp hơn thì còn có thể luyện chế Thiên Long Đan cấp hạ phẩm Địa Giai. 

Hai loại đan dược này có rất nhiều tác dụng, thậm chí Thiên Long Đan còn có tỷ lệ nhất định khiến người sử dụng kế thừa được một tia huyết mạch của thần long. 

Mà tia huyết mạch này lại có công hiệu rất mạnh, tăng cường thể chất cũng chỉ là chuyện bình thường. Thậm chí nếu sau này cơ duyên đủ may mắn, có thể tăng tia huyết mạch này lên tới cấp bậc huyết mạch của Viễn Cổ Thần Long, vậy thì sẽ càng ghê gớm. 

Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi. Từ xưa đến nay còn chưa bao giờ có người đạt tới mức độ như thế. 

- Ta đến từ Dược Vương các, ra giá 1,5 triệu. - Một lão giả bước ra, long hành hổ bộ, tinh khí thần hùng hậu, hiển nhiên là một vị cao thủ luyện đan, bồi bổ bản thân cũng rất đầy đủ. 

- Hừ, Dược Vương các thật đúng là hào phóng! Toàn bộ thi thể Huyết Giao Địa Cương cảnh tầng năm đều là bảo bối, con Huyết Giao trước đó cũng đã bán được 2 triệu. Bây giờ con này có tu vi cường hãn hơn con trước rất nhiều, vậy mà các ngươi cũng dám ra giá 1,5 triệu. Đan Đỉnh các ta ra giá 2,5 triệu. - Một nam tử trung niên chắp hai tay sau lưng bước ra, quần áo tản ra ánh sáng của tài phú đến chói mắt, hiển nhiên cũng là một ông chủ lớn. 

Đối với cái gọi là mấy triệu này, Lâm Phàm đã không còn để ở trong lòng, bây giờ chỉ là tuân theo nguyên tắc không lãng phí nên mới bán ra mà thôi. Cho nên hắn cũng tùy tiện để cho mấy người kia tranh giá, có thể bán được bao nhiêu thì cứ bán bấy nhiêu. Bán xong còn rời đi cho nhanh, hắn còn muốn xâm nhập hai đại hiểm địa, tiến hành tu luyện nữa. 

Về phần số tiền này, hắn cũng định lưu lại đến khi trở về tông môn thì mới tiêu xài. Ở phường thị Vân Hải này, mặc dù kiếm tiền dễ dàng, nhưng mà đan dược ở đây đắt hơn ở tông môn rất nhiều. 

Cuối cùng, thi thể của Huyết Giao cũng bán được 3 triệu, cũng xem như là một món tiền không nhỏ. 

Nếu như là mấy ngày trước, có lẽ Lâm Phàm sẽ rất phấn khởi. Nhưng mà bây giờ, trong lòng hắn lại không gợn sóng. 

Sau khi giao dịch kết thúc, hắn cầm ngân phiếu bỏ vào trong nhẫn trữ vật rồi lập tức trở lại phường thị Vân Hải, dự định mua một vài thứ để chuẩn bị đi thăm dò hai đại hiểm địa. 

Mà hắn cứ luôn có cảm giác rằng có rất nhiều đôi mắt tham lam đang nhìn mình chằm chằm, nhưng mỗi khi quay lại tìm kiếm, những ánh mắt này lại lập tức biến mất không thấy đâu. Điều này khiến cho Lâm Phàm có một ý tưởng khác lạ, chơi câu cá cũng là một lựa chọn không tồi. 

Hắn cố ý để lộ số tiền lớn trước ánh mắt của mọi người, sau đó lại còn rất tùy ý cất vào trong nhẫn trữ vật, giống như là nói cho tất cả mọi người đều biết, ta hiện tại rất giàu có, các ngươi ai có ý tưởng xấu xa thì nên tranh thủ thời gian hành động đi, bây giờ bỏ qua rồi là về sau sẽ không còn cơ may nữa đâu. 

Chuyện ở đầm Giao Long hôm nay có rất nhiều người chứng kiến. Đối với bọn hắn, tên nhóc này mang khoản tiền quá lớn trên người, khiến không ít người đã nảy sinh ý đồ. 

- Gì cơ, tiểu tử này chỉ có tu vi Địa Cương cảnh tầng ba thật sao? 

- Hẳn là không có khả năng này. Hắn ta có thể giế t chết con Huyết Giao kia, sao có thể là Địa Cương cảnh tầng ba. 

- Con Huyết Giao kia có tu vi là Địa Cương cảnh tầng năm, cường giả Địa Cương cảnh tầng năm bình thường cũng khó có khả năng giế t chết. Nhưng mà cũng có một trường hợp ngoại lệ, đó chính là con Huyết Giao kia nguyên bản đã trọng thương từ trước rồi và tiểu tử này nắm bắt được cơ hội. 

- Bây giờ số tiền kia đang ở ngay trước mắt, nếu cứ bỏ qua như thế thì về sau sẽ không dễ có cơ hội nào nữa đâu. Theo ta thấy, chúng ta nên làm một vụ này. Dù sao ở phường thị Vân Hải, chuyện giết người cướp của là hết sức bình thường. Huống hồ tiểu tử này hẳn là muốn đi hiểm địa, đến lúc đó chúng ta chỉ cần bám sát theo phía sau. Nói không chừng chưa cần chúng ta động thủ, tiểu tử này đã bị yêu thú ở bên trong gi ết chết rồi. 

