Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 102 - Chương 7

/215


Editor: ChieuNinh

Liễu Thư cũng không giải thích, tay chân lưu loát đứng lên, liền xoay người chạy ra bên ngoài sơn động, chỉ để lại một câu: Đợi tôi một chút.

Mọi người khó hiểu, còn đang ngây người, vẫn là Vu y có vẻ bình tĩnh: Alice lại đi hầm chút canh thịt bưng lại đây. Hiện tại cũng không thể để cho Eva thoát lực.

Bên này Vu y lên tiếng, từng người đều tự động đứng lên, Kathy ngồi xổm ở bên cạnh Eva tận lực an ủi động viên cô, để cho cô lại kiên trì một hồi.

Kathy, mình đau quá, hu hu... Oman. Eva nghĩ nghĩ thì bi ai trong lòng, bên mình đã thống khổ sinh đứa nhỏ, bạn lữ còn không ở bên cạnh, hơn nữa còn phải đi đọ sức sinh tử. Ngay cả bên cạnh có nhiều người quan tâm như vậy, nhưng thế này làm sao có thể so sánh được, càng nghĩ càng ủy khuất không thôi.

Ừ ừ, đúng đúng đúng, vì Oman cậu cũng phải tiếp tục kiên trì, hừng đông Oman sẽ trở lại, đến lúc đó là có thể nhìn thấy cậu và tiểu ấu tể. Kathy vuốt mồ hôi một cái ra sức nói.

Vu y còn đang thử xem có thể thả chân đứa nhỏ trở lại hay không, nhưng mà thế nào cũng không thành công, giống như ấu tể tiểu thú nhân trong bụng cảm thấy một cái chân đi ra rồi, đợi không kịp nữa, ngược lại chân nhỏ càng lòi ra. Bà gấp đến độ cả đầu đầy mồ hôi, như vậy làm sao mà sinh đây, là một giống cái còn có thể nhìn xem, nhưng mà tiểu thú nhân quá lớn, căn bản không được.

Đến đây đến đây. Liễu Thư thở hổn hển chạy vào, cũng không quản những người khác, lập tức đi đến bên cạnh Vu y, ở trên tay cô còn cầm một nhánh cây gai.

Tiểu Thư, con đây là... Vu y chỉ vào nhánh gai không biết nên nói cái gì, đây là muốn làm gì vậy.

Liễu Thư không vội giải thích, đã đứng lên đi qua nhổ xuống cây gai, sau đó thì trực tiếp đâm một cái đến chân nhỏ vươn ra, ánh mắt cũng không chớp.

Vu y đầu tiên là cả kinh, tiếp theo đúng là giận dữ, muốn ngăn trở nhưng mà Liễu Thư động tác quá nhanh, đã là không thể, nhất thời giận dữ: Tiểu Thư, con làm gì?

A, chân, chân đi vào... Alice bưng canh thịt tới đang đi ngang qua, vừa vặn trông thấy một màn này, nhưng khiến cho cô kinh ngạc cũng là toàn bộ cái chân nhỏ đỏ rực bị Liễu Thư châm một cái thì lui trở về, lập tức cả kinh thiếu chút nữa làm đổ cả canh thịt, may mắn kịp lúc ổn định lại.

Cái gì? Vu y quay đầu vừa thấy, chân của tiểu ấu tể quả thực đi vào, nhất thời đã biết dụng ý vừa rồi của Liễu Thư, sau đó chính là xấu hổ ngượng ngùng, vừa rồi bà còn mắng Tiểu Thư nữa.

Vu y mau chỉnh lại thai vị đi. Liễu Thư không để ý mấy thứ này, hiện tại cô chỉ hy vọng Eva có thể thuận thuận lợi lợi sinh đứa nhỏ ra, cái này là vạn sự êm đẹp rồi.

À à, được, được. Cũng biết hiện tại là lúc đặc biệt, Vu y buông việc này, vội vàng động thủ nâng thai vị, hai a sao khác cũng tới đây hỗ trợ, mà Eva kêu đau lại vặn vẹo cả người.

