Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 12 - Chương 12

/215


Oman tính tình tùy tiện, trong ngày thường thì qua loa đại khái, gần đây biết được bạn lữ Eva hoài ấu tể thì đã sớm bận đến đầu óc choáng váng, hôm nay mới thật vất vả rút ra được thời gian tới đây. Bởi vì ngày hôm qua hắn chợt nghe nói em trai Allen mang về một giống cái xinh đẹp từ bên ngoài, nghe được tin tức đã làm cho hắn vui vẻ hỏng rồi. Hắn đã sớm tìm được bạn đời, Allen vừa trưởng thành, vốn đang nghĩ rằng tìm cho nó một người, không tới nghĩ bên này còn đang nghĩ thì bên kia đã có tin tức rồi. Oman đã tự động xem nhẹ tình huống Allen chỉ là mang về một giống cái, mà không phải là một bạn lữ chân thật.

Oman sao anh lại đến đây, Thanh Quả anh cần em đã quên hái rồi, tối hôm nay em sẽ đi hái giúp anh. Vừa thấy Oman đến đây, lúc nàyAllen mới nhớ tới mình đã đáp ứng anh trai sẽ hái trái cây giúp anh ấy. Lúc ấy hắn chỉ lo cho Liễu Thư, mà việc này thì đã quên không còn một mảnh, lúc này hơi có chút chột dạ, chà xát bàn tay to thương lượng với Oman.

Oman lắc lắc bàn tay to như quạt hương bồ, liệt bĩu môi nói: Không cần, lúc Phách Nhĩ trở về có thuận tiện hái xuống giúp anh một ít rồi. Nói xong, Oman cũng không nhìn Allen mà trực tiếp quay đầu nói với Liễu Thư: Tôi gọi là Oman là anh trai của Allen, em hẳn là giống cái nó mang về đi. Đối với Allen thì tiếng nói cao giọng hơn tám độ nhất thời hạ thấp xuống, đây là phản xạ có điều kiện của toàn bộ thú nhân, đối đãi với giống cái thì sẽ tự nhiên mà dịu dàng êm ái lại nhẹ nhàng, trăm ngàn lần không thể dắt cổ họng mà rống lên.

Liễu Thư nở nụ cười, đối với biểu hiện của Oman mà bật cười, cười khẽ lắc đầu nói: Chào anh, tôi là Liễu Thư, cảm ơn Allen đã cứu tôi, còn mang tôi trở về bộ lạc Dực Hổ.

Vậy thì không cần cảm tạ tôi, cảm tạ Allen là tốt rồi. Oman vội vàng xua tay.

Vậng, rất cảm ơn Allen.

Không có gì, em là giống cái, tôi nhất định sẽ cứu. Allen cào cào cái đầu màu đỏ kim, cười rất ngại ngùng. Khi hắn chống lại đôi mắt vui tươi của Liễu Thư thì thật sự là không biết vì sao trong lòng lại chột dạ, lòng bàn tay đổ mồ hôi, nói chuyện cũng không lưu loát như ngày thường, ngay cả đối diện với dã thú hung mãnh cũng không có loại cảm giác này, điều này làm cho hắn nhất thời không nghĩ ra.

Oman lại vội vàng đi trở về, dù sao trong nhà có một bạn lữ đang có thai, đi ra ngoài thời gian dài thì hắn lo lắng. Trước khi đi có để lại một chút trái cây, hồng hồng xanh xanh xem ra đều ăn rất ngon, đây là ngày thường hắn vội hái mang về cho bạn lữ. Lần này em trai có đối tượng theo đuổi, hắn cũng không ngại ra một phần lực.

Đợi sau khi Phân Đạt cũng đi rồi, trong sơn động cũng chỉ còn lại Allen và Liễu Thư, thời gian cũng đã đến giữa trưa, nhưng vì ăn điểm tâm quá trễ nên cô cũng không đói. Liễu Thư liền câu được câu không tán gẫu với Allen, thấy hắn không có ý tứ muốn đi, cô cũng thở phào. Nếu đều đi hết rồi thì một mình cô vẫn rất tịch mịch, cô còn chưa quen thuộc nơi này.

Mùa hạ cũng sắp trôi qua, lập tức cũng sắp đến mùa đông giá lạnh, trong khoảng thời gian này thú nhân trong bộ lạc đã đi ra ngoài săn thú rồi. Dưới sự dẫn dắt của Liễu Thư, Allen cũng không còn khẩn trương giống như lúc ban đầu, mà bắt đầu nói cho Liễu Thư nghe chuyện của bộ lạc Dực Hổ.

Khí


/215

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status