Xuyên Nhanh: Cứu Mạng, Tất Cả Nam Chủ Đều Tan Vỡ!

Chương 209 - Ra ngoài, ngươi là fan giả! 30

/210


Bạc Nhất Cận chưa từng nghĩ tới, có một ngày chính mình cư nhiên sẽ cùng cái loại sinh vật lông xù xù này ở cùng một chỗ, hắn nhìn tiểu cô nương vui sướng vô cùng, lại nhìn nàng cẩn thận ôm con mèo Ragdoll màu trắng kia, cả người liền cứng đờ.

Ai có thể nói cho hắn, con mèo này là từ đâu tới?

"An An?"

Tô Đường vô tội mà quay đầu lại, "Bạc Nhất Cận, đây là mèo của bạn em, cô ấy có việc nuôi không được, em nhìn thấy quá đáng yêu, nên gọi cho tiểu trợ lý nhận lấy, anh sẽ không ghét bỏ đúng không?"

Bạc Nhất Cận hít sâu một hơi, "Sao lại ghét bỏ."

Tô Đường nhẹ nhàng thở ra, "Bé mèo đáng yêu như vậy, em lúc đầu còn sợ anh sẽ ghét bỏ."

Bạc Nhất Cận cười cười, bất quá hắn cảm thấy, cái nụ cười này so với không cười càng khó coi hơn.

Tô Đường vuốt ve mèo mà nhìn hắn cố nén kiên cường, cũng không chọc phá, còn quản gia đứng bên cạnh, khi nhìn thấy tiểu cô nương ôm con mèo trắng nhỏ trong một cái chớp mắt, sắc mặt cổ quái một chút.

Quản gia nhìn tiên sinh nhà mình, lại nhìn nhìn Tô Đường, cuối cùng lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn thân sĩ, "Tiểu thư, có cần chuẩn bị đồ gì cho mèo này hay không?"

Tiểu trợ lý kỳ thật chuẩn bị rất nhiều vật nhỏ, cho nên tạm thời mà nói, cũng không thiếu cái gì, hơn nữa Tô Đường cũng không xác định lở lại nơi này bao lâu, cho nên liền cự tuyệt.

Nguyên bản, Bạc Nhất Cận còn nghĩ nên làm như thế nào bồi dưỡng tình cảm với tiểu cô nương, nhưng hiện tại, cả đầu óc hắn đều đang cố gắng khống chế, không lộ ra bộ dáng sợ hãi.

Liền, lão bà ở trước mặt, sao có thể bày ra bộ dáng sợ hãi được!

Hắn còn muốn mặt mũi hay không?

Tô Đường, "Bạc Nhất Cận, có muốn đặt tên cho nó hay không? Anh nói thử xem, nó nên được gọi là gì a?"

Bạc Nhất Cận khắc chế chính mình lui về phía sau, thuận miệng nói: "Lớn lên trắng như vậy, không bằng gọi bò sữa đi?"

Tuy rằng có chút bình thường, bất quá cũng chỉ là mèo con.

Tô Đường ngô một chút, rất nhanh liền gật đầu, "Tiểu khả ái, về sau em là bò sữa, đúng rồi, đây là ba ba của em."

Bạc Nhất Cận nguyên bản còn nghĩ nhân cơ hội này đem con mèo con này ném đi, ngay sau đó liền nghe được Tô Đường giới thiệu, sau đó hắn cảm thấy, tựa hồ cũng không phải không thể tiếp thu sự tồn tại của nó.

Rốt cuộc, hắn là ba ba của nó, đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là mẹ của nó, chính là An Kiều, vợ của hắn.

Sữa bò đột nhiên có thêm một cặp ba mẹ, không có bất luận cái gì không khoẻ, ngược lại vui sướng cọ cọ Tô Đường, ục ục thẳng kêu.



Tuy nói nuôi mèo chỉ là tâm huyết dâng trào, bất quá Tô Đường nếu muốn nuôi, đương nhiên sẽ không vứt bỏ, trước mắt thấy nó dễ thương như vậy, liền cao hứng đôi mắt đều cong lên.

"Ai, bò sữa nhà chúng ta thật đáng yêu quá đi."

Bạc Nhất Cận bất động thanh sắc lui về phía sau một bước, bất quá trên mặt lại không đổi sắc nói: "Con mèo này mới được đưa tới, như vậy đi, để đảm bảo an toàn, anh kêu quản gia mang nó đi kiểm tra một chút, sau khi có kết quả, chúng ta lại nuôi được không."

Tô Đường nghe xong, cũng không cự tuyệt, rốt cuộc hắn nói cũng không sai.

Chỉ là, khi quản gia ôm bò sữa đi, vẫn là nhịn không được thương hại mà nhìn tiên sinh nhà mình.

Theo đuổi vợ không dễ a.

Bò sữa vừa đi, Bạc Nhất Cận có thể thấy được nhẹ nhàng thở ra, "An An hôm nay còn muốn ra biển câu cá không?"

Ra biển câu cá là chuyện Tô Đường hứng thú nhất mấy ngày nay, bất quá cho dù ăn cá có ngon, nhưng ăn nhiều cũng sẽ ngán.

Edit by AShu/ Đọc truyện trên truyenhdd.com AShu089 để ủng hộ editor nha ٩(˘◡˘)۶

"Bạc Nhất Cận, anh chừng nào thì có thể giải quyết những chuyện đó a?"

Bạc Nhất Cận nhìn tiểu cô nương, nàng không biểu hiện ra không kiên nhẫn, nhưng hắn lại đau lòng, nguyên bản những việc này đều hướng về phía hắn, nếu không có hắn, tiểu cô nương cũng sẽ không bị toàn võng hắc.