Sợ Eva bị đau quá sẽ làm bị mình thương, Liễu Thư cuốn khối da thú nhét vào trong miệng của cô, dặn dò: Cắn, đừng cắn bị thương chính mình.

Kế tiếp Liễu Thư Alice và Kathy đều không thể giúp được cái gì, chỉ ở một bên quan sát, thuận tiện bưng nước chuyển đồ, trấn an Eva.

Ước chừng qua hơn mười một mười hai phút, giọng hưng phấn của Vu y truyền đến: Thai vị đúng rồi, có thể trông thấy đầu đứa nhỏ.

Những lời này giống như là cho Eva thêm khí lực, nếu không đổ mấy bát canh thịt, cô đã sớm thoát lực, cho dù là như thế thì nhìn cô cả mặt mồ hôi. Ngay cả tiếng kêu cũng sắp không thể nghe thấy, bộ dạng cũng kiên trì không được bao lâu, nghe lời nói này thì nhất thời không biết khí lực từ đâu ra, mạnh mẽ dùng sức một cái.

Tốt tốt tốt, cứ như vậy, dùng nhiều lực đứa nhỏ sẽ đi ra rất nhanh. Vu y tiếp động viên cho Eva cố lên, động tác trên tay nghiêm túc từng chút.

Mấy người Liễu Thư khẩn trương không thôi, ánh mắt cũng không chớp một cái.

A... Sau một tiếng kêu đau vang dậy, trong sơn động vang lên tiếng khóc lớn chờ đợi đã lâu.

Oa oa oa...

Ép buộc lâu như vậy mới sinh ra được đứa nhỏ, vừa tiếp xúc với không khí giống như cảm giác không thoải mái bằng cơ thể mẹ, nhất thời mở cái miệng nhỏ nhắn ra khóc phải nói là rung động đến tâm can.

Ha ha ha, sinh sinh rồi, tiểu thú nhân, là một tiểu thú nhân. Trong bộ lạc mỗi một ấu tể sinh ra đều là một sinh mệnh nối tiếp, mà mỗi khi đỡ đẻ đứa nhỏ đến trên đời này Vu y ôm hôn mang theo phấn chấn đều đã không lời nào có thể diễn tả được.

Rốt cuộc thì đứa nhỏ cũng sinh ra, mẹ con bình an, mọi người đều thở ra một hơi thật mạnh, lại bắt đầu bận rộn. Vu y cầm da thú lau vết bẩn cho ấu tể tiểu thú nhân mới ra lò, Liễu Thư dẫn theo Kathy Alice làm sơ thu dọn cho Eva.

Đợi hết thảy bình tĩnh lại, hai a sao hỗ trợ cũng mệt mỏi một đêm đều trở về nghỉ ngơi, người bên ngoài biết sinh xong rồi, thấy không có việc gì cũng dần dần tản ra. Trong sơn động trừ bỏ Eva nằm ở trên giường mê man thì chỉ còn lại bốn người Liễu Thư, ừm, còn có một tiểu bao tử (tiểu bao tử: bánh bao nhỏ, bọc nhỏ, bảo bảo, bảo bối… là những từ ngữ thương yêu dành cho trẻ nhỏ).

Thật xấu. Kathy bới cái bọc quấn tiểu thú nhân đã được tẩy sạch ở bên cạnh nhìn, sau khi xem xong phát biểu cảm khái: Eva tỉnh nhất định sẽ rất thương tâm, tiểu thú nhân nhà cậu ấy thật xấu.

Vu y nghe vậy vừa bực mình vừa buồn cười, rửa sạch xong rảnh tay lại đây gõ trán Kathy một cái, cười nói: Xấu cái gì mà xấu hả, tiểu ấu tể sinh ra đều như vậy, chờ thêm vài ngày lớn lên thì trở nên trắng trẻo mập mạp, đáng yêu không thôi, con thì có biết cái gì nha.

Kathy ngượng ngùng sờ sờ chỗ bị gõ không nói gì, tiếp tục ngồi quan sát tiểu bao tử.

Thần kinh khẩn trương một khi buông lỏng xuống thì trở nên mệt mỏi, cả đêm vừa lo lắng cho các thú nhân




/215

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status