Nói đến đây, những người này cũng có chút động tâm. Đây chính là cầu phú quý trong nguy hiểm, nếu thành công thì đúng là giàu to rồi. 

Đội xe ngựa của Mặc gia chạy ở trên đường lớn với tốc độ rất nhanh, hiển nhiên là cũng vội vã trở về thành Linh Phong. 

Có Mặc Kinh Trập đi cùng cho nên họ cũng không sợ gặp phải đám tà tu như lúc trước. Mặc Kinh Trập cưỡi Dung Nham Thần Câu, sắc mặt trông thì có vẻ bình tĩnh nhưng lại tựa như là có một tảng đá lớn đang đè nặng trong lòng, nếu như không thể cất lên thì khó mà thoải mái. 

Lộc cộc! 

Lúc này, ở phương xa có một đội nhân mã xuất hiện, khi Mặc Kinh Trập nhìn thấy đám người này, hắn lập tức mừng rỡ. 

- Muội muội, mấy người Nhị thúc cũng đã tới, ta còn có chuyện phải làm, mọi người cứ về trước đi. - Vừa nói xong, Mặc Kinh Trập lập tức điều khiển Dung Nham Thần Câu quay đầu, chạy về phía phường thị Vân Hải. 

Mặc Lăng Vũ vừa muốn nói gì đó, lại phát hiện bóng dáng của Mặc Kinh Trập đã biến mất ở phương xa. 

Đội nhân mã ở phía trước dừng lại, nam tử trung niên dẫn đầu mang khí tức vững vàng, ông ta hỏi: 

- Cháu gái, cháu đã lấy được nội đan của Huyết Giao rồi sao? 

Mặc Lăng Vũ bước ra từ trong xe ngựa, nói: 

- Nhị thúc, cháu đã lấy được rồi. 

- Kinh Trập đâu? Không phải là nó cũng tới phường thị Vân Hải sao? 

- Ca ca có chuyện rời đi trước, nhưng mà không có việc gì, hẳn là chẳng mấy chốc sẽ trở về. - Mặc Lăng Vũ nghĩ đến vẻ mặt kia của ca ca, trong lòng cũng biết sẽ xảy ra chuyện gì. Hiển nhiên là ca ca muốn quay về chiến một trận với Lâm công tử. 

- Vậy thì tốt, chúng ta cũng đi nhanh thôi. 

Lúc này, Lâm Phàm còn đang suy nghĩ xem mình nên đi chỗ nào lịch luyện, chuyện lựa chọn thôi cũng để cho người ta cảm thấy nhức đầu. 

Vực sâu Vạn Quật! 

Phế cảnh Triệu Linh! 

Chỉ cần nghe danh tự là đã biết hai cái hiểm địa này rất cao cấp, nhất là vực sâu Vạn Quật thông suốt bốn phương, yêu thú nhiều vô số kể, nghe nói còn có kho báu nữa, đúng là có thể thử một lần. 

Sau đó, Lâm Phàm cũng không suy nghĩ nhiều thêm, nhanh chóng quyết định là đi vực sâu Vạn Quật. 

Chỉ là trước khi đi vào thì nên chọn lựa một nơi bí mật để tự sát đã. Dù sao “Bạo Huyết” và “Thất Thần Thiên Pháp” đều có một chút di chứng. Mặc dù tạm thời thì không nghiêm trọng lắm, nhưng mà muốn đi thăm dò một chỗ mới, nhất định phải toàn lực đối mặt. 

Đây không chỉ là để bảo vệ bản thân, còn là thể hiện sự coi trọng đối với yêu thú sinh sống ở bên trong hiểm địa. 

Vực sâu Vạn quật. 

Đây cũng là lần đầu tiên hắn đi thăm dò hiểm địa. Trên mặt đất là nham thạch màu đen mênh mông, xung quanh có rất nhiều hố to đủ cho một người chui lọt. Vô số âm thanh kỳ quái tựa như là tiếng dã thú gầm rống, tiếng âm hồn rít lên chói tai truyền đến từ bên trong những cái hố lít nha lít nhít kia. 

Người nhát gan thì đúng là sẽ không dám đi vào thật. Nhưng mà kiếp trước từng học hành đầy đủ, Lâm Phàm biết hiện tượng này chỉ là do gió mà thôi. 

Sau đó, hắn lập tức nhảy vào trong khe trượt đen kịt rồi biến mất trong bóng đêm. 

Một lát sau, mấy bóng người xuất hiện. 

- Không ngờ tiểu tử này lại tiến vào vực sâu Vạn Quật. Thật đúng là trời cũng giúp chúng ta. Dù sao chúng ta cũng vô cùng quen thuộc với vực sâu Vạn Quật, xem ra cơ hội thành công càng lớn hơn rồi. 

- Đi, chúng ta nhanh đuổi theo thôi, đừng để lạc mất tiểu tử này. 

Sau khi những người này đi vào được một lúc, lại có mấy bóng người xuất hiện. Rồi cũng không hề do dự, mấy người này lập tức nhảy vào bên trong khe trượt đen kịt kia.

/183

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status