"Rất nhanh thì tốt rồi, muộn nhất sẽ không vượt qua ba ngày." Nói, hắn xoa xoa mái tóc của nàng, hỏi: "Có phải em nhàm chán hay không a?"

Tô Đường, "Cũng không phải, chính là lâu rồi không vẽ truyện tranh, tay có chút ngứa."

Nàng vừa nói truyện tranh, Bạc Nhất Cận liền nghĩ đến cái quyển truyện《 bạo quân 》kia của nàng, liền hỏi: "An An, em thật sự không muốn đóng vai bạo quân tiểu vương gia."

Tô Đường không nghĩ tới hắn cư nhiên còn có thể quay lại đề tài này, lúc ấy liền cự tuyệt nói: "Không, em thật sự không muốn."

Bạc Nhất Cận, "Vậy em có thể chịu đựng anh cùng những người khác ôm ôm ấp ấp, thậm chí khả năng còn sẽ xuất hiện màn ảnh thân mật?"

Tô Đường, "Nhưng đó không phải là công việc của anh sao?"

Bạc Nhất Cận nhìn nàng, cuối cùng đem đầu đặt ở trên vai nàng, như một con chó to đang ủy khuất, nhu nhược đáng thương nói: "Nhưng anh chịu đựng không được."

Người lớn lên xinh đẹp chính là có ưu thế, làm nũng lên là muốn mạng người.

Tô Đường nói cho chính mình, ngàn vạn không thể mềm lòng, nếu không lịch sử liền tái diễn.

Nói thật, vậy không khác gì công khai xử tội.



"Vậy anh lúc trước như thế nào mà chịu đựng, em nhớ rõ anh diễn qua rất nhiều vai diễn a."

Bạc Nhất Cận thanh âm càng ủy khuất, "Lúc trước không có em a, hơn nữa em cũng đã thành danh từ sớm, mà anh, vẫn là một tiểu nhân vật, lúc đó anh chỉ nghĩ mau chóng đuổi theo em, sợ không xứng với em."

Tô Đường nghĩ đến loạt thao tác lúc hắn còn chưa có nổi tiếng lúc trước kia, ngoài ý muốn mà trầm mặc.

Nói thật, ở phương diện này, hai người thật đúng là cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau.

"An An, chỉ một bộ này, chờ quay xong bộ này, anh liền phải tránh bóng." Bạc Nhất Cận duỗi tay, ôm lấy eo nàng, thanh âm hắn từ tính mà lại gợi cảm, chẳng qua hiện tại kết hợp với biểu tình trông mong này, tuy rằng Tô Đường nhìn không thấy, lại có thể đoán được.

Hắn nói: "Em xem, anh nổi tiếng là nhờ truyện của An An, bộ phim cuối cùng này của anh, anh hy vọng An An cũng có thể tham dự, chúng ta đã bỏ lỡ rất nhiều năm."

Ảnh đế đáng yêu, tại tuyến làm nũng.

Lúc này, Bạc Nhất Cận liền giống như một con chó con, làm nũng lên quả thực là muốn mệnh.

Bạc Nhất Cận nói nói, thấy người trong lòng ngực vẫn không nói gì, không khỏi càng ủy khuất, "Em lúc trước còn vì Cận Cảnh Sinh mà nhận chương trình thực tế......"

Được rồi, không thể để hắn nói tiếp, bằng không không chừng lại não bổ tới nơi nào, cuối cùng người chịu khổ chỉ có nàng.

"Em diễn, em sẽ diễn cùng anh được chưa?" Tô Đường thực đau đầu, thậm chí có điểm sống không còn gì luyến tiếc.

Lần này, Bạc Nhất Cận cực kỳ vừa lòng.

"Dù sao cũng cần mấy ngày nữa để giải quyết mọi chuyện, mấy ngày nay, chúng ta cùng nhau đối diễn, thuận tiện chỉ dẫn em một chút kỹ xảo."

Bạo quân cùng tiểu vương gia, kỳ thật chính là thế giới làm nhiệm vụ đầu tiên của Tô Đường, cho nên nàng chỉ cần bản sắc biểu diễn, trên cơ bản liền không cần diễn gì hết.

Nhưng mà, Bạc Nhất Cận vẫn có một chút không hài lòng.

"An An, em thật sự không viết tiếp sao?"

Tô Đường không nghĩ chính mình lại tiếp tục đào hố, "Em cảm thấy khá tốt, đây là một bộ chính kịch, cũng không phải là truyện tranh thiếu nữ, tiểu vương gia cũng chưa bao giờ thích bạo quân, nàng là một người cực kỳ thích tự do, người tiêu sái tùy ý như vậy, nếu đem nàng đặt ở hậu cung, cũng chính là đang bẻ gãy cánh của nàng. Còn về bạo quân, em cảm thấy lấy tính cách của hắn, càng sẽ không thích bất luận người nào, lòng dạ đều đặt ở thiên hạ."

Bạc Nhất Cận trầm mặc, không biết vì sao, hắn cảm thấy kết cục không nên là như thế này, bạo quân nên cùng tiểu vương gia ở bên nhau.

Tô Đường viết kết cục, là kết cục ban đầu nàng hoàn thành nhiệm vụ rồi trực tiếp rời đi, mà không phải nàng đi theo hệ thống một lần nữa trở về, tu bổ cái kia.

"Được rồi, nhân sinh đâu ra nhiều thập toàn thập mỹ như vậy, chừa chút khuyết tật mới càng hoàn mỹ."

/210

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status