Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 154 - Bận Rộn

/215


Hôm nay cơm có móng giò, Liễu Thư đặc biệt để lại, Allen nhóm lửa Liễu Thư vừa làm nóng nồi, vừa lấy ra hai cái chân đã sớm ướp kỹ, đợi nồi tốt rồi thì đổ mỡ, chuẩn bị làm móng giò kho tàu. Ở đây heo cũng không phải là heo trắng và lợn rừng mà cũng có chênh lệch, nhưng mà một thân mỡ béo đặc biệt tốt, bốn cái chân cũng to lớn khỏe mạnh. Liễu Thư chỉ lấy hai cái, còn lại chờ ngày mai ăn, đã sớm làm xong trụng nước sôi nhổ lông, hiện tại chỉ cần nấu chín mà thôi.

Tiện tay xách ra một cái chân tẩy sạch, đặt lên cái thớt gỗ rồi cầm đao bắt đầu băm, Liễu Thư yên lặng thở dài, hiện tại cái chủy thủ nhỏ đã dùng càng ngày càng không thuận tay. Không nói chỉ là lấy đến cắt rau nấu cơm, rau dưa thì còn may gặp phải thịt thì lại chặt, lại băm, quả thực thần phiền. Lại xem xét chỗ lưỡi dao hổng một chút, cô có thể khẩn cầu thần thú để cho cô xuyên trở lại ngày đó hay không, cô nhất định không mua cái gì chủy thủ nhỏ, mà là thay bằng mấy con dao phay thô dày dùng bền...

Thả mỡ vào trong nồi, nghe xèo một tiếng, Liễu Thư cũng thả móng giò đi vào, sau đó chính là trộn xào một trận, tiếp theo chính là các loại gia vị, mùi vị thịt cũng theo đó mà truyền ra, khiến người ta thèm nhỏ dãi. Thời gian ngắn ngủn, hai mười mấy năm qua miễn cưỡng có thể làm một ít thức ăn gia đình hiện tại cô cũng có thể làm đầu bếp một phương, nhưng mà điều kiện tiên quyết là tài liệu gia vị cái gì cần có đều có.

Móng giò kho tàu còn cần đường phèn rượu gia vị cùng lão trừu, nhưng thực đáng tiếc hiện tại mấy thứ này Liễu Thư đều không có, duy nhất có thể an ủi chính là tương muối do cô làm ra. Tuy rằng cũng không thể được xưng với chính tông nhưng tối thiểu cũng là một loại vị, cũng có thể bù lại khiếm khuyết cho món móng giò kho tàu, thật hiếm có. (lão trừu: hình như là nhãn hiệu một loại gia vị hay nước tương)

Làm xong móng giò, Liễu Thư mở na81mvung cái nồi nhỏ, bên trong là một nồi canh, là canh sườn, là hôm nay thời điểm nung gốm liền nhân cơ hội hầm canh, bây giờ hầm thời gian dài hương vị cũng ngon. Cô xoay người đi đất trồng rau sân sau hái xuống ngò rí, cái này cũng không phải là ngò rí mà là một loại gia vị, theo Liễu Thư cũng chưa thấy qua. Dù sao không có độc hơn nữa chính là để vào trong canh sẽ có một mùi thơm, canh cũng trở nên sẽ có hương vị, cô rất thích. Cho nên trồng không ít ở chung quanh vườn rau, sau đó thì lấy tên ngò rí, dù sao ngò rí chân chính cô còn chưa có phát hiện.

Sau khi trở về rửa sạch ngò rí cắt nhỏ bỏ vào trong thì nói với Allen đang Nghiem túc nhóm lửa phía dưới: Cũng đun nóng cái nồi nhỏ, bên trong là canh em nấu, hiện tại thả ngò rí vừa vặn nóng một chút là có vị.

Allen không nói hai lời cầm cỏ khô nhóm lửa bên lò lớn sang nồi nhỏ, còn cười nói: Là canh sườn sao?

Uhm. Liễu Thư gật gật đầu, nhưng mà nghĩ đến Allen nhìn không thấy lại 'uhm' một tiếng sau nói: Sườn là em chọn loại rất nhiều thịt, đợi lát nữa gặm nhiều một chút.

Thú nhân vẫn là không thịt không vui, bọn họ không giống giống cái ăn trái cây gì đó cũng có thể ăn no, vẫn không hấp thu lượng lớn thức ăn là không được. Cho nên phương diện thức ăn đối với Allen, Liễu Thư luôn luôn rất hào phóng, chẳng những thịt nhiều khối lớn còn nghĩ biện pháp làm cho hương vị thật ngon, quả thực làm cho người ta cảm động không thôi.

Tắt lửa móng giò, nhìn nồi chảo, Liễu Thư lấy ra bánh khoai lang dự trữ còn chưa kịp làm. Đây là dùng khoai lang nấu chín chà xát, lại đổ mỡ vào trong nồi, thuận tiện đánh vài cái trứng chim, quấy hỗn hợp thành dịch trứng dùng chiếc đũa gắp bánh khoai lang lăn một vòng trong dịch trứng rồi bỏ vào trong nồi. Hiện tại khoai lang xũng sắp thành món chính của Liễu Thư, cũng tốt, tại Allen không quá thích ăn. Đương nhiên cô cảm thấy hắn là muốn để dành tất cả mấy cái này lại cho cô, dù sao hiện tại cũng không phải mùa đông, mọi người cũng không lo lắng vì đồ ăn, cô cũng không khách khí mà vui lòng nhận cho, đều ăn mỗi bữa, còn đổi cách ăn đa dạng. Cũng may ở nhà chứa đựng rất nhiều, bằng không ăn xong rồi không đợi đến khi mình trồng ra khoai lang thành thục, Liễu Thư cũng không biết sao làm.

Đợi hết thảy đều làm tốt rồi, ánh trăng cũng bò lên ngọn cây, một bàn thức ăn tràn đầy, đôi vợ chồng nhỏ ở cùng một chỗ múc canh gắp rau cho nhau. Hơn nữa thỉnh thoảng nói một ít chuyện thú vị hôm nay, hơi thở thản nhiên ấm áp tràn


/215

